Chương 59: Lại gặp ma tu (2)
Lý Tô còn bố trí không ít cảnh giới trận pháp, ẩn nặc trận pháp xung quanh.
Điều này cũng làm cho hắn trận pháp tạo nghệ thực chí danh quy.
Lại qua mấy năm, tu vi Lý Tô còn không có đột phá Kim Đan bốn tầng, trận pháp kinh nghiệm lại lấy được một trăm năm.
“Chín mươi ~ “
Lý Tô nở một nụ cười.
Hậu đại có linh căn của hắn đột phá chín mươi.
Lại đến mười, đến một trăm năm thời điểm, ban thưởng hẳn là sẽ có một cái chất biến.
Bất quá mấy năm này tấp nập nạp thiếp, nữ tu đã không có nhiều như vậy.
Hiện tại Lý Tô nạp nữ tu đều có hơn một trăm.
Về phần phàm nhân không có linh căn, mấy năm gần đây hắn đã không nạp, chỉ ngẫu nhiên có đặc biệt ưu tú mới có ngoại lệ.
Cho nên, hậu đại có linh căn tăng tốc lại chậm lại.
Lý Tô cũng không có để ý.
Một ngày này, Lý Tô đạt được tin tức.
Hắn hoả tốc đi tới Phi Tiên Tông.
Phi Tiên Tông, chính điện, các trưởng lão Phi Tiên Tông đều tại.
Dưới đất còn nằm một người, người này bị trói buộc, toàn thân chân nguyên cũng bị trói lại.
“Lý trưởng lão.”
Mấy trưởng lão chào hỏi Lý Tô.
“Lý Tô, Thánh Lệnh trong tay ngươi còn ở đó hay không?”
Chưởng môn hỏi.
Nghe vậy, Lý Tô lấy ra Thánh Lệnh.
Người kia nhìn thấy Thánh Lệnh, hai mắt tỏa ánh sáng, trợn cả mắt lên.
Chưởng môn đưa Thánh Lệnh tới trước mặt người kia: “Thiên Ma Cung muốn tìm cái này?”
“Không sai, không ngờ được là Thánh Lệnh trong tay các ngươi thật, các ngươi xong đời, chờ Thánh nữ đến, tất cả các ngươi đều xong đời, ha ha ha!”
Người kia nở nụ cười.
Chưởng môn tay khẽ động, ngăn cách người kia.
Gia hỏa này giọng nói truyền không ra, cũng không nghe được tiếng nói chuyện của mọi người.
“Chưởng môn, Thiên Ma Cung thực lực như thế nào?”
Một cái trưởng lão hỏi.
“Thiên Ma Cung nghe nói là một trong số ba cung của Thánh Minh, không cần quá lo lắng, Thánh Minh nội loạn không ngừng, bọn họ sẽ không tùy tiện phái ra Nguyên Anh kỳ tu sĩ, Thiên Ma Cung cũng hẳn là tung lưới rộng khắp, không có khóa chặt chúng ta nhanh như vậy.”
Chưởng môn nói.
“Chưởng môn, vậy làm sao bây giờ?”
Một trưởng lão khác hỏi.
“Hoàng trưởng lão, ngươi phái người đi Liệt Dương Môn và Thất Tinh Cốc, để bọn họ chú ý ma tu, cũng dặn dò tu tiên gia tộc trong Vũ Quốc cẩn thận, có cái gì dị trạng thì lập tức thông tri chúng ta.”
Chưởng môn nói.
“Là ~ “
Mấy cái trưởng lão nói.
“Lý Tô, ngươi theo ta đi một chuyến.”
Chưởng môn lại nói.
“Được.”
Phi chu phóng tới Hắc Mộc Lâm lần nữa.
Phía trước phi chu, chưởng môn đứng ở nơi đó, tuy xung quanh phi chu có bình chướng ngăn trở khí lưu, váy nàng lại nhẹ nhàng phiêu động.
Cái này khiến nàng nhìn phiêu dật xuất trần.
Lần này ý đồ chưởng môn rất đơn giản, cách lần trước mang tu sĩ họ Bạch đến dưới đất đã qua không ít năm.
Nàng chuẩn bị sử dụng phiến đá, đi lấy một chút tình báo từ ma tu bị nhốt đó, nhờ vào đó gia tăng hiểu biết về Thiên Ma Cung.
Đồng thời, nàng cũng muốn biết, Thánh Lệnh là cái gì, tại sao Thiên Ma Cung phái ra ma tu tung lưới rộng khắp tìm kiếm.
Ma tu bị bắt đó địa vị trong Thiên Ma Cung cũng không cao, cũng không rõ ràng tác dụng của Thánh Lệnh, chỉ biết là cái đồ chơi này rất quan trọng.
“Thiên Ma Cung có ba Thánh nữ, ngươi gặp được người nào?”
Phiến đá, xuất hiện mấy hàng chữ.
Lý Tô nhìn về phía chưởng môn.
Hắn và chưởng môn đến dưới đất lần nữa, Lý Tô lấy máu của mình kích hoạt phiến đá.
Chưởng môn vốn định chuẩn bị lấy máu của nàng nhưng lại bị Lý Tô ngăn cản.
Nam nhân chảy chút máu không có vấn đề gì.
Chưởng môn phương án là giả dạng làm tu sĩ họ Bạch, sau đó nói trong quá trình đi tìm Huyết Tôn, gặp Thánh nữ Thiên Ma Cung, bị đối phương phát hiện Thánh Lệnh, phái người truy sát, cửu tử nhất sinh mới trốn về đến.
Như vậy nói không chừng có thể moi ra một chút tin tức về Thánh nữ Thiên Ma Cung và Thánh Lệnh.
“Lý Tô, ngươi cảm thấy chúng ta nên trả lời như thế nào.”
Chưởng môn hỏi.
Lý Tô nghĩ nghĩ, thao tác trên phiến đá.
“Ta không biết, đối phương mặc đồ đen.”
Lý Tô nói dối.
Lần này ma tu cũng không có phối hợp như tu sĩ họ Bạch, người của Phi Tiên Tông dùng không ít phương pháp, ví dụ như là khích tướng mới moi ra được một chút tin tức từ trong miệng của hắn.
Nhưng mà cái tên này cũng không có nói nhiều, có đánh chết cũng không nói.
Về phần nguyên nhân, chưởng môn cũng có thể biết một chút, ma tu không gì kiêng kị, một khi hung ác lên thì ngay cả người của mình cũng giết.
Cho nên một chút ma môn vì khống chế ma tu, sẽ để lại một chút thủ đoạn bên trong hồn phách của đệ tử.
Nếu như ma tu này tiết lộ quá nhiều bí mật thì rất có thể còn thê thảm hơn cả chết.
Đối phương cũng phá lệ phách lối, tựa như chỉ cần Thánh nữ Thiên Ma Cung đến, Phi Tiên Tông sẽ phải xong đời.
Chưởng môn cũng không hiểu rõ nhiều về Thiên Ma Cung, chỉ biết là một cái đại khái.
Cho nên mới có chuyến này.
Chưởng môn nhìn thấy Lý Tô viết chữ ra thì khẽ gật đầu.
Lý Tô rút linh lực về, hàng chữ đó ảm đạm xuống.
“Áo đen? Đối phương thi pháp, có phải là trên trán có một cái ấn ký hình mặt trăng hay không?”
Một lát sau, phiến đá xuất hiện văn tự lần nữa.
Lý Tô đáp một chữ “Phải”.
“A, tiểu thí hài, ngươi muốn lừa gạt lão phu thì còn non lắm.”
Nhưng câu nói tiếp theo xuất hiện trên phiến đá để cho chưởng môn thay đổi sắc mặt.
“Hắn biết!”
Chưởng môn nói.