Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 29 Người Trong Giới

Chương 29: Người Trong Giới

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Chu Sa ấn vai một cái, người đàn ông trung niên nằm trên giường kêu lên,

- A a a a a, thoải mái, thoải mái, thoải mái a...

- Anh trai, bên vai trái của anh hơi cứng rồi, tôi sẽ giúp anh mát-xa nhiều một chút.

- Được được được, em gái, tay nghề của em còn lợi hại hơn nhiều so với mấy chỗ. khác

Người đàn ông trung niên không nhịn được khen ngợi.

Ha ha, mếu như không phải Lương Xuyên biết mình mới là người đầu tiên đến để mở hàng cũng sẽ nghi ngờ người đàn ông này có phải là kẻ lừa đảo hay không, nhưng điều này cũng có thể cho thấy bản lĩnh mát-xa của Châu Sa rất lợi hại.

Cơ mà, nhìn một lát, Lương Xuyên lại cảm thấy hứng thú khác.

- Cơ thể con người rất dễ bị bế tắc, có đôi khi là do khí lạnh xâm nhập vào trong cơ thể, có là do máu ngưng tụ lại, thậm chí cũng có thể là do suy nghĩ quá nhiều, mặc dù xoa bóp có đôi khi trị được ngọn nhưng không chữa được tận gốc, có đièu cũng có tác dụng nhất định.

Chu Sa vừa xoa bóp vừa nói, cũng không biết là nói cho Lương Xuyên nghe hay nói cho vị khách nghe.

Cuối cùng, một ngón tay cái của Chu Sa chặn cằm của người đàn ông trung niên, một đường ép thẳng xuống, kéo đến rốn của đối phương sau đó trở tay đập ba cái liên tiếp rồi nhấc tay ra.

- Nấc... ... ...

Người đàn ông trung niên nấc một hơi dài, sau đó hít sâu một hơi, rất hài lòng đi xuống giường.

- Em gái, bao nhiêu tiền?

- Tùy lòng hảo tâm của anh trai thôi.

Chu Sa đi đến ghế cạnh Lương Xuyên ngồi xuống, tự mình rót cho mình một ly trà.

Người đàn ông trung niên vốn định cho hai trăm nhưng nghĩ lại lúc nãy đúng là rất thoải mái, lại rút ra một tờ nữa đưa cho Chu Sa, Chu Sa nhận tiền, nói một tiếng:

- Thường xuyên tới ủng hộ ạ.

- Nhất định sẽ tới, sẽ thường xuyên tới ủng hộ.

Vị khách đi rồi, trong tiệm chỉ còn lại Lương Xuyên và Chu Sa.

Chu Sa uống thêm mấy ngụm trà, hỏi:

- Anh Xuyên, trên người anh có chỗ đau nhức hoặc là bị xơ cứng gì không?

- Không rõ nữa.

Lương Xuyên lắc đầu.

- Không sao, lát nữa anh nằm xuống giường tôi đưa tay nhấn hai lần thì biết ngay, tay nghề của tôi cũng là do ông cha tôi truyền lại, thật ra cũng không phải kỹ thuật mát-xa chính quy gì.

- Nhìn ra mà.

Lương Xuyên nói theo.

- Nhìn ra?

Chu sa chớp mắt nhìn Lương Xuyên, hiển nhiên cô không tin.

- Ừm.

Lương Xuyên gật đầu.

- Vậy anh Xuyên anh nói cụ thể xem, nếu anh nói đúng, tối hôm nay tôi bao anh, tôi tự mình xuống bếp nấu.

Vừa nhắc tới ăn cơm, ừ đáy lòng Lương Xuyên sinh ra một loại kháng cự,

Nhất là khi người khác tự mình xuống bếp mời ăn cơm, hắn còn phải ăn nhiều một chút, nghĩ lại thấy sợ hãi liền nói:

- Tôi chỉ là khoác lác thôi.

Chu Sa hơi giật mình, cô biết Lương Xuyên không có khả năng đoán ra được nên lập tức chỉ về chiếc giường lớn trước mặt:

- Nào, anh Xuyên, nằm lên đây, tôi mát-xa giúp ngươi, bảo đảm mệt mỏi trên người anh đều tiêu tan.

Lương Xuyên không đứng dậy, mà chỉ nói:

- Được rồi, không cần mát-xa nữa.

- Chướng mắt tay nghề của tôi sao?

Chu Sa hỏi.

- Không phải, trên cơ thể con người khí huyết ngưng tụ hay bị tắc nghẽn và khí lạnh đi vào cơ thể là không thay đổi, có thể căn cứ vào tình huống lục phủ ngũ tạng lúc nhanh lúc chậm mà bản thân tự điều tiết; toàn bộ sẽ bị đẩy ra ngoài, tất nhiên lúc đó sẽ cảm thấy rất thoải mái, cảm giác toàn thân khoai khoái, trên thực tế thì ngược lại sẽ làm tổn thương các bộ phận. Dù sao, người sống chứ không phải cương thi, mấy năm trước Tương Tây pháp sư vì phòng ngừa thi thể cứng quá mức sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đã dùng thủ pháp phá vỡ độ cứng đó đi nhưng điều này cũng không nên áp dụng trên cơ thể người đang sống.

Nghe đến đó, sắc mặt Chu sa đột nhiên thay đổi, vốn dĩ đôi mắt còn đang cười thì lúc này từ từ trở nên thâm trầm.

- Lương tiên sinh, kiến thức của anh thật phong phú.

Chu Sa thay đổi xưng hô, chuyện này rất bình thường, người giang hồ khi đối mặt với người bình thường luôn biết nhập gia tùy tục nhưng khi cô phát hiện ra người đối diện cũng là người trong giới (cùng ngành nghề) liền lấy tư thái trong nghề ra để đối đãi.

- Trước kia đã từng gặp qua rất nhiều người cho nên mấy chuyện lý thú tôi cũng biết được một chút.

Lương Xuyên đứng dậy, chuẩn bị cáo từ.

- Lương tiên sinh, xin hỏi tên của của ngài là gì?

Chu Sa mở miệng hỏi, việc này được lên danh sách theo trình tự, về cơ bản, pháp sư đã tuyệt tích từ lâu, vào thời dân quốc vẫn còn có pháp sư nhưng từ sau khi cộng hòa nhân dân Trung Hoa được thành lập thì những người đó đều mai danh ẩn tích.

Trước kia đường xá giao thông không thuận tiện nên mới cần đến pháp sư chuyển hồn của người chết về quê cũ, thông thường, những người mời được pháp sư vận chuyển thi thể đa phần đều là quan to gia thế hiển hách, phần lớn là làm quan ở một nơi xa hoặc là thương gia buôn bán giàu có, còn dân chúng bình thường không thể có đãi ngộ này được.

Chính vì vậy, sau khi nền văn minh khoa học kỹ thuật được đưa vào sử dụng, đường xá được thay đổi, đường xe lửa biến thành quốc lộ và những phương tiện giao thông hiện đại xuất hiện, cái nghề pháp sư này chậm rãi tàn lụi, thời kỳ dân quốc từng là những năm tháng huy hoàng của những người hành nghề pháp sư, nhưng đa phần đều tự khoác lên mình danh hiệu pháp sư bắt ma để đầu cơ trục lợi.

- Tôi không phải là người trong giới của các người.

Lương Xuyên có chút dở khóc dở cười, cảm giác này rất giống với lúc Đàm Quang Huy xin hắn giúp đỡ nhưng hắn thật sự không phải là thầy phong thủy hay pháp sư gì đó, cũng không có quan hệ gì với cái mà Chu Sa gọi là giang hồ cả.

- Không lẽ pháp sư đang xem thường tiểu muội?

Chu Sa cũng đứng lên đi đến sau lưng Lương xuyên.

- Chúng tôi đều là hàng xóm, về sau mong tiên sinh chiếu cố.

- Được, chiếu cố lẫn nhau.

Chu Sa lùi về phía sau một bước, Lương Xuyên trực tiếp đẩy cửa ra, đi khỏi quán mát-xa.

Hiện tại không có khách nào tới, Chu Sa đứng trước cửa thủy tinh nhìn Lương Xuyên đi vào cửa hàng của hắn.

Lưỡi đỏ khẽ nhả, một cây ngân châm bị phun ra ngoài, sau đó nhẹ nhàng lật một cái nhưng không có vào lại trong miệng, suy nghĩ một hồi, Chu Sa dọn dẹp sơ qua lá trà rồi đi khỏi cửa hàng.

Lương Xuyên về trở lại cửa hàng của mình, Chu Sa liền đi theo phía sau.

- Meo…

Lúc này, Phổ Nhị đang nằm sấp trên quầy, sau khi người phụ nữ kia vào cửa hàng liền kêu lên một tiếng.

- Xuyên ca, tặng cho anh ít lá trà.

Chu Sa đặt túi trà ở trên quầy.

- Buổi tối ăn cơm cùng được không, tôi đây đất khách quê người, hiếm khi lại gặp được người cùng nói chuyện.

Nếu là người khác thì rất khó có thể từ chối yêu cầu này, nhất là khi dáng dấp của Chu Sa lại rất đẹp, cơ thể toát ra vẻ đẹp phong tình lại không có vẻ trăng hoa, nhìn vào rất ôn nhu.

Vừa nhắc tới ăn cơm, tâm tình của Lương Xuyên ngay lập tức bị ảnh hưởng, vì vậy lắc đầu nói:

- Tôi không muốn ăn lắm.

Có đôi khi thẳng thắn một chút thì tốt hơn, nhất là khi Lương Xuyên có thể nhận ra được nội tâm của cô gái này hơi nhạy cảm, có khả năng là do hoàn cảnh lớn lên của cô ấy, bề ngoài của cô ấy có vẻ rất kiên cường, nhìn như là một người buôn bán cẩn thận nhưng nếu anh để cô ấy cảm thấy anh đang xem thường thì cô ấy nhất định sẽ nhớ mãi trong lòng.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất