Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 71: Thế giới dưới đáy biển 1

Chương 71: Thế giới dưới đáy biển 1


“Dạ.” Thanh Thủy tiến lên ôm lấy thắt lưng Thẩm Tiêu: “Em sẽ nhớ chị.”
Thẩm Tiêu khẽ thở dài trong lòng, Chử Đình nói đúng, bọn họ chỉ có thể coi nơi này là bản đồ, nếu không thật sự rất dễ dàng bị mất phương hướng.
Từ biệt với ba người bà chủ xong, Thẩm Tiêu xoay người đi theo Chử Đình rời khỏi ốc đảo.
Vừa rời khỏi phạm vi ốc đảo, Thẩm Tiêu nói lời cảm ơn với Chử Đình xong, lập tức bấm phím xác nhận rời đi ở trung tâm mua sắm ảo, thoát khỏi thế giới này.
Trở lại không gian trung tâm mua sắm ảo, Thẩm Tiêu bỏ ra 29 tích phân tìm tin tức của bản đồ tiếp theo.
“Kiểm tra trên người kí chủ có đạo cụ đặc thù ‘vỏ năng lượng hạt nhân hư không’, đạo cụ liên quan đến nhiệm vụ ở thời không sẽ được ưu tiên truyền tống.” Theo nhắc nhở của trung tâm mua sắm ảo, Thẩm Tiêu cũng thấy được tin tức bản đồ tiếp theo, chỉ có một câu: “Năng lượng mặt trời bạo động, mặt đất không conw chỗ thích hợp để ở lại, loài người dời xuống đáy biển.”
Trái ngược với những lần trước, một câu dài như vậy đã là giới thiệu có lương tâm rồi.
Nói cách khác, bản đồ tiếp theo là thế giới đáy biển.
Thẩm Tiêu kiểm tra đạo cụ của mình một chút: một tấm bùa xé không gian, là lúc trước mua còn lại, một cái khiên bảo vệ còn có thể sử dụng hai lần, một viên đan dược tránh nước, một túi gấm cảm nhận cát hung trước thời gian, đây đều là chiến lợi phẩm gom được từ trên người hai gã đàn ông đó.
Trung tâm mua sắm ảo hạn chế mua đạo cụ, mỗi người trước khi đi bản đồ kế tiếp chỉ có thể mua ba loại đạo cụ. Hiện giờ trên người Thẩm Tiêu đã có bốn loại đạo cụ, cô thử một chút, phát hiện mình thế nhưng còn có thể mua hai loại nữa, xem ra chiến lợi phẩm gom từ những người khác cũng không tính ở bên trong.
Nhìn thấy 1509 điểm tích phân trong trung tâm mua sắm ảo, Thẩm Tiêu trầm ngâm một hồi, bản đồ kế tiếp là thế giới đáy biển, hẳn là thuộc loại thời không tương lai, không có tóm tắt sinh tồn rõ ràng. Nói một cách tương đối, cô càng phải đề phòng chính là an toàn của bản thân. Nói như vậy, dao găm sẽ không đủ dùng, thậm chí súng ống đạn dược cũng không quá đủ, dù sao không biết khoa học kỹ thuật ở bên kia đã phát triển tới trình độ nào.
Có thể đối phó khoa học kỹ thuật, lại phải rẻ, Thẩm Tiêu lật tới lật lui ở trong trung tâm mua sắm ảo, cuối cùng moi móc được hai loại hàng hóa trong chỗ vũ khí đặc thù giá thấp nhất: cái đầu tiên là pháo laser bị loại bỏ, chỉ có cơ hội sử dụng một lần, tác dụng không cần nhìn đối phương phòng ngự gì, có thể giết đối phương trong một giây. Ghi chú: dùng rồi sẽ thành đồ bỏ đi, cái thứ hai là bội kiếm của một tu sĩ không biết tên, đã không còn trọn vẹn, ước chừng có thể cho kẻ địch một kích trí mệnh.
Nhìn giới thiệu thần bí của món hàng thứ hai, khóe miệng Thẩm Tiêu giật giật, quyết đoán lựa chọn kiểu đầu tiên pháo laser.
Chỉ tiếc, chờ khi cô đi mua món thứ nhất, món thứ nhất biểu hiện đã bán sạch.
Nhìn thanh kiếm còn lại, mặt Thẩm Tiêu không chút thay đổi tắt đi trang trung tâm mua sắm ảo, về cửa hàng phía trước mua bùa chú, lại mua một lá bùa ẩn thân và bùa sấm sét.
Bởi vì là người quen, ông chủ giảm giá cho cô, hai lá chỉ cần 110 tích phân, Thẩm Tiêu lại mua một ít nước và đồ ăn, sau đó đổi quần áo trên người thành một bộ có chút phòng ngự, tất tần tật mọi thứ, cuối cùng còn lại 1200 tích phân.
Nhìn tích phân đó một hồi lâu, cuối cùng Thẩm Tiêu vẫn chọn mở cột vũ khí đặc thù, mua thanh cổ kiếm.
Đồ của trung tâm mua sắm ảo đều là do hệ thống định giá, nếu thanh kiếm này có giá trị lên đến 1200 tích phân, vậy chắc chắn có chỗ đặc biệt của nó. Dù sao chỉ chút tích phân đó của cô, cũng không mua được quá tốt, hay là mua thử xem.
Mua kiếm xong, Thẩm Tiêu đã tiêu hết toàn bộ tích phân. Cô ấn nút đi đến thế giới tiếp theo, trước mắt chợt lóe ánh sáng, lần nữa mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt tối đen một vùng.
À không, cũng không tính là hoàn toàn tối đen, phương xa vẫn có một ngọn đèn. Cô đi tới gần ngọn đèn ấy, đến gần, mới phát hiện là đỉnh đầu có một ngọn đèn thắp sáng, dưới đèn tụ tập không ít người đang làm thủ công. Bởi vì quá nhiều người, ngọn đèn bị chắn, nhìn thật xa chỉ có một chút ánh sáng lóe lên.
Thẩm Tiêu lẳng lặng nhìn một lát, lại tiếp tục đi tới phía trước. Mỗi lần đi một đoạn đường, cô đều sẽ gặp một cây đèn, mà phía dưới mỗi một cây đèn đều vây quanh một đám người đang làm đủ loại việc.
“Đinh… hiện tại là giữa trưa, 12 giờ đúng.” Trong nháy mắt đồng hồ báo giờ vang lên, tất cả cây đèn đều đồng thời tắt, xung quanh rơi vào trong bóng tối.
Đối với việc bóng tối đến, mọi người giống như thói quen. Bọn họ la dài một hồi, sau đó trò chuyện: “Cả một buổi sáng tôi chỉ làm được tám cái, tốc độ chậm hơn hôm qua.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất