Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 96: Thế giới dưới đáy biển 26

Chương 96: Thế giới dưới đáy biển 26


Nụ cười của bà ấy rất đẹp rất tao nhã, đợi bà ấy thu lại tươi cười, lại tiếp tục nói: “Sở dĩ con người phải xuống đáy biển, chính là bởi vì phóng xạ ở lục địa làm cho loài người khó có thể sinh tồn tiếp. Tuy rằng gần mấy chục năm nghiên cứu có chút đột phá, nhưng chuyện này cũng không cam đoan người trở lại mặt đất trăm phần trăm không chịu tổn hại. Mà người bị phóng xạ, không chỉ có bản thân bị tổn hại, thậm chí gen bị hao tổn, ảnh hưởng thế hệ tiếp theo. Mấy chục năm trước đã có nhiều bi kịch giống vậy xảy ra, cô xác định muốn làm thí nghiệm này?”
“Những tình huống bà nói tôi đều từng suy xét tới, tôi không sợ.” Thẩm Tiêu đáp, cô đã từng xem qua, trong trung tâm mua sắm ảo có quần áo phòng phóng xạ cao cấp, tuy rằng giá cả có hơi đắt, nhưng chắc hẳn cô có thể mua nổi.
Phu nhân gật đầu: “Vậy à?” Bà ấy không nói có đồng ý với Thẩm Tiêu hay không, mà trực tiếp xoay người đi vào phòng chính của đầu bếp Tôn.
Thẩm Tiêu không thể theo vào, bởi vì cảnh vệ đã nhanh chóng chiếm lĩnh cánh cửa.
Trong phòng, đầu bếp Tôn đã tỉnh.
Phu nhân tiến vào trò chuyện vài câu, lập tức cười nói: “Ông Tôn, vừa rồi bên ngoài nói chuyện ông hẳn cũng nghe thấy rồi nhỉ.” Phu nhân từ nhỏ chính là ăn cơm của đầu bếp Tôn mà lớn lên, dù cho thân phận địa vị hiện tại cao, xưng hô này vẫn như trước không hề thay đổi.
“Lỗ tai của ông vẫn coi như ổn, chưa hỏng.” Đầu bếp Tôn đáp.
“Vậy ông sớm biết việc này rồi?”
“Ừ. Lúc trước lần đầu tiên ông gặp cô ấy, ý định ban đầu là muốn hỏi thử sau này cô ấy có muốn ở lại nhà bếp phía sau hay không, kết quả đứa nhỏ đó nói cho ông biết cô ấy muốn đến mặt đất. Cô ấy nói với ông, cô ấy muốn nhìn thử xem rau mọc trên mặt đất là dáng vẻ gì, muốn biết ánh mặt trời là cảm giác như thế nào, ông lớn tuổi, đời này muốn nhất chính là về nhà, cho nên ông bị thuyết phục.” Nói xong, ông cụ nói với phu nhân: “Phu nhân cháu sẽ đồng ý khẩn cầu đó của cô ấy chứ?”
Phải một lúc lâu sau phu nhân mới ý tứ hàm xúc không rõ nói một câu: “Cô ấy đến từ tầng chót.”
Ông cụ nửa phức tạp nửa thở dài: “Đúng vậy.”

Sau ngày hôm đó, cuộc sống của Thẩm Tiêu trôi qua bình yên trước sau như một, dường như cuộc trò chuyện ngày đó chưa từng xảy ra, bên trên không có đáp lại cô gì cả. Mỗi ngày cô ra vào nhà bếp với bên chỗ đầu bếp Tôn, cô muốn hỏi thăm ra chút gì đó từ chỗ đầu bếp Tôn, nhưng miệng ông cụ vẫn giữ kính như bưng, cô không có tin tức gì cả.
Khi cô có chút chán nản trở lại chỗ ở, bà Vương đột nhiên gọi điện nói với cô.
“Nghe lão Tôn nói, cháu từng nhắc với phu nhân chuyện cháu muốn đến mặt đất?” Bà cụ vẫn thẳng thắn trước sau như một, điện thoại vừa vang lên lập tức đi thẳng vào vấn đề.
“Đúng vậy.” Thẩm Tiêu xin lỗi: “Việc này không thông báo trước với bà.”
“Vì sao cô lại đột nhiên nảy ra ý nghĩ này trong đầu?”
“Vẫn luôn có.” Suy nghĩ trong lòng của cô chưa từng thay đổi.
“Cho nên ngay từ đầu, cô cũng có chủ ý này phải kh ông?”
Thẩm Tiêu có chút xấu hổ: “…Rất xin lỗi.”
“Vì sao phải xin lỗi?” Bà cụ ở bên kia điện thoại nhìn biển sâu u ám trên màn hình: “Tôi vốn nghĩ, sau khi cô đi vào nhà bếp phía sau, tương lai nói không chừng có thể tham dự nghiên cứu phát triển ngành thuốc dinh dưỡng, cải thiện ẩm thực của dân chúng cả nước. Nhưng tôi dù thế nào cũng không nghĩ tới, cô sẽ trực tiếp nhảy ra khỏi ranh giới này, làm chuyện mà tôi cũng chưa nghĩ đến.” Nói đến đây, trong con mắt đục ngầu của bà cụ mơ hồ ngấn lệ: “Tôi rất muốn ngăn cản cô, bởi vì mặt đất vẫn có nhân tố không hề ổn định. Mật độ phóng xạ vượt tiêu chuẩn, thậm chí tôi còn không dám bảo đảm cô có thể bình an trở về, thế nhưng tư tâm của tôi lại vô cùng chờ mong cô có thể đi lên, nói cho mọi người, thế giới này thật sự có ánh sáng.”
Cảm nhận được cảm xúc đầy áp lực của bà cụ trong điện thoại, trong lòng Thẩm Tiêu nổi lên một chút tình cảm ấm áp. Vận may của cô thật sự rất tốt, mỗi thế giới đều có thể gặp được người tốt.
“Nếu nói khoa học kỹ thuật hiện tại có thể cam đoan trăm phần trăm sự an toàn của người lên mặt đất, quốc gia đó chắc chắn có thể làm như vậy. Lý do dưới tình huống còn có nhân tố không xác định để người ta đi lên, đây không phải đại biểu cho hy vọng mới mà mọi người cần, để duy trì ổn định hiện tại sao?” Thẩm Tiêu nói ra suy đoán của mình: “Lai lịch của tôi không rõ, lại có thể có được sự quan tâm và tín nhiệm của bà, tôi đã rất may mắn. Không phải bà vẫn muốn về nhà thăm à, nếu bà thương tôi thì giúp tôi đi.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất