Triệu Ngọc

Chương 4:

Chương 4:
Ngày thứ hai tân hôn bận rộn, gặp qua bà mẫu kính trà, chúng ta còn muốn vào cung tạ ơn. Lần này, Ngụy Cẩn Phong không thể không đi.
Đế hậu ở tẩm điện của Hoàng hậu tiếp kiến, quy cách không thể nói là không cao.
Ngụy Cẩn Phong cách ta thật xa, thần tình lãnh đạm, bày ra bộ dáng kính nhi viễn chi.
Hoàng thượng khẳng định sớm đã biết chuyện tối qua, cố ý hỏi:
"Ngụy khanh, đối với môn hôn sự này Trẫm ban, có vừa lòng không?"
Ngụy Cẩn Phong không dám nói bừa:
"Bệ hạ ban hôn, là đối với Ngụy gia ân sủng, thần sao dám không vừa lòng."
"Ồ? Sao nghe như Ngụy khanh thấy có chút ủy khuất."
"Thần không dám."
Ngụy Cẩn Phong dừng một chút, rốt cuộc là không nhịn được:
"Chỉ là không ngờ Thẩm thị hung hãn như thế…”
Hoàng thượng nhịn cười, nghiêm trang nói:
"Tướng môn hổ nữ, tự nhiên bất đồng với những người thâm khuê lớn lên ở trong kinh, Ngụy khanh còn phải nhường nhịn nhiều."
Thấy Hoàng thượng che chở, lời hưu thê của Ngụy Cẩn Phong chưa kịp nói đãnghẹn trở về.
Hắn hiểu chuyện như vậy, Hoàng thượng tự nhiên cũng phải cho hắn chút mặt mũi, vì thế mà cố ý nhăn mặt:
"Thẩm thị, đã gả cho người ta, cũng phải thu liễm tính tình chút, an tâm phu xướng phụ tùy mới là được."
Ta, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim:
"Thần nữ tối qua cũng là có hơi nóng vội chút, nghĩ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ Bệ hạ giao cho, không có để ý đến cảm xúc của Ngụy thế tử, lỗ mãng rồi."
Phốc, Hoàng hậu nương nương vốn hiền tĩnh nhã nhặn không nhịn được, một ngụm trà phun ra.
Mặt Hoàng thượng có chút vặn vẹo:
"Hồ nháo, ngươi coi đây là quân lệnh sao? Thẩm Vạn Niên hành quân đánh trận có một bộ, nhưng lại đem tôn nữ dạy thành ngụy tiểu tử... Thôi, sau này ngươi phải kiềm chế chút."
Nghe hắn cằn nhằn về tổ phụ, ta có chút không phục, nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Nếu là tổ phụ dạy, thì là nên đánh hắn không xuống giường được..."
Đế hậu trừng mắt, Ngụy Cẩn Phong không ngừng rụt người lại, cách ta càng xa hơn.
Nói chuyện phiếm nửa ngày, Hoàng thượng cuối cùng bằng lòng để chúng ta đi.
"Bệ hạ..."
Hoàng hậu nương nương vẫn luôn ở bên cạnh mỉm cười không nói bỗng nhiên nói:
"Thần thiếp cảm thấy tôn nữ của Thẩm lão tướng quân rất là thú vị, muốn lưu nàng lại, nói chuyện thêm một lát!"
Mắt nàng ánh lên vẻ mong đợi, nhìn Hoàng thượng.
Hoàng thượng nhìn ta, lại nhìn Hoàng hậu ôn nhu, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện tình cảnh sủng phi của mình bị trói thành một hàng, bị ép xem ta và Hoàng hậu thân mật.
Không khỏi rùng mình một cái.
"Hôm nay phu thê bọn họ cũng mệt rồi, Hoàng hậu ngày khác đi!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất