Chương 101. Người ta không phải bệnh nhân tâm thần! Ca ca mới là bệnh nhân tâm thần! (2)
Gần như rất có không gian làm việc!
Hắn cũng không thủ ở tại chỗ.
Mà là chạy đến xung quanh, trực tiếp nổ súng, kéo hai Zombie tới.
【Zombie ký sinh (cấp C): HP 4500 】
【Zombie lây nhiễm (cấp C): HP 4200 】
Hai Zombie cấp C!
Đối với người chơi bình thường mà nói, đây là những đối tượng cực kỳ khó đối phó, dù là có súng trường, một con thoi thoi cũng rất có thể bắn bất tử.
Hơn nữa trong bản đồ này, đạn là tài nguyên tương đối khan hiếm.
Đương nhiên đối với Lý Hiên mà nói thì cũng không sao.
Nếu hắn muốn giết chết hai con Zombie này, mọi chuyện sẽ cực kỳ nhẹ nhàng.
Nhưng mà hắn kéo hai con Zombie này tới cũng không phải để xử lý bọn chúng, mà là. . .
Phải dựa vào hai con Zombie để quét đạo cụ bên trong bảo rương cấp B kia!
Sự thật chứng minh.
Trong trận đấu này, Lý Hiên cần gì, hắn sẽ thu hoạch được cái đó.
Chiến đấu với Zombie gì sẽ thu hoạch được tễ dược miễn dịch sức mạnh đó!
Đã như vậy thì tội gì không nhân cơ hội này, duy nhất một lần quét hết một lượt tễ dược miễn dịch?
Làm thôi!
Lý Hiên cầm Regulators, sau khi kéo hai con Zombie tới thì chủ động tới gần bọn chúng, sau đó bị lây nhiễm, bị ký sinh!
Độ lây nhiễm và độ ký sinh trong cơ thể hắn tăng lên.
Hắn xác thực cảm nhận được cơ thể của mình trong trò chơi bắt đầu có chút khó chịu.
Nhưng dù sao chỉ là trò chơi, sẽ không ảnh hưởng lớn.
Chủ yếu là sau khi hắn bị lây nhiễm và ký sinh, hắn mở rương ra sẽ thu hoạch được hai loại tễ dược miễn dịch sức mạnh, đây mới là trọng điểm.
Hai phút sau!
Bảo rương kim cương rốt cục rơi xuống đất!
Trong lúc đó, Lý Hiên xử lý bốn người chơi có ý đồ đến cướp đoạt bảo rương.
Hai khẩu súng "Ba ba ba ba~" liền nhẹ nhõm xử lý xong!
Không phải ai cũng có được mũ giáp cấp C!
Thậm chí ngay cả Lý Hiên hiện tại cũng không có.
Mà không đạt tới mũ giáp cấp C, phòng ngự phần đầu sẽ không đến 50 điểm, trực tiếp bị Regulators xuyên thấu.
Một phát nổ đầu, chính là 360 điểm thương tổn.
Bắn bừa mấy phát xuống dưới, ai chống đỡ được?
Huống chi!
Lý Hiên căn bản cũng không cần nhắm chuẩn, ngắm phương hướng qua loa, tùy tiện bắn bừa cũng nổ đầu! ,
"Mở bảo rương!"
Lý Hiên mở ra bảo rương tiếp tế:
【Súng trường quân thần bạo phá AWM (Cấp B): tạo thành 1200 điểm tổn thương vỡ nổ đối với mục tiêu trong phạm vi 20 mét, đạn dược 10/10 】,
【 Tễ dược tăng cường thể chất kháng ký sinh (cấp B): Sau khi tiêm đủ lượng, miễn dịch vĩnh viễn với công kích của ký sinh cấp B trở xuống ( Chỉ có hiệu lực trong trận đấu này) 】
【Tễ dược tăng cường thể chất kháng lây nhiễm (cấp B): Sau khi tiêm đủ lượng, miễn dịch vĩnh viễn với công kích lây nhiễm cấp B trở xuống (Chỉ có hiệu lực trong trận đấu này) 】
Quả nhiên!
Lý Hiên cảm thấy rất sung sướng.
Tễ dược miễn dịch lây nhiễm và ký sinh cấp B!
Nhặt hết sạch!
Sau khi hắn thu hoạch hai loại tễ dược, trong hiện thực có thể rút ra hai loại tễ dược này.
Ngoài ra còn có một khẩu súng trường quân thần bạo phá!
Dựa theo đặc tính của thiên phú may mắn!
Đây có lẽ là vũ khí cấp B mạnh nhất mà bản đồ này có được, một súng có thể gây tổn thương vỡ nổ siêu cấp trong phạm vi 20 mét, gần giống như ống phóng rốc-két.
Vũ khí cấp B đã đạt tới trình độ cao nhất của súng ống hiện đại.
"Hiện tại còn cần thuốc kháng phóng xạ cấp B, dược phẩm kháng ký sinh cấp C và dược phẩm kháng lây nhiễm cấp C."
Bởi vì loại thuốc này cần phải tiêm vào từng bậc một.
Cho nên Lý Hiên thu hoạch mỗi một cấp bậc một cái.
Như thế mới có thể lần lượt rút ra trong hiện thực.
Chính vào lúc này. . .
Hắn nhìn thấy góc tường phía trước có một cái đầu nhỏ đáng yêu bỗng nhiên rụt trở về.
"Là nàng?"
Hai mắt Lý Hiên sáng trưng.
Đến rất đúng lúc nha!
Lúc trước hắn đã phát hiện, trong danh sách ván này có số 01314.
Thiếu nữ màu hồng Tô Phi Nhi!
Hay là nữ vương ác ma Tô Phi Nhi. . .
Mà ván này, Lý Hiên nhìn thấy nàng mặc màu hồng thì yên tâm.
"Phi Nhi tới đây, ta không giết ngươi."
Lý Hiên vẫy vẫy tay về phía bên kia, gọi một câu.
Giống như một ông chú dụ dỗ một em gái nhỏ!
Rất nhanh!
Một thiếu nữ màu hồng ven theo góc tường xuất hiện, không phải Tô Phi Nhi thì là ai?
Nàng đang muốn đi tới phía Lý Hiên.
"Phi Nhi đừng đi!"
Một đồng đội thanh niên tóc trắng trong ván này của nàng ở sau lưng nàng không nhịn được lên tiếng: "Kia là Đại Ma Vương số 497! Ngươi vừa xuất hiện hắn sẽ đánh chết ngươi!"
"Đánh chết thì đánh chết."
Tô Phi Nhi lắc đầu, sau đó nhanh nhẹn đi về phía Lý Hiên.
"Không phải, cái này cái gì vậy?"
Thanh niên tóc trắng kia nhìn xem bóng lưng nàng đi ra ngoài, lập tức trợn tròn mắt.
Ván này hắn và Tô Phi Nhi cùng một đội!
Điều này khiến hắn cảm thấy mình có thể ăn gà, dù cho không thể ăn gà thì top ba cũng không thành vấn đề?
Hắn là biết rõ Tô Phi Nhi rất mạnh!
Cho nên, trên đường đi, hắn trở thành đồ bám đuôi Tô Phi Nhi!
Bất kể nhặt được đồ vật gì đều sẽ đưa cho Tô Phi Nhi, cho dù là mạng người cũng cho Tô Phi Nhi.
Chỉ cần có thể thu hoạch được thành tích cao hơn!
Chính hắn cũng có thể thu hoạch được điểm hỗ trợ!
Hắn đem tất cả hi vọng cũng ký thác trên người Tô Phi Nhi.
Nhưng mà. . .
Hắn không nghĩ tới, Tô Phi Nhi nhìn thấy số 497, vậy mà lại đi ra ngoài như vậy?
"Không phải, ngươi tốt xấu gì cũng phải để lại hai tễ dược miễn dịch cho ta chứ?"
Thanh niên tóc trắng nhịn không được nói!
"Không! Ta muốn tặng cho Lý Hiên ca ca!"
Tô Phi Nhi không chút nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt.
? ? ?
Lý Hiên ca ca?
Thanh niên tóc trắng nghe thấy như thế có chút bất ngờ, thì ra số 497 tên thật là Lý Hiên?
Đáng tiếc!
Thanh niên tóc trắng này cũng không phải là người trong thành phố S, nếu không lập tức có thể biết rõ thân phận Lý Hiên.
"Ta. . . Ta là đồng đội của ngươi mà!"
"Dược phẩm còn thừa mà ngươi không cho ta, ngươi lại đi cho Đại Ma Vương?"
"Rốt cuộc ai mới là đồng đội của ngươi? !"
Thanh niên tóc trắng sắp phát điên rồi.
Quả nhiên!
Ăn bám, ăn bám đến cuối cùng không có gì cả, câu nói này không phải là không có đạo lý!
Vào lúc này.
Lý Hiên giơ súng trường quân thần bạo phá lên, đây là một ống phóng cỡ nhỏ, nhưng so bình thường súng trường lớn không ít kim lớn hơn súng trường bình thường.
Bắn về phía thanh niên tóc trăng kia!
Bằng!
Sau một cú nổ, thanh niên tóc trắng kia thành hộp gỗ.
Nhìn thiếu nữ màu hồng đi về phía mình, Lý Hiên cười một cái nói: "Ngại quá, lại xử lý đồng đội của ngươi."
"Không sao cả, không sao."
Tô Phi Nhi hé miệng cười một tiếng, lộ ra một chiếc răng thỏ đáng yêu: "Thiên phú của hăn không tốt. Nếu không phải dựa vào Phi Nhi, căn bản không sống tới bây giờ "
"Vốn chính là muốn mang hắn mang cho Lý Hiên ca ca giết, bằng không Phi Nhi sẽ không đi cùng hắn đâu!"
"Lý Hiên ca ca muốn giết ta sao? Ta đã giết mười một mạng, điểm tích lũy rất nhiều."
Nhìn một cái!
Cái gì gọi là dịu dàng ngoan ngoãn!
Em gái này quá tốt rồi?
Lý Hiên sờ đầu nàng, lắc đầu nói: "Không giết ngươi. Nhưng mà ta có một chuyện muốn hỏi ngươi."
"Hửm?"
Tô Phi Nhi ngẩng đầu lên.
"Bây giờ ngươi ở chỗ nào? Có muốn gặp ca ca hay không?"
Lý Hiên hỏi.
Hắn đã sớm biết rõ rốt cuộc em gái này là ai!
"Ca ca còn nói!"
Nghe thấy Lý Hiên hỏi như vậy, em gái lập tức mềm nhũn, khóc chít chít: "Ca ca chạy trốn một mình, không mang theo Phi Nhi cùng đi!"
? ? ?
Ta chạy?
Lý Hiên có chút ngây ngốc.
Đây là chuyện gì?
"Bệnh viện tâm thần thật nhàm chán mà, rõ ràng người ta không phải bệnh nhân tâm thần. Ca ca mới là bệnh nhân tâm thần, kết quả ca ca chạy trốn một mình, nhét mình Phi Nhi vào nơi đó."
Tô Phi Nhi khóc nấc lên.
! ! !
Lý Hiên nghe xong, trợn tròn mắt!
Cô nàng này cũng bị nhốt ở bệnh viện tâm thần Lục Đằng?
Hắn thật sự là không biết rõ! ,