Triệu Hoán Thần Binh

Chương 89: Thần nữ Tham Lang

Không ai lưu ý tới hình tượng của nàng, càng không để ý dưới mặt nạ kia, có phải nàng xấu tới mức không thể gặp người hay không. Chí ít tạm thời mọi người không có thời gian để ý tới điều này.

Mọi người chỉ biết tổ Kỳ Binh không còn là tồn tại dơ bẩn, đáng xấu hổ, sâu mọt của tiểu đoàn nữa. Ngày hôm nay tổ Kỳ Binh sẽ khiến tất cả mọi người phải nhớ tới.

Con mắt mọi người không cần đảo qua đảo lại nữa. Trên chiến trường chỉ còn lại có một trận đấu.

Hai người tổ Kỳ Binh đều đã thắng. Đệ nhất Văn Khúc Doanh Tiếu Ly lại vẫn chưa bắt được gia hỏa không có tiếng tăm gì, trong tay hắn cầm còn không phải là Huyền Binh bản mạng. Gia hỏa này quả nhiên cầm tinh con rùa.

Keng...

Trong lúc bất chợt, một đạo kiếm quang lao về phía ngực Vu Nhai. Kiếm quang mười thước kéo dài.

Tâm Ly Kiếm, Truy Tâm Huyền...

Đây là tuyệt chiêu của Tiếu Ly. Không ngờ giả hỏa này đã ép Tiếu Ly phải sử dụng tuyệt chiêu. Sắp kết thúc rồi. Đáng tiếc lúc này con rùa mới chân chính thể hiện.

Một cục gạch đen như mực hiện lên, đỡ lấy một đòn tất thắng này. Hai chân Vu Nhai đạp xuống đất, tạo thành hai rãnh sâu kéo dài tới năm mươi thước. Máu và thịt dung hợp với đất. Có thể thấy được một kiếm này đáng sợ tới mức nào.

Chỉ có điều cục gạch này cũng quá trâu bò. Một chiêu kiếm như vậy, nó cũng ngăn cản được. Mỗi người trong tổ Kỳ Binh thật đúng là thiên kì bách quái. Mỗi kì binh, kẻ sau còn biến thái hơn kẻ trước.

Chỉ có điều, tiểu tử này đã xong rồi. Hắn bị thương nặng như vậy, còn có thể động thủ nữa sao?

- Vu Nhai, không nên cậy mạnh. Có chúng ta ở đây, không ai dám đả thương ngươi!

Thủy Tinh không để ý tới Liệt An đã ngã trên mặt đất, thiếu chút nữa bị nướng chín. Rất nhanh nàng đã vọt về phía Vu Nhai. Lữ Nham cũng vậy. Người của tổ Kỳ Binh ngoại trừ Liệp Thủ ra, đều lấy ra Huyền Binh bản mạng. Nếu là bình thường sợ rằng sẽ bị người ta cười đến rụng răng. Nhiều Huyền Binh kỳ quái như vậy, hoành tráng như vậy.

Nói chung, người của tổ Kỳ Binh đều thể hiện trạng thái, chỉ cần Tiếu Ly dám hạ sát thủ, sẽ là ngươi chết ta mất mạng. Đương nhiên, Liệp Thủ dù không tình nguyện, cuối cùng vẫn phải đi theo. Không ai lưu ý tới hắn.

- Tất cả không cần tới đây. Ta không sao!

Vu Nhai quát, ngăn tất cả mọi người lại.

Khóe miệng Vu Nhai chậm rãi cong lên. Hắn lại cười.

Ngay thời điểm tất cả mọi người đang nghĩ không biết có phải đầu gia hỏa này bị cửa kẹp phải hay không, bất chợt, một huyền khí âm u từ trong cơ thể Vu Nhai bạo phát, trùng thiên!

- Cái gì, Tướng Binh Sư, hắn đột phá!

- Thật sự đột phá!

- Ta ngất. Công pháp cục gạch của tiểu tử này rất nghịch thiên sao. Thế nào mà đã đột phá rồi?

Vu Nhai không để ý đến bọn họ, chậm rãi lĩnh hội cảm giác tĩnh mịch trong cơ thể này, chậm rãi dẫn động. Trong giây lát, khí tức âm u biến thành cuồng bạo. Trong ánh mắt lộ ra mười phần dã tính.

Tướng Binh Sư, tướng giả, tiến thẳng không lùi.

Một đòn vừa rồi của Tiếu Ly khiến hắn hoàn toàn đưa chưởng ngự tùy tâm của Thần Huyền Khí Điển tầng thứ hai tới trạng thái hoàn mỹ, chính thức bước chân vào tầng thứ ba, chính thức bước chân vào Tướng Binh Sư.

- Cho dù đột phá thì thế nào? Ngươi mới tiến vào Tướng Binh Sư mà thôi. Ta thừa nhận, lúc trước ta đã coi thường ngươi. Chỉ có điều với thương thế của ngươi hiện nay, ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu nữa?

Tiếu Ly lạnh lùng nói.

Sự chênh lệch huyền khí lớn như vậy vẫn khiến cho hắn có lý do để tự tin.

Đúng vậy, Tướng Binh Sư thì thế nào. Hắn bị thương nặng như vậy, hai chân hắn còn có thể di chuyển được sao, còn có thể giống như vừa nãy, nhảy vọt lên không trung sao?

Vu Nhai lại cười, ngẩng đầu lên nói:

- Tiểu Thúy!

- Ngao...

Không trung truyền đến tiếng của Tiểu Thúy. Gió nổi lên khiến cát bụi bay đầy trong sân luyện võ. Một con Khu Phong Thứu cực lớn hạ xuống sân luyện võ, để Vu Nhai leo lên.

Hai chân không thể di chuyển sao? Đúng vậy, nhưng lão tử có thứ có thể thay thế. Hắn lao thẳng đến trước mặt Tiếu Ly, trường kích điên cuồng đập xuống. Lực lượng của kỵ sĩ, tốc độ của Khu Phong Thứu, Vu Nhai mặc dù không sử dụng huyền khí, lực lượng cũng kinh người.

Trong nháy mắt, tình thế đã đảo ngược.

Tiếu Ly bắt đầu chật vật né tránh. Nhưng kình phong của Khu Phong Thứu thật sự quá đáng sợ. Thoáng cái không ngờ Tiếu Ly ngã xuống.

- A...

Vai hắn bị đập trúng. Lực lượng trường kích đáng sợ tới mức nào. Cho dù toàn thân đầy huyền khí cũng vô dụng. Hắn trực tiếp ngã xuống.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Biến hóa này cũng quá điên cuồng đi. Gia hỏa này cũng quá vô sỉ, Quyết đấu như vậy làm gì có công bằng chứ? Trong lúc quyết đấu đột nhiên sử dụng vật cưỡi. Nếu là vật cưỡi thì cũng thôi. Nhưng con mẹ nó, không ngờ lại là Khu Phong Thứu. Quá biến thái. Loại vật này cưỡi lên cũng có thể đứng vững được sao? Cho dù trên chân có đeo bộ vòng sắt cũng đừng mong Khu Phong Thứu duy trì sự phối hợp. Huống hồ hai chân gia hỏa này còn đang bị thương rất nghiêm trọng.

Trời ạ, lẽ nào từ nhỏ hắn đã lớn lên ở trên lưng Khu Phong Thứu lớn lên?

- Tiếu lão đại!

- Dám đả thương Tiếu lão đại, ngày hôm nay ngươi nhất định phải chết.

Người của Tiếu Ly vọt ra, vây chặt xung quanh Tiếu Ly, ngăn cản Vu Nhai.

Cùng lúc đó, người phía bên tổ Kỳ Binh cũng vọt tới, hình như sẽ biến thành quần đấu.

Nhưng dù sao tổ Kỳ Binh quá ít người. Thoáng cái, Văn Khúc Doanh đã có mấy trăm người liên tục lao tới. Lại thêm người của Cự Môn Doanh và Lộc Tồn Doanh, tổ Kỳ Binh giống như mấy con kiến nhỏ.

- Cung tiễn thủ đâu? Bắn, bắn cho ta, bắn hắn xuống cho ta!

Khuôn mặt Tiếu Ly lộ vẻ dữ tợn. Lúc này vai hắn đã thực sự tê liệt. Nếu không có người đỡ, hắn ngay cả đứng lên cũng không nổi.

- Các ngươi làm gì vậy? Muốn giết người sao?

Người tổ Kỳ Binh hoảng sợ, gào thét gì đó. Nhưng tiếng của bọn họ đã bị nhấn chìm. Bọn họ muốn xông qua, lại bị người ngăn cản. Mắt thấy trận hỗn chiến sẽ lập tức bạo phát.

Đúng lúc này, trong không trung truyền đến một tiếng quát to. Một thân hình cao lớn đột nhiên hạ xuống.

- Úy Trì Thiên Kinh, đứng đầu Vũ Khúc Doanh, đứng thứ ba trong tiểu đoàn Tinh Binh.

- Úy Trì Thiên Kinh. Hừ, hiện tại cho dù Thiên Vương lão tử tới cũng vô dụng. Tiểu tử này không chết ta cũng phải khiến hắn bị tàn!

- Phải vậy không? Không biết cộng thêm ta tới có tác dụng hay không?

Một giọng nói dễ nghe, nữ tính vang lên, dường như khiến tất cả mọi người ở đây đều phải nín thở. Tất cả mọi người dừng động tác lại.

Nhuyễn giáp màu lam, mái tóc dài màu đen, váy xòe màu lam giống như cánh hoa sen. Quần dài màu đen bó sát người. Giày bó màu lam.

Rất nhiều người đã từng nhìn thấy bộ trang phục này. Bọn họ đều từng si mê nàng. Không ngờ đó chính là thần nữ Tham Lang... Dạ Tình!

Tuy rằng thứ hạng của Úy Trì Thiên Kinh chỉ thấp hơn so với Dạ Tình một bậc, nhưng xét về sức chiến đấu chắc hẳn cũng không kém hơn bao nhiêu. Nhưng năng lực hiệu triệu của hắn lại kém hơn rất nhiều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất