Chương 31: Xích Huyết Ma Tông, không ngờ tới trợ thủ?
“Dạng này a…”
“Nghĩ đến cũng là… Chữa trị đạo tâm và tâm cảnh đổ sụp, công pháp đặc thù như vậy vốn đã vô cùng hiếm thấy.”
“Muốn trong thời gian ngắn tìm được, quả thực là không khả năng, ngươi không tìm được cũng không trách ngươi…”
“Căn cứ sách sử ghi chép, chỉ có những cổ cảnh hoặc di tích cổ lão mới có khả năng tồn tại loại công pháp này…”
Giọng nói như đang thì thầm, mơ màng.
Mộc Bạch Lăng bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì, đôi mắt đẹp vốn ảm đạm lại sáng lên. Nàng nắm lấy tay Sở Ấu Vi, giọng nói kích động:
“Ấu Vi! Sư tôn vừa nhận được tin tức, Vấn Kiếm tông của chúng ta tranh thủ được một cơ hội tiến vào Trung Châu bí cảnh!”
“Trung Châu vốn là vùng đất cổ lão vô cùng, bí cảnh bên trong chứa đựng vô số truyền thừa!”
“Đến lúc đó, ngươi vào Trung Châu bí cảnh, hẳn có thể tìm được loại công pháp cổ lão hoặc thiên tài địa bảo nào đó có thể chữa trị đạo tâm!”
Những lời phân phó sau đó của Mộc Bạch Lăng, Sở Ấu Vi nghe không còn cảm thấy thân thiết như trước. Trong lòng nàng chỉ thở dài, thậm chí có chút bi thương.
“Sư tôn… Sai không phải sư huynh… Là chúng ta… Là chúng ta a!”
“Nếu ngài có thể nhìn thấy hình ảnh thời không kiếp trước, chắc hẳn ngài đã biết hết thảy…”
Nghĩ đến đây,
Sở Ấu Vi đã âm thầm quyết định, sẽ tìm thời cơ thích hợp để nói cho sư tôn và sư muội chân tướng. Hoặc là tìm được Luân Hồi Thần Kính trong truyền thuyết, để sư tôn và hai sư muội khác thấy được sự thống khổ của sư huynh trong những kiếp trước.
Các nàng nợ sư huynh rất nhiều.
…
Về chuyện xảy ra tại Vấn Kiếm tông,
Cố Hàn không hề hay biết, cũng chẳng hứng thú biết. Thậm chí cả truyền âm ngọc điệp cũng bị hắn trực tiếp bóp nát. Nghe những âm thanh ấy đã khiến hắn thấy khó chịu.
Lúc này, hắn đã mang theo Hàn Mộng Dao đến trước một dãy núi đen tối, thâm u. Dãy núi già cỗi trải dài đến tận chân trời, chính là nơi Xích Huyết Ma Tông chiếm cứ trong nguyên tác.
“Đại nhân…”
“Con cảm nhận được vài luồng khí tức nguy hiểm trong sâu núi này, chúng ta định vào trong sao…?”
Hàn Mộng Dao, người vừa mới học được luyện khí nhập thể, có lẽ do dị bẩm thiên phú, nên rất nhạy cảm với việc dò xét bằng linh thức. Dù còn ở bên ngoài khu vực Huyết Diêm sơn mạch, nàng vẫn cảm nhận được một chút khí tức nguy hiểm.
Cố Hàn cười nhẹ, lắc đầu. Không biết cô gái nhỏ này đang sợ cái gì. Trong nguyên tác, người ta đều nói cô gái này dùng xương làm giường, dùng máu tắm rửa. Nay lại là một tiểu cô nương nhỏ nhắn, sợ sệt như vậy, thật trái ngược với miêu tả trong nguyên tác.
“Đừng sợ, có ta.”
Cố Hàn vuốt ve đầu Hàn Mộng Dao.
“Hơn nữa, chúng ta còn có rất nhiều trợ thủ.”
“Trợ thủ…?”
Hàn Mộng Dao nghiêng đầu, nhìn quanh.
Nhưng…
Chỉ có hai người họ mà thôi?
Trợ thủ ở đâu ra?
Khóe môi khẽ cong lên một nụ cười, Cố Hàn không nói thêm gì nữa, mang theo Hàn Mộng Dao nhanh chóng tiến vào Huyết Diêm sơn mạch.
Khu vực trung tâm của Xích Huyết Ma Tông.
Vô số trưởng lão Xích Huyết Ma Tông đang tu luyện trong động phủ đều đồng loạt hoảng sợ. Chúng chúng cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố, cuồn cuộn như vực sâu, đang không ngừng phá vỡ các tầng pháp tắc bên ngoài, tiến đến khu vực trung tâm của Xích Huyết Ma Tông.
Đông đảo trưởng lão Huyết Ma Tông sắc mặt đại biến, vội vàng tập hợp nhân thủ, vẻ mặt cảnh giác nhìn về phía cuối chân trời.
Chẳng lẽ gần đây bọn chúng gây ra chuyện lớn, có tông môn phái cường giả tới vây quét?
Thế nhưng, Xích Huyết Ma Tông của chúng ta hành sự vô cùng cẩn trọng.
Lại thêm khu vực bên ngoài được bảo vệ bởi mấy tầng trận pháp đặc thù.
Cho dù là cường giả của các tông môn hàng đầu, cũng không dễ dàng tìm ra vị trí của chúng ta.
Rất nhanh, dưới ánh mắt kinh ngạc và đề phòng của các trưởng lão Xích Huyết Ma Tông…
Một nam tử áo trắng, dáng người thẳng tắp, dung mạo như tiên, khí chất phi phàm xuất trần…
Nắm tay một nữ hài khoảng mười một, mười hai tuổi, dễ dàng xé rách bình chướng chúng ta bố trí, ung dung bước vào Xích Huyết Ma Tông!
Thái độ ấy chỉ khiến người ta cảm thấy một chữ… Cuồng!
Đặc biệt là khi Xích Huyết Ma Tông của chúng ta đâu phải là thánh địa du lịch?!
Thái độ tùy tiện như vậy, lại còn dẫn theo một tiểu nữ hài nhỏ, chẳng phải coi tất cả mọi người trong Ma Tông chúng ta như người chết sao?!
Nhưng dù sao, đối phương tuy bề ngoài trẻ tuổi…
Thế nhưng khí thế tỏa ra mỗi khi giơ tay nhấc chân lại thâm sâu không lường được, khiến tất cả mọi người trong lòng sinh ra kiêng kỵ, không dám manh động.
"Các hạ là ai?! Đến Xích Huyết Ma Tông của ta làm gì?"
Trong đám người, một trung niên nam tử mặc huyết bào hắc kim, khí chất nổi bật hơn hẳn những người khác, lạnh giọng hỏi.
Hắn chính là Huyết Tiêu, tông chủ đương nhiệm của Xích Huyết Ma Tông!
Tu vi đã đạt tới cảnh giới Đạo Hợp.
Nhìn khắp Tây Huyền châu hoang vu này, tu vi của hắn đã có thể coi là đứng đầu.
Dù sao, mấy tông môn hàng đầu của Tây Huyền châu, tông chủ của chúng cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Chí Tôn.
Nghe vậy, Cố Hàn vẫn không trả lời.
Ánh mắt nhàn nhạt quét qua mọi người trong Xích Huyết Ma Tông.
Kiếp trước, hắn cũng từng quen biết những ma tu này.
Ma tu tuy tàn nhẫn lãnh khốc, nhưng thực ra cũng đơn giản, trực tiếp, sùng bái cường giả, tôn sùng võ lực.
Vì vậy, hắn không định nói nhiều.
Uy hiếp hoặc áp chế bằng võ lực, chính là lựa chọn tốt nhất.
Đi!
Dưới ánh mắt khó hiểu của nhiều người trong Xích Huyết Ma Tông, Cố Hàn giơ tay búng nhẹ một cái.
Trên mu bàn tay hiện lên một ấn ký kỳ dị, tỏa ra những gợn sóng pháp tắc kỳ lạ lan tỏa ra xa, bao phủ toàn bộ Huyết Diêm sơn mạch.
Ầm ầm!!
Gần như cùng lúc đó, cả Huyết Diêm sơn mạch rung chuyển dữ dội, tiếng động lớn vang lên!
Ngay sau đó, cuối chân trời, bụi mù mịt bốc lên, thậm chí mơ hồ lẫn cả tiếng thú gầm gừ điên cuồng mà phấn khích!
"Đây là…!?"
Đông đảo cường giả Xích Huyết Ma Tông nhất thời sắc mặt đại biến.
Trong cảm nhận của linh thức bọn họ, bốn phía đều có yêu thú tỏa ra yêu khí khủng bố, như thủy triều lớp lớp hướng về phía Xích Huyết Ma Tông lao tới!
Ngay sau đó, dưới ánh mắt kinh hãi tuyệt vọng…
Rất nhiều yêu thú hình dạng kỳ quái, khuôn mặt dữ tợn hung ác, dường như nhận được mệnh lệnh nào đó, tụ tập xung quanh Xích Huyết Ma Tông, yêu khí ngút trời, tiếng thú gầm vang lên bốn phía!
Xích Huyết Ma Tông của bọn họ giống như một chiếc thuyền nhỏ giữa biển đỏ, bị bao vây bởi vô số yêu thú!
Điều khiến bọn họ há hốc mồm, thế giới quan bị chấn động đến tan nát chính là…
Những yêu thú mà bọn họ luôn e dè, không dám đắc tội, ngay cả mấy Yêu Vương…
Lúc này lại ngoan ngoãn như mèo con, quỳ phục sau lưng nam tử áo trắng kia, tựa như tiên giáng trần!
Không biết có phải ảo giác hay không… Bọn họ thậm chí còn thấy được trên mặt yêu thú một loại thần sắc nịnh nọt như chó săn!
Phải biết, những yêu thú hung ác này vốn cực kỳ căm thù nhân loại.
Hơn nữa, đó còn là những Yêu Vương đã khai mở linh trí, chỉ còn nửa bước nữa là đạt tới cảnh giới Đạo Hợp!
Mà giờ đây lại dẫn theo vô số đồng loại, hoàn toàn vứt bỏ tôn nghiêm, cùng nhau thần phục một nam tử nhân loại!
Yêu tộc còn có tôn nghiêm nữa hay không?
…