Trộm Mộ: Ta Có Thể Chứng Kiến Đồ Cổ Thuộc Tính

Chương 23: Thai Tức Pháp tấn cấp

Chương 23: Thai Tức Pháp tấn cấp
Thừa dịp bọn họ không chú ý.
Cố Thành muốn lấy trộm một viên trái cây, kết quả đến sức bú sữa mẹ cũng phải dùng ra, thế mà vẫn không lấy được.
Cố Thành cảm thấy như mình bị điểm huyệt vậy.
Đây là dính keo vạn năng vào rồi sao?
"Ngươi tổ sư, ta không tin."
Hắn móc Tiểu Thần Phong ra, nhẹ nhàng vung lên, một viên trái cây lập tức rơi xuống.
"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!"
Cố Thành hừ lạnh một tiếng, thu hồi Tiểu Thần Phong.
Sau đó lén lút nuốt trái cây vào bụng.
Không giống như trong tiểu thuyết viết, vừa vào miệng đã tan ra.
Cố Thành cảm giác như đang ăn quả anzu.
Có chút ê ẩm.
Hắn dùng tay che miệng, lấy một viên hạch ra.
Không ném hạch xuống.
Mà thu vào trong túi.
Cố Thành nhắm mắt lại, bắt đầu chờ đợi trái cây phát huy tác dụng.
Khoảng chừng hơn một phút đồng hồ.
Trong bụng ấm lên, bắt đầu sinh ra chân khí.
Cố Thành vội vàng vận chuyển «Thai Tức Pháp».
Lần lượt hấp thu những chân khí kia, biến chúng thành của mình.
Không có động tĩnh kinh thiên động địa gì.
Cũng không có gì ngoài ý muốn xảy ra.
Nửa giờ sau, Cố Thành rất thuận lợi thu nạp toàn bộ chân khí.
«Thai Tức Pháp» đã tấn thăng đến tầng thứ hai hậu kỳ.
Cố Thành cảm giác hô hấp của mình dài hơn rất nhiều.
Nếu như xuống nước lần nữa.
Tuyệt đối không thể chỉ nghẹn hơn một phút đồng hồ là không chịu nổi.
Nắm tay lại.
Cảm giác khí lực tăng lên đáng kể.
Trạng thái đau đầu nhức óc trước kia cũng biến mất.
Cơ năng thân thể khôi phục đến đỉnh phong.
"Không hổ là nhất phẩm linh quả!"
"Quá mạnh mẽ!"
"Vậy mà trực tiếp tăng «Thai Tức Pháp» lên tới tầng thứ hai hậu kỳ."
Cố Thành trong lòng mừng như điên.
Hắn càng kiên định quyết tâm đi tìm mộ Tiêu thái hậu.
Nói không chừng trong mộ Tiêu thái hậu, còn có nhiều chén vàng Trường Sinh Quả hơn nữa.
Nhưng trước mắt thì không được.
Núi Ngưu Tâm rõ ràng là địa bàn của Giao Xà kia.
Lần này hắn coi như đã đắc tội Giao Xà rồi.
Trước khi tìm được cách đối phó nó, không thể tới đây.
Bằng không không phải đi tìm bảo.
Mà là mang đồ ăn đến cho nó.
Lần nữa dùng Tiểu Thần Phong cắt một viên Trường Sinh Quả, lẳng lặng dùng.
«Thai Tức Pháp» thăng cấp tầng thứ ba trung kỳ.
Hô hấp của hắn gần như như có như không, nếu không lắng nghe kỹ, thậm chí không phát hiện ra.
Toàn thân lỗ chân lông giãn nở.
Từ trong lỗ chân lông chảy ra rất nhiều thứ, trông như mồ hôi, màu rất đậm, nhớp nháp, tỏa ra mùi hôi thối.
Bắp thịt như được rèn luyện, cơ bắp săn chắc hơn nhiều.
Khí lực lại tăng lên.
Cố Thành kinh ngạc trước tình huống của mình.
"Trước đây Quan Tưởng Bí Giản có nói, «Thai Tức Pháp» là hô hấp công pháp cảnh giới Tiên Thiên."
"Là một môn dưỡng sinh công pháp."
"Sao ta cảm giác nó không đơn giản như vậy?"
"Mẹ kiếp, sao thối thế này?"
Vương mập mạp đột nhiên hét lớn.
"Cái mùi này, kinh khủng quá."
"Anh Tử, ngươi và cha ngươi chẳng lẽ đi 'thải' trong sơn động?"
Cố Thành nhất thời đỏ mặt.
Anh Tử tức đến muốn hỏng người, mặt đỏ bừng, chỉ vào Vương mập mạp giận dữ: "Bàn Ca, ngươi bớt nói bậy bạ đi, ai 'thải' trong sơn động?"
Vương mập mạp bịt mũi: "Không phải 'thải', sao tự nhiên thối thế?"
Hồ Bát Nhất cũng che mũi, hơi cau mày.
"Khụ khụ."
Cố Thành nhẹ ho hai tiếng.
"Ách, xin lỗi, là ta!"
Cả ba người kinh ngạc nhìn về phía Cố Thành.
Vương mập mạp há hốc mồm kinh hãi: "Tiểu Cố gia, ngươi 'thải' ra quần rồi hả?"
Cố Thành suýt nữa bị hắn chọc tức chết.
"Bàn Ca, ngươi biết nói chuyện không? Ai 'thải' ra quần!"
"Là công pháp tu luyện của ta đột phá!"
Công pháp đột phá?
Ba người trên trán đều hiện dấu chấm hỏi.
"Tiểu Cố gia, công pháp tu luyện của ngươi... là 'quản thải đánh rắm' hả?"
Vương mập mạp lại buột miệng nói một câu.
"Cút!"
Cố Thành trừng mắt hắn.
"Đây là gia truyền công pháp của ta, gọi «Thai Tức Pháp»."
"Là môn dưỡng sinh công pháp."
"Giống như Thái Cực Quyền, Ngũ Cầm Hí ấy."
"Có lẽ do đêm nay kích thích sinh tử, khiến công pháp của ta đột phá, tạp chất trong người bài ra nhiều, tương tự như Tẩy Tinh Phạt Tủy, nên mùi vị có hơi khó ngửi."
Cố Thành giải thích.
Ba người mới hiểu ra.
"Anh Tử, gần đây có nước không? Ta muốn tìm chỗ tắm rửa, không thì bết dính thế này, khó chịu quá."
Anh Tử lắc đầu.
"Nguồn nước gần nhất là hồ Ngưu Tâm Sơn."
"... "
Cố Thành đột nhiên cảm thấy thối một chút cũng không sao.
Vị đàn ông mà.
Không có chút mùi vị, còn ra gì là đàn ông.
Vương mập mạp che mũi tiến đến trước mặt, cười hỏi: "Tiểu Cố gia, nhà ngươi còn có công pháp tu luyện à? Lợi hại không?"
Cố Thành liếc hắn: "Đương nhiên lợi hại."
"«Thai Tức Pháp» tu luyện đến cao thâm, có thể không cần miệng mũi hô hấp, mà dùng toàn thân lỗ chân lông để hô hấp, còn có thể kéo dài tuổi thọ, bách bệnh bất xâm."
Vương mập mạp nghe mắt sáng lên.
"Hắc hắc hắc, Tiểu Cố gia, thế này, ta có thể học không?"
Cố Thành cười khẽ: "Đã nói là gia truyền, không truyền cho người ngoài."
"Này, tư tưởng phong kiến cũ kỹ rồi, bao nhiêu đồ tốt của tổ tiên để lại đều thất truyền vì cái kiểu 'truyền nam không truyền nữ, không truyền người ngoài', giấu giếm các quy tắc lạc hậu."
"Hơn nữa, ta là huynh đệ, lại còn là phụ tá đắc lực của ngươi, sao có thể coi là người ngoài?"
...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất