Chương 60: Ngươi không có lựa chọn, lại bị tú
Đối phương nhận ra người sử dụng phiến đá không phải là tu sĩ họ Bạch!
Những ma tu này quả nhiên từng người vô cùng giảo hoạt, chỉ có mấy câu mà đã phát hiện ra sự dị thường.
“Hẳn là vấn đề của máu.”
Lý Tô nhìn về phía phiến đá, rất có thể phiến đá này là tu sĩ họ Bạch dùng máu kích hoạt, Lý Tô dùng máu kích hoạt thì đối phương có thể phát hiện ra sự khác thường.
“Không cần lo lắng, sư tôn, giao cho ta.”
Mặc dù đối phương khám phá, Lý Tô vẫn bình tĩnh.
Hắn nhanh chóng thao tác.
“Không sai, họ Bạch đã bị ta giết, bây giờ ngươi chỉ có thể dựa vào ta mới có thể thoát khốn, ngươi không còn có sự lựa chọn nào khác!”
Câu nói này bị Lý Tô viết ra, sau đó Lý Tô đợi ảm đạm xuống mười mấy giây, thao tác lần nữa.
“Nếu như ngươi không phối hợp, ta sẽ triệt để phong kín thông đạo ở dưới mặt đất, không để cho bất kỳ kẻ nào tìm tới nơi này.”
“Tuổi thọ của ngươi còn có bao nhiêu? Mấy trăm năm? Một ngàn năm? Cho dù một vạn năm cũng vô dụng, ngươi sẽ bị vây chết ở chỗ này.”
Lý Tô liên tiếp thao tác mấy câu.
Bên cạnh, chưởng môn thấy thì nhãn tình sáng lên.
Đối phương phát hiện, Lý Tô còn cương như thế.
Nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, Lý Tô cương như vậy, vừa khéo nắm được điểm yếu của ma tu này.
Cái tên này đã chờ ở đây không biết bao nhiêu năm mới chờ được một tu sĩ họ Bạch.
Nơi này quá khó tìm.
Một khi Lý Tô hoàn toàn hủy diệt thông đạo ở dưới mặt đất thì rất có thể hắn sẽ bị vây chết ở bên trong sát trận.
Lần này, qua mấy phút, phiến đá rốt cục có văn tự.
“Thú vị, đã rất lâu không có gặp được người dám uy hiếp lão phu như vậy.”
Lý Tô không có trả lời.
Chưởng môn cũng rất có kiên nhẫn.
Như vậy, lại qua mấy phút, đoán chừng nhìn thấy Lý Tô không có trả lời, đối phương có chút không kềm được.
“Ngươi muốn biết cái gì?”
Phiến đá xuất hiện văn tự lần nữa.
Lý Tô vẫn không có trả lời.
Không chỉ có như thế, hắn còn cất phiến đá vào trong túi trữ vật, sau đó lấy một thanh Phi Tiên Kiếm vận chuyển nó ra khỏi một dặm.
Lần này, phiến đá này tương đương với mất liên lạc.
“Sư tôn, chúng ta đợi mấy ngày.”
Lý Tô nói.
Hắn hoàn toàn không vội, phải làm cho đối phương cảm thấy rất gấp trước, để cho đối phương biết mạnh của hắn nằm ở trong tay của Lý Tô.
Ở chỗ này chờ mấy ngày, vừa khéo, Lý Tô có thể tiếp tục nghiên cứu cái sát trận này một chút.
“Được.”
Dưới chân chưởng môn xuất hiện một cái đệm màu trắng, nàng ngồi xếp bằng.
“Lý Tô, những năm này ta cũng một mực không có dạy ngươi cái gì, mấy ngày này nếu ngươi có nghi vấn gì trong tu luyện thì có thể hỏi ta.”
Chưởng môn nói.
“Sư tôn, vừa hay ta cũng có một ít nghi vấn ~ “
Nghe được chưởng môn nói như vậy, Lý Tô không khách khí.
Lập tức hỏi ra tất cả những nghi vấn của mình.
Những nghi vấn này không có liên quan tới tu luyện.
Hắn không cần quan tâm chuyện tu luyện của mình.
Mà những nghi vấn này có liên quan tới một chút thuật pháp.
Tu tiên giả tu vi là cơ sở, tu vi cao là mấu chốt.
Thuật pháp thì là thủ đoạn chuyên dùng để chiến đấu.
Tu tiên chiến đấu, pháp bảo, thuật pháp, phù triện các loại, đều có thể dùng cho chiến đấu.
Hệ thống của Lý Tô cứ ban thưởng tu vi cho Lý Tô, dù sao tu vi là cơ sở.
Một Kim Đan kỳ tu sĩ, cho dù không sử dụng bất kỳ thuật pháp bảo gì thì cũng có thể dễ dàng nghiền ép một Trúc Cơ kỳ tu sĩ.
Nhưng mà thuật pháp lợi hại thì đúng là có thể tăng sức chiến đấu lên.
Hệ thống không ban thưởng, Lý Tô cũng tự mình học một chút.
Hắn chỉ là linh căn kém, ngộ tính lại không kém.
Học vẫn rất nhanh.
Nhưng mà thuật pháp cao thâm cũng sẽ có một chút nghi vấn.
Dạng này, Lý Tô hỏi một chút chính là một ngày.
Chưởng môn cũng rất có kiên nhẫn giảng một ngày.
“Tạ ơn sư tôn.”
“Lý Tô, tăng cao tu vi mới là căn bản, chẳng lẽ ngươi không có nghi vấn gì liên quan tới chuyện tu luyện hay sao?”
Chưởng môn hỏi.
“Tu luyện sư tôn không cần lo lắng, sư tôn, nói cho ngươi một cái bí mật.”
Lý Tô thần thần bí bí xích lại gần chưởng môn.
Chưởng môn thật là thơm a, mà mùi hương đó là hương thơm rất nhẹ nhàng.
Đấy mới là mùi thơm cơ thể thật sự, bình thường chỉ có thể tới gần mới ngửi được.
Đây là lần đầu tiên Lý Tô ngửi được.
Chưởng môn quay đầu, con ngươi sáng ngời nhìn về phía Lý Tô.
Lý Tô phóng ra khí tức của mình.
“Sư tôn, ngươi nhìn, ta đã Kim Đan tầng ba.”
“Nhanh!”
Trước sát trận, vẻ mặt Lý Tô có chút phấn chấn.
Lần này nghiên cứu, Lý Tô lại phá giải sát trận này một chú.
Hậu phương, ánh mắt chưởng môn thỉnh thoảng rơi vào Lý Tô.
Mặc dù đã trải qua ba ngày, chưởng môn vẫn cảm thấy có chút khó tin.
Lý Tô tiến cảnh cũng quá nhanh đi chứ.
Nếu như không phải khí tức trên người của Lý Tô vô cùng thuần khiết, mười mấy năm trước, Lý Tô vừa mới đột phá Kim Đan, cũng biểu hiện ra Kim Đan của hắn.
Chưởng môn sẽ cảm thấy Lý Tô sử dụng thủ đoạn ma tu.
Đi nhầm đường!
Nhưng Lý Tô cũng không có.
Chưởng môn cũng đang lo lắng, có thể Lý Tô sử dụng một số thủ đoạn giống như là “Thải bổ” hay không.
Nhưng theo như nàng hiểu thì cũng không có.
Thủ đoạn này lấy nữ tử làm lô đỉnh, rất dễ nhận ra.
Nói cách khác, Lý Tô là đường đường chính chính đến Kim Đan ba tầng.
Nhưng bây giờ mới mấy năm nữa?