Chương 65: Ai Nên Xuống Địa Ngục 1
Cô ấy vốn nên có được một cuộc sống tốt đẹp hơn so với người bình thường, hạnh phúc hơn trong cuộc sống, cô ấy vốn có thể tiếp tục sống trong một gia đình có điều kiện, tiếp tục làm một cô công chúa bé nhỏ mới đúng.
Là do hắn,khiến cô lâm vào hoàn cảnh này.
Là do hắn biến cô trở thành một tên giết người không ghê tay.
- Tôi muốn giết các người.
Nguyệt Thành giơ tay bóp cổ Lương Xuyên, một cái tay khác thì giơ con dao lên:
- Tôi sẽ mãi mãi tin tưởng đạo sư, anh ấy nói sau khi anh chết sẽ trở lại, bên trong giáo lí cũng đã nói rõ chuyện này. Tôi muốn tiếp tục chờ đạo sư trở vềm những ngày không có đạo sư ở đây tôi muốn thay hắn, đem tất cả những người dám khinh thường hắn, toàn bộ đều đưa xuống địa ngục. Bọn hắn xuống địa ngục, đi trên con đường địa ngục, khi đó chúng có thể thấy được đạo sư đang đi ngược chiều để hồi sinh, sau đó nói cho chúng biết ai đúng ai sai!
…
Trong cuộc đời con người, thường xuyên gặp phải vấn đề cần phải lựa chọn, có những lựa chọn rất đơn giản, thậm chí chọn trái hay chọn phải cũng không quan trọng nhưng cũng có những sự lựa chọn lại khiến người khác cảm thấy rất khó khăn, thậm chí, thời gian để cho bạn suy nghĩ cũng rất rất ngắn.
Lúc này, Lương Xuyên đang đối mặt với tình huống như vậy, hắn không biết phải đối mặt với cô gái trước mặt như thế nào, tận sâu trong nội tâm Lương Xuyên tràn đầy cảm xúc gọi là tự trách.
Một mặt, cô ấy đã giết người, giết hai người, thậm chí đã từng muốn giết mình, còn làm Chu Sa bị thương, nếu không phải thân thủ Chu Sa tốt, bây giờ cửa hàng mát-xa bên cạnh có thể hoàn toàn đóng cửa rồi.
Một mặt khác, sở dĩ cô ấy biến thành bộ dạng như bây giờ, tuyệt đối có liên quan tới mình, thậm chí có thể nói chính mình đã trực tiếp biến cô ấy thành bộ dạng như vậy.
Chính mình đã mắc nợ cô ấy, mà hai tay cô ấy cũng đã dính đầy máu tươi.
Lương Xuyên không phải là một người do dự thiếu quyết đoán, càng không phải là một người có lòng dạ mềm yếu, nhưng ở cục diện như thế này, nếu đổi thành một người nào khác, chỉ cần người này có tư duy hơi bình thường một chút, đoán chừng cũng sẽ rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan giống như Lương Xuyên.
Lúc con dao rơi xuống, tia vùng vẫy trong đáy mắt Lương Xuyên càng trở nên đậm hơn.
Cảm thấy tính mạng mình sắp kết thúc, có khả năng sẽ trở lại địa ngục một lần nữa, cảm giác sợ hãi về nơi khủng bố đó lại thức tỉnh một lần nữa, trước đó không lâu bởi vì bị Triệu Vũ Lục đánh lén mà cảm giác bất lực và bàng hoàng thiếu chút nữa đã trở lại, cảm giác đó đã xông thẳng lên tới não bộ.
Có lẽ, chỉ có lúc đó bạn mới có thể hiểu rõ,
Đến tột cùng mình cần thứ gì, đến tột cùng mình phải đạt được thứ gì, chính mình, thực sự phải trân trọng cái gì.
Lúc con dao chỉ còn cách khuôn mặt mình mười cm, màu đỏ như ẩn như hiện trong mắt Lương Xuyên cuối cùng cũng hoàn toàn được phát sáng.
Suy cho cùng, hắn vẫn sợ chết, so với bất kỳ ai trên thế giới này thì hắn sợ chết hơn, rất sợ chết, cũng không dám chết!
"Leng keng... ..."
Cơ thể Nguyệt Thành run lên, cảm giác tràn đầy sợ hãi ập tới một lần nữa, khiến cô không thể chịu đựng được kích động và trên bờ sụp đổ, tay nắm chặt dao có chút run rẩy, thay đổi phương hướng, trực tiếp đóng tai Lương Xuyên lên trên vách tường, nhưng lại vạch một đường vào vành tai Lương Xuyên, máu tươi bắt đầu chảy ra từ từ.
Vết thương và máu tươi đã kích thích Lương Xuyên trở nên kiên định hơn,
Hắn bắt đầu sợ hãi, bắt đầu hối hận, nỗi sợ hãi trực tiếp về cái chết đã làm cho Lương Xuyên tạm thời quên đi tất cả những áy náy và những cảm xúc phức tạp khác, màu đỏ trong mắt bắt đầu trở nên đậm đặc hơn.
- Em đã rất mệt rồi, em cần phải nghỉ ngơi.
Lương Xuyên nói chậm rãi, giống như đang thì thầm với một đứa bé.
Nguyệt Thành quỳ rạp dưới đất, vùng vẫy trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó, mí mắt của cô bắt đầu trở nên ngày càng nặng, cuối cùng cơ thể nghiêng về phía bên trái, ngất xỉu trên mặt đất.
Lương Xuyên yên lặng ngồi xuống, màu đỏ trong mắt từ từ biến mất, một tay hắn che lỗ tai còn đang chảy máu của mình, tay còn lại thì đặt trước người mình, hắn muốn tìm hiểu một chút về cô gái đang hôn mê trước mặt nhưng lại có chút sợ hãi, không dám chạm vào cô.
Nếu như, tất cả những điều này chỉ là một giấc mộng thì tốt biết bao.
Lúc trước Lương Xuyên mua chuộc tín đồ, đơn giản vì hắn cảm thấy lý luận của mình đúng, hi vọng nhiều người có thể ủng hộ hắn, hi vọng sẽ nhận được nhiều sự công nhận, hi vọng có thể có nhiều người cùng lý tưởng với hắn, hắn không muốn làm những chuyện khác, cũng không muốn tranh giành lợi ích cá nhân, càng không muốn làm những chuyện như vậy.
Hắn chỉ coi đây là một đoàn thể xã hội, một đoàn thể xã hội của những con người bình thường tôn sùng ma quỷ nhưng những chuyện gần đây, sự thật trước mặt đã cho hắn một cái tát vang dội,
Bời vì lúc trước chính mình đã gieo xuống, mới có thành quả ngày hôm nay.
Hắn không quá thân thiết với Chu Quang Tông và Chu Thần Dương nhưng cô gái ở trước mặt này, lại rất thân thiết với hắn.
Cô ấy vẫn luôn coi mình là anh trai, sẽ học cách làm bánh ngọt tặng cho mình, lúc mình diễn thuyết sẽ ngồi ở phía dưới nghiêm túc lắng nghe, sẽ suy nghĩ và tín nhiệm mỗi một câu nói của mình, lúc mình nghỉ ngơi sẽ pha cho mình một tách trà.
Lúc trước cha của cô đã từng trêu chọc rằng, người làm cha như ông còn chưa được đối xử tốt như thầy hướng dẫn.
Lương Xuyên không hiểu vì sao cô ấy có thể kiên trì đến bây giờ.
Hiện tại xem ra tất cả những gì mình để lại lúc trước đều trở về với cát bụi, tất cả đều trốn tránh, dường như đây mới là kết cục tốt nhất.
Hắn đã sống lại nhưng trong một khoảng thời gian rất dài sống người không ra người quỷ không ra quỷ, đây không phải là sống lại, mà là một kiểu tra tấn khác.
Hắn đúng, bởi vì hắn đã sống lại, nhưng hắn cũng sai lầm, bởi vì hắn sống lại nhưng căn bản lại không giống với sự sống lại theo mong muốn của những người lúc trước đã từng theo đuổi hắn.
Cô ấy tin tưởng mình.
Cô ấy sùng bái mình.
Cô ấy thật lòng coi mình là người thầy hướng dẫn.
Chính mình đã đi vào cuộc sống của cô ấy lúc mẹ cô ấy mất đi đó chính là khoảng thời gian khó khăn nhất cũng là lúc hoang mang nhất, mang tới niềm hi vọng và ước mơ cho cô ấy.
Thậm chí, Lương Xuyên có thể cảm nhận được, mặc kệ là bây giờ hay lúc trước, thì trong lòng cô gái này, vị trí của mình vẫn như cũ, hơn nữa còn rất rất nặng.
Lúc đầu, hắn còn cảm thấy rất tốt khi bản thân mình có một cô gái nhỏ dễ thương ở bên cạnh.
Được các cô gái sùng bái, được các cô gái ỷ lại, thậm chí được các cô gái bên cạnh coi như là tín ngưỡng mà đối đãi, không có người đàn ông nào có thể cự tuyệt những cám dỗ,,, mê hoặc, lúc đó Lương Xuyên cũng không ngoại lệ, mặc dù lúc đó hắn không làm gì cô ấy, nhưng lại rất hưởng thụ cảm giác đó.
Nhưng hắn không ngờ tới, lúc mình không ở đây, cô gái nhỏ đó lại có thể biến thành bộ dạng như bây giờ.
Tay Lương Xuyên run rẩy vươn ra, cuối cùng chạm vào mặt của Nguyệt Thành, mặt của cô ấy rất mịn, rất tinh tế, làn da nõn nà, cuộc đời của cô ấy phải tốt đẹp hơn, phải cảm động hơn, dung mạo xinh đẹp cùng gia thế khiến người khác phải ngưỡng mộ nhưng cô ấy lại lựa chọn giáo lý mà không tiếc mất đi tất cả.
- Đúng... ... Không được nữa.