Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 97: Thế giới dưới đáy biển 27

Chương 97: Thế giới dưới đáy biển 27


Điện thoại bên kia im lặng hồi lâu, khi Thẩm Tiêu hoài nghi tín hiệu có phải bị gián đoạn hay không, giọng nói của bà cụ mới lại truyền đến: “Bên trên đã đưa ra kết quả rồi.”
Trong lòng Thẩm Tiêu căng thẳng: “Vậy kết quả là…”
“Lần này người cần lên mặt đất có bốn người. Ba người khác, một người đến từ quân đội, một người là đại biểu của học viện, một người xuất thân quyền quý. Người còn lại đó, là cô. Cô có biết vì sao cô được chọn không?”
Trong nháy mắt, Thẩm Tiêu hiểu được: “Bởi vì tôi đến từ tầng dưới chót?”
“Thông tin của cô có nhân viên chuyên môn điều tra qua rồi, nhưng bọn họ vẫn luôn không tra được tin tức gì. Việc đã đến nước này, nếu cô khăng khăng mình đến từ tầng dưới chót, từ nay về sau, cô chính là dân nghèo xuất thân tầng dưới chót.” Bà cụ nói: “Cũng sẽ là niềm kiêu ngạo của bọn họ.”
Trước đó Thẩm Tiêu còn chưa có sự xúc động gì, khi nghe đến câu cuối cùng không biết vì sao vành mắt đỏ lên.
“Phải xông lên, tất cả mọi người chúng tôi sẽ dõi theo cô.” Bà cụ nói xong, cúp điện thoại.
Thẩm Tiêu cầm điện thoại, trong lúc nhất thời ngũ vị tạp trần.
Kết thúc trò chuyện với bà cụ không bao lâu, Thẩm Tiêu lập tức nhận được thông báo được chọn của cô.
Sau khi được chọn phải rải qua ba tháng huấn luyện trước, sau khi các hạng mục huấn luyện đều đạt tiêu chuẩn, lúc này mới coi như thật sự có được cơ hội tiến đến mặt đất. Vì quy định này, nơi huấn luyện ngoại trừ bốn người Thẩm Tiêu, mặt khác còn có mười sáu người chạy cùng. Nếu trong bốn người bọn họ có ai không đủ tiêu chuẩn, như vậy người chạy cùng có thể thay thế bất kỳ lúc nào.
Thẩm Tiêu quyết tâm không muốn từ bỏ cơ hội lần này, đương nhiên không dám thả lỏng. Theo hôm nay bắt đầu nhận được thông báo, cô lập tức chú tâm tập trung vào huấn luyện.

Thời gian ba tháng trải qua trong mồ hôi rơi, khi trên lịch thể hiện đầu hạ đến, bốn người Thẩm Tiêu rốt cuộc được thả ra từ phòng huấn luyện, bắt đầu điều chỉnh tâm lý trở lại mặt đất sau một tuần.
Từ hồi tháng ba định ra bốn người Thẩm Tiêu, bộ tuyên truyền cố ý vô tình tạo thế. Hiện tại danh sách nhân viên vừa quyết định, bộ tuyên truyền bên kia lập tức công bố tin tức sắp phái người đến mặt đất ở trang web chính cùng với thông tin cơ bản của bốn tình nguyện viên.
Trước kia thái độ của phía chính phủ mập mờ, hơn nữa chậm chạp không có tin tức xác định truyền ra, mọi người chỉ cho là có kế hoạch này, nhưng muốn thực hiện ít nhất cũng phải đợi một hai năm nữa. Hiện tại phía chính phủ đột nhiên tỏ thái độ, hơn nữa cùng ngày CCTV còn đặc biệt thông báo việc này, trong một đêm chuyện lên mặt đất trở thành tin tức được từ trên xuống dưới cả nước chú ý.
Khi Vương Hàm nhìn thấy tin tức này cô ta còn đang ăn cơm chiều, tin tức vừa xuất hiện, cô ta sửng sốt một hồi, cơm cũng không ăn, mang dép lê chạy ra khỏi nhà ngay.
Khi cô ta một đường chạy như điên đến nhà bà nội, cô ta nhìn thấy bà nội đang bảo người ta chuyển TV lên xe tải.
“Bà nội, bà có xem tin tức không?” Cô ta đi qua, vừa thở dốc vừa nói.
Bà cụ chỉ huy lái xe vừa trả lời: “Cháu nói chuyện Thẩm Tiêu được chọn lên mặt đất?”
“Vâng, việc này là bà giúp cô ta sao?”
“Cháu đánh giá cao bà rồi, bà nào có năng lực lớn như vậy. Đây đều là chính cô ấy tranh thủ được.”
Vương Hàm không tin: “Cho dù lần này không phải bà hỗ trợ, nhưng lúc trước cô ta có thể đến tiệc quốc gia chắc chắn là bà đẩy cô ta lên.” Cô ta thật sự làm thế nào cũng nghĩ không ra: “Vì sao, vì sao cơ hội này bà tình nguyện cho một người ngoài không chút liên quan nào, cũng không giữ cho gia đình chúng ta, rõ ràng chúng cháu mới là người thân của bà không phải sao.” Rốt cuộc cô ta cũng nói ra lời mình từ trước đến nay muốn nói.
Lúc này bà cụ nhìn cô ta một cái: “Bà không phải bà nội tốt.” Bà ta ôm hai hũ củ cải vào trong ngực: “Lý do bà nói như vậy, không phải bởi vì bà không giúp các cháu, mà là bà trơ mắt nhìn bọn họ nuôi dưỡng ảnh hưởng các cháu như vậy, ngạo mạn, tầm nhìn hạn hẹp, nhưng không c ngăn cản. Bà không có ý đả kích cháu, nếu cháu muốn biết vì sao, cháu có thể cùng bà đến tầng dưới chót tìm kiếm đáp án. Đương nhiên, cháu không muốn đi bà cũng sẽ không ép buộc cháu.”
Lúc này lái xe bên cạnh nói với bà cụ đồ đạc đã dọn xong, Vương Hàm nhìn bà cụ ôm hai hũ đồ chua lên xe, cô ta đứng tại chỗ thật lâu không nhúc nhích. Đợi xe khởi động, chạy một đoạn đi về phía trước, cô ta đột nhiên đá giày trên chân rơi xuống một đường chạy như điên chen lên xe...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất