Trò Chơi Sinh Tồn: Khởi Đầu Mở Khóa Ngàn Tỉ Thiên Phú

Chương 82. Em sắp khóc rồi, đại ca đừng giết em! (2)

Chương 82. Em sắp khóc rồi, đại ca đừng giết em! (2)
Bình thường mình nàng đấu hạng căn bản không có khả năng ăn gà, một ván đạt được mười mấy hai mươi điểm sinh tồn đã là rất tốt rồi.
Mà chơi cùng Lý Hiên, chẳng những thu được điểm tích lũy sinh tồn lớn mà còn được ăn gà hai lần, hai lần đó cũng không bị khấu trừ một điểm tuổi thọ nào cả!
Bất luận nhìn từ góc độ nào thì việc nàng báo cáo Lý Hiên cũng không có lợi ích gì.
Ngược lại, trực tiếp che giấu Lý Hiên ở trong phòng mình lại còn có lợi đối với nàng.
"Chắc chắn đại lão cũng biết rõ ta không có khả năng vạch trần hắn."
"Cho nên hắn mới đến chỗ này của ta tị nạn chứ?"
Tần Song Song vui vẻ, tim đập rộn lên.
Nàng vội vàng vỗ ngực, ép chính mình tỉnh táo lại.
"Nếu như có người tới kiểm tra, nhất định không thể lộ ra sơ hở."
Nàng nghĩ thầm: "Hơn nữa không được bị đại lão biết được chuyện ta đã biết rõ thân phận của hắn. Mặc dù ta quyết định yểm hộ đại ca, nhưng lỡ như đại lão cảm thấy ta không đáng tin cậy, giết chết ta thì phải làm sao bây giờ?"
"Thật kích thích mà!"
“Lớn như vậy rồi mà lần đầu tiên gặp phải chuyện như này."
"Nói thẳng ra còn kích thích hơn so trò chơi sinh tồn!"
Rất nhanh.
Lý Hiên đã sấy khô quần áo, mặc xong rồi đi ra khỏi phòng tắm.
Lúc này, Tần Song Song đã xóa xong tin nhắn kia.
"Đại lão tắm xong rồi sao?"
Tần Song Song giả vờ như không có việc gì.
Sau khi biết rõ, nàng vẫn có chút lo lắng, dù sao nàng chỉ là một cô gái, nếu như Lý Hiên có ý đồ bất chính với nàng thì thật sự là nàng không phản kháng được.
Nhưng mà. . .
Nàng luôn cảm giác Lý Hiên không vấn đề về tinh thần nào cả?
Đây không phải là một anh chàng đẹp trai rất bình thường sao?
Nàng không nhịn được nghĩ đến ý đồ bất chính cũng có nhiều loại.
Nếu như Lý Hiên có ý đồ bất chính với nàng về phương diện kia, nàng sẽ phản kháng? Hay là không phản kháng?
Nghĩ đi nghĩ lại nàng lại đỏ mặt.
"Xong rồi. Sao tim ngươi đập nhanh như vậy?"
Lúc này, Lý Hiên đi tới nhìn nàng một cái.
"A?"
Tần Song Song che miệng lại, mở to hai mắt, hơi giật mình: "Đại lão còn cảm giác được cả chuyện này nữa?"
Hai người còn cách xa nhau tận một mét đấy!
Vậy mà có thể cảm giác được nhịp tim của nàng?
"À. . . à, chỉ là ta chưa từng ở cùng một phòng với đàn ông cho nên có chút khẩn trương, đại lão không cần để ý, không cần để ý."
Tần Song Song vội vàng giải thích, sau đó nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, ta phải đến sân vận động, buổi sáng phải học kín buổi. Buổi trưa đại lão muốn ăn gì để ta mang về cho ngươi?"
"Thế nào cũng được, ngươi ăn gì ta ăn cái đó."
Lý Hiên căn bản không biết rõ thế giới này có đồ ăn gì phổ biến nên chỉ có thể nói như vậy.
"Được."
Tần Song Song gật đầu.
Nàng cầm túi xách trên ghế sa lon lên rồi đút hai quyển sách vào trong.
Đang muốn rời đi thì chợt nhớ tới cái gì đó.
"Đúng rồi, ta phải lấy máy tính đi, hôm nay lên lớp phải dùng."
Nàng nhanh trí thu dọn máy tính trên bàn lại, dự định mang đi.
Lúc này nhịp tim của nàng lại có chút tăng nhanh. . .
"Không thể để cho đại ca nghịch máy tính."
"Nếu không rất có thể hắn sẽ tra ra một vài tin tức. . ."
"Đến lúc đó chắc chắn hắn sẽ nghi ngờ ta đã biết rõ thân phận của hắn!"
Tần Song Song vẫn rất nhạy bén.
Đáng tiếc, Lý Hiên nhìn động tác của nàng mà cảm thấy buồn cười.
Bỗng nhiên nói: "Ngươi biết rõ ta đến từ đâu rồi hả."
Lời này vừa nói ra.
Sắc mặt Tần Song Song lập tức tái nhợt.
"Đại lão, ta không biết gì cả!"
Nàng vội vàng đểm máy tính lại trên bàn, nói năng hơi lộn xộn: "Không phải, ta biết rõ. . . Nhưng mà ta cũng không biết rõ. . . Đại lão cứ coi như ta không biết gì là được!"
Nàng giống như sắp khóc đến nơi: "Thật đấy, ta tuyệt đối sẽ không nói ra, đại lão đừng có giết ta!"
? ? ?
Có cần phải căng thẳng như thế không?
Lại còn đừng giết nàng?
"Được rồi, ngươi đến trường học đi."
Lý Hiên khoát tay áo: "Ta cũng không phải bệnh nhân tâm thần thật sự, làm sao có thể giết ngươi? Ngươi thấy ta giống bệnh nhân tâm thần sao?"
"Không, không giống."
Tần Song Song yếu ớt nói, động cũng không dám động.
"Vậy thì được rồi."
Lý Hiên nói: "Đi đi, đi đi, buổi trưa nhớ mang cơm cho ta. Đúng rồi, để máy tính lại cho ta dùng."
"Ờm."
Tần Song Song nhìn laptop của mình, luôn cảm thấy hơi lo lắng.
Nhưng mà nếu Lý Hiên đã nói phải dùng. . .
Nàng cũng không dám nói gì nữa.
Xách túi quay người định đi ra ngoài. . .
"Đợi đã."
Lý Hiên bỗng nhiên gọi lại.
"Đây!"
Đôi chân dài của Tần Song Song lập tức đứng thẳng, dừng chân lại, hết sức khẩn trương.
"Cái này, vứt bát mì tôm này đi, mùi lắm."
Lý Hiên bưng bát mì tôm mà hắn vừa mới ăn tới đưa cho nàng, thuận tiện sờ lên đầu nàng.
Tần Song Song rời đi.
Lý Hiên vỗ tay phát ra tiếng.
【 phản truy tung thuật! 】
Thời điểm ở hiện thực, hắn vẫn như cũ cách mỗi hai phút rưỡi liền sử dụng kỹ năng này một lần.
Tiêu trừ sạch toàn bộ vết tích hắn lưu lại trong ba phút đó.
Tần Song Song đi cùng với hắn.
Trên thân không thể tránh né có thể sẽ có mùi của hắn, không tiêu trừ, có lẽ sẽ bị tồn tại như chó nghiệp vụ tìm được.
Có phản truy tung thuật, hết thảy liền đều làm tốt rồi.
Còn như Tần Song Song biết rõ thân phận của hắn. . .
Lý Hiên cũng không lo lắng.
Rất rõ ràng, muội tử này lá gan không lớn, căn bản không dám vạch trần hắn.
Huống chi. . .
Lý Hiên tồn tại, đối với nàng có trăm lợi mà không có một hại.
Hắn nhìn ngoài cửa sổ.
"Trời đã sáng."
"Lục Đằng hẳn là bắt đầu truy tìm ta rồi."
Hắn cũng không để ý.
Ngồi vào trên ghế sa lon, mở Laptop muội tử lưu lại ra.
Máy vi tính này, cũng không với máy vi tính ở kiếp trước hắn lắm.
Nhưng hắn trải qua điểm tích lũy sinh tồn cường hóa, trí lực so với trước đó đã cường hóa gấp bội!
Trên cơ sở tri thức nghiên cứu máy tính kiếp trước thì cách dùng cũng không khó lắm.
Rất nhanh, hắn đăng nhập internet.
Bắt đầu tra tìm thông tin liên quan cơ bản tới thế giới này một chút.
"Bởi vì hoàn cảnh sinh sống trên mặt đất chuyển biến xấu, nên từ năm 2025 nhân loại đã bắt đầu, chuyển xuống dưới mặt đất sinh sống."
"Thành lập hằng trăm tòa thành phố dưới đất."
"Thành phố S được đưa vào sử dụng năm 2030, đến nay đã có 46 năm lịch sử."
"Giai đoạn sinh sống dưới mặt đất, khoa học kỹ thuật của nhân loại cơ bản đã đình trệ, chỉ có thể duy trì chuyển sang hoạt động bí mật."
Lý Hiên suy tư một hồi.
Bất kể hắn tra kiểu gì, cũng tra không được, tình huống liên quan tới trên mặt đất hiện tại.
Liên quan tình huống tới mặt đất. . .
Tất cả thông tin, phảng phất như là bị che giấu vậy!
Lý Hiên cảm thấy sự tình không có khả năng đơn giản như vậy.
Dù sao hiện tại quản lý thành phố dưới đất so với thế giới trước khi hắn xuyên qua thì nhẹ nhõm hơn nhiều.
Muốn tiêu trừ vết tích gì đó trên internet, khẳng định là dễ như trở bàn tay.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất