Chương 31: Ký Túc Xá Cũ
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Có một tòa nhà tập thể cũ ở phía sau khu cao ốc của cục cảnh sát, toà nhà tập thể này đã được sử dụng trong một thời gian dài, trải qua những thăng trầm của năm tháng. Này không phải là đãi ngộ phúc lợi của đội cảnh sát kém, mấy năm trước nơi này xác thực được xem là phòng phúc lợi của đội cảnh sát, mọi người từ trên xuống dưới đều đem theo người nhà tới đây ở, vô cùng náo nhiệt, đông đúc.
Những năm gần đây nhà ở được phân bổ lại, phần lớn người thân của các nhân viên cảnh sát và những cảnh sát đã về hưu đều được sắp xếp nhà ở mới nên nơi này tạm thời được sử dụng làm kí túc xá cho một số cảnh sát trẻ tuổi.
Bình thường nếu như trong cục có việc bận cũng có không ít người lựa chọn nơi này để để nghỉ ngơi qua đêm.
Tần Đào định đưa Lương Xuyên trở về, trong khoảng thời gian này, chỉ cần có vụ án thì cô gần như trở thành tài xế riêng của Lương Xuyên, nếu là trước đây lúc cô mới vào đội cảnh sát, có lẽ cô sẽ cảm thấy việc này không giống với công việc của cảnh sát trong tưởng tượng của cô nhưng sau khi quen biết với Lương Xuyên, cô lại cam tâm tình nguyện làm những việc này, không cần phân phó của đội trưởng Ngô.
Chuyên gia tư vấn hỗ trợ giải quyết vụ án, tìm ra manh mối quan trọng với khả năng đáng kinh ngạc, suy luận ra những tình tiết vụ án hoàn chỉnh và chính xác hơn, cảnh sát bọn họ chỉ cần đứng ở bên cạnh phụ trách hô 666666*.
*Đồng âm với
Một màn này, vốn dĩ Tần Đào cho rằng đó chỉ có thể xuất hiện trong phim truyền hình về trinh sát hình sự hay trong tiểu thuyết trinh thám nhưng cô lại tận mắt chứng kiến hết thảy.
Mặc dù cô là cảnh sát hình sự, nhưng dù sao cũng chỉ vừa mới làm việc chưa lâu, tâm lý và một số phương diện cũng không khác biệt lắm với sinh viên vừa mới ra ngoài xã hội, luôn cảm thấy hiếu kỳ và tò mò mọi thứ mà Lương Xuyên, hình như rất phù hợp với những tiêu chí này.
Hắn có một cửa hàng vàng mã trên con phố cũ, bản thân là nhà nghiên cứu tâm lý học đã từng nổi tiếng, có năng lực thôi miên đáng kinh ngạc thêm vào đó thỉnh thoảng cơ thể lại rất yếu đuối, người này ẩn chứa rất nhiều bí mật, khiến người ta có cảm giác tò mò muốn khám phá những bí mật đó.
Tất nhiên, điều cuối cùng thường rất quan trọng, có một số cô gái thích được đàn ông bảo vệ nhưng cũng có không ít cô gái thích làm mẫu người bảo vệ người khác, cổ đại có bao nhiêu người gọi là tài tử giữa mùa đông chỉ mặc một áo choàng mỏng mở quạt ho khan rồi phun một ngụm máu, chủ yếu cũng là như vậy.
Chỉ tiếc, bình thường Lương Xuyên đều rất lạnh lùng, điều này làm cho Tần Đào có chút phiền não, cô cảm thấy có thể là Lương Xuyên cảm thấy cô ngốc hơn hắn nên không muốn nói nhiều lời với mình. Sự thật, cũng đúng là thế thật.
- Tần Đào, vụ án kia đã bắt được người hết chưa? Tôi nghe nói còn có trẻ vị thành niên nữa à?
Một nữ cảnh sát ở nhà bên cạnh hỏi.
Khu nhà tập thể cũ này không chỉ có đội cảnh sát hình sự được sắp xếp ở, còn có nhân viên cảnh sát của các bộ phận khác cũng ở cùng, đối với vụ án gây xôn xao toàn bộ dư luận Dung Thành này, mọi người đều có chút lòng hiếu kỳ.
- Ừ, có một người.
Tần Đào vừa đi nhận nước sôi về nên không khỏi cũng có chút qua loa trả lời.
Thành thật mà nói, hiện tại cô rất mệt mỏi, từ sáng sớm đã bắt đầu phá án và đi truy bắt nghi phạm quy án, bận rộn hai ngày hôm nay dường như cô chưa được chợp mắt, lúc này có thể là cơ hội tốt để nghỉ ngơi một chút, cô hận không thể không cần thay quần áo chỉ muốn nằm lên giường nhưng bệnh thích sạch sẽ khiến cô không thể không gắng gượng đi rửa mặt xong xuôi trước đã.
- Chậc chậc chậc, đầu năm nay, không được rồi, loại người gì cũng có.
Nữ cảnh sát kia vẫn còn muốn nói đến vụ án này.
- Chị Hoa, tôi đi ngủ trước đây.
- Ừm, cô cũng mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi, sáng mai tôi mang bữa sáng cho ngươi.
- Cảm ơn chị Hoa.
- Đã nói với cô tôi tên Chu Hoa Nhị, cô cứ gọi tôi là chị Hoa khiến tôi cảm thấy mình giống như đang làm mẹ vậy.
Tần Đào lười nhác dông dài với cô ấy, sau khi trở về nhà tập thể của mình thay quần áo trực tiếp nằm lên giường, mí mắt dần khép lại, tiến vào mộng đẹp.
Bởi vì quá mệt mỏi nên cô ngủ rất say, thế nhưng lại dần tỉnh lại vì quá mót tiểu.
Ngủ chưa đủ khiến cả người hơi choáng váng, Tần Đào đứng dậy lấy quần áo mặc vào, sau đó đi ra khỏi nhà mình, vì đi quá nhanh nên cô không cầm theo điện thoại nhưng có đèn hành lang cũng không cần đèn pin soi đường.
Nơi này là nhà ở tập thể của nhân viên cảnh sát, phía trước chính là cục cảnh sát, trị an rất tốt, mọi người cũng không ai khóa cửa.
Mỗi tầng của tòa nhà tập thể cũ này sẽ có một phòng vệ sinh công cộng, tổng cộng có sáu tầng, mỗi tầng có một phòng vệ sinh nam và một phòng vệ sinh nữ, dù mấy năm trước rất nhiều gia đình tới đây ở cũng giống như vậy.
Chẳng qua bởi vì gần đây người ở ít đi nên phân chia ra, tầng cảnh sát nam ở thì nhà vệ sinh đó dành cho nam, tầng cảnh sát nữ thì nhà vệ sinh đó dành cho nữ.
Tần Đào ngáp dài đi vào phòng vệ sinh, phòng vệ sinh theo kiểu ngồi xổm, được xây cách ly bằng tường xi-măng, ở cuối có một cái bồn nước, sau khi chứa đầy nước sẽ tự động cọ rửa, là kiểu bố cục của nhà vệ sinh công cộng cũ đến không thể cũ hơn được nữa.
Cũng may trong này chỉ là nhà ở tạm thời của các nhân viên cảnh sát bình thường lúc họ bận rộn, cũng bởi vậy cũng không có quá nhiều người cảm thấy bất mãn với hoàn cảnh ở nơi này.
Tần Đào bước vào buồng vệ sinh ở giữa,
Mùa đông ở Thành Đô rất lạnh, nhất là nhà vệ sinh bốn phía lọt gió như thế này, cho nên đêm hôm khuya khoắt đi vào nhà vệ sinh nhất định là không được tốt cho lắm.
Chờ mưa rơi chuối tây, ngọc trai rơi trên mâm ngọc kết thúc, tiểu xong,
Tần Đào híp mắt đưa tay sờ vào túi, lại phát hiện mình ra mình không mang theo giấy.
Cô thở dài, cảm giác này rất tồi tệ, trải nghiệm rất bình thường này chắc ai cũng từng trải qua, cho dù không ở nhà vệ sinh công cộng thì cũng ở nhà của mình hẳn là đều đã trải qua tình huống tương tự.
Do dự một lát, Tần Đào chuẩn bị rời đi trở lại nhà tập thể của mình dọn dẹp lại một chút, cũng may cô chỉ đi tiểu chứ không phải đi đại tiện, vấn đề cũng không lớn lắm,
Chưa nói đến chuyện cô không mang theo điện thoại, nếu có mang theo cũng không tiện đêm hôm khuya khoắt gọi điện nhờ người khác rời giường đưa giấy cho mình.
Nhưng ngay lúc này, Tần Đào nghe thấy trước mặt mình giống như có tiếng gì đó giống với tiếng giày đi trên trên sàn gạch.
Tần Đào trong lòng mừng rỡ, vội lên tiếng:
- Xin chào, tôi quên mang theo giấy, có thể chia cho tôi một ít được không?
Cảnh sát nữ ở tầng này cũng không ít, Tần Đào mới tới, vừa mới tham gia công việc không bao lâu lại thêm nơi này không chỉ có đội cảnh sát hình sự tới ở nên người cô quen biết cũng không nhiều, có điều tiếng gọi của Tần Đào lại không nhận được phản hồi.
“Chẳng lẽ là mình nghe lầm?”
- Xin chào, có ai ở đó không?
Tần Đào lại lên tiếng.
-------
Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639
Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%
Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%
🧡🧡🧡🧡