Trọng Sinh 2006: Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 51: Cô Nhìn Xem Tay Chân Của Em, Bị Đánh Thành Dạng Gì Rồi

Chương 51: Cô Nhìn Xem Tay Chân Của Em, Bị Đánh Thành Dạng Gì Rồi


Tuy nhiên anh trái lại một chút cũng không lo lắng sẽ bị lật thuyền trong mương, bởi vì bây giờ là ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, dưới tình huống bình thường, phòng làm việc cố vấn sẽ không có người nghe điện thoại.
Lui một bước mà nói, coi như Từ Chỉ Tích nhận được điện thoại, Trần Giang Hà cũng không sợ cô mách lẻo báo cáo.
Vì Trần Giang Hà dưới sự giúp đỡ của mẹ Trịnh Lệ Hoa đã dọn dẹp đồ đạc xong, xách mấy hộp đặc sản rời đi sớm.
Đây là kinh nghiệm mà anh tổng kết được từ thị trường chứng khoán: Tình hình không đúng, lập tức rút lui, tình thế xoay chiều, nhanh chóng rời sân.
Sau khi Trần Giang Hà chạy ra, đi xe buýt đến trạm hành khách Nam Thành.
Vốn là muốn đi nói lời tạm biệt với Khương Diệc Xu, kết quả đến trước cửa căn biệt thự nhỏ của cô, phát hiện cửa đóng chặt, kêu mấy tiếng đều không có người trả lời, đành phải từ bỏ, quay người trở lại trạm hành khách, trực tiếp đặt vé trở lại trường.
Đợi Trần Kiến Quốc nói chuyện điện thoại xong về đến nhà, tìm một vòng không nhìn thấy Trần Giang Hà, kinh ngạc hỏi vợ Trịnh Lệ Hoa: “Thằng nhóc đâu rồi?”
“Đến nhà bạn học chơi.”
Trịnh Lệ Hoa đã nói dối, thuận miệng hỏi: “Thầy ở trong điện thoại nói thế nào?”
“Nhận điện thoại là cô giáo, tự xưng là cố vấn của thằng bé.”
Trần Kiến Quốc mỉm cười, nói: “Thằng nhóc đó ngược lại không có khoác lác, thật sự là lớp trưởng ở đại học, với lại cố vấn đối với anh đánh giá thật cao.”
“Đó không phải là rất tốt sao, em đã bảo con trai hiểu chuyện, anh còn không tin.” Trên mặt Trịnh Lệ Hoa cũng lộ ra nụ cười vui vẻ yên tâm.
“Anh đương nhiên tin thằng bé, chỉ là thằng bé bây giờ mới vừa lên đại học, anh sợ thằng bé đi sai đường. Một bước sai, sau này không quay lại được.” Trần Kiến Quốc nói.
“Anh chỉ là quá mức lo lắng thôi, con trai trước khi ra ngoài còn nói nghỉ đông sẽ trở lại muốn cho anh một ngạc nhiên mừng rỡ.” Trịnh Lệ Hoa cười nói.
“Hy vọng là ngạc nhiên mừng rỡ, đừng là sợ hãi.”
Trịnh Lệ Hoa trừng mắt nhìn: “Anh sợ thằng bé dẫn một con dâu trở về cho anh sao?”
“Thằng bé mà dẫn bạn gái trở về là bản lĩnh, anh vui vẻ còn không kịp.”
Trần Kiến Quốc cười cười, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, lại khó tránh khỏi thở dài nói: “Anh sợ là điều kiện gia đình này làm thằng bé mất thể diện, không giữa được người.”
“Đừng lo lắng cái này, con trai nhà chúng ta sẽ không tìm được loại phụ nữ ghét nghèo yêu giàu đó đâu.” Trịnh Lệ Hoa ngược lại rất có lòng tin vào ánh mắt của con trai.
“Ừ.” Trần Kiến Quốc gật đầu, trong đầu không tự chủ được hiện ra cô bé lúc trước đã gọi tên Trần Giang Hà ở bờ ruộng, nha đầu kia thật sự xinh đẹp.

Trần Giang Hà ra ngoài lúc tám giờ, khoảng mười giờ đến trường học, vào ngày Quốc Khánh đa số sinh viên đều về nhà, trong ngày thường sân trường phi thường náo nhiệt, lúc này tỏ ra có chút vắng vẻ.
Trong tay Trần Giang Hà đang cầm vài hộp quà, bước đi không vững, lúc bước ngang qua tòa nhà giảng viên, bỗng nhiên nhìn thấy một dáng người duyên dáng đang từ nấc thang bước xuống.
“Cô Từ!”
Trần Giang Hà hô to một tiếng.
“Ừ?”
Từ Chỉ Tích chợt quay đầu, nhìn thấy Trần Giang Hà xách đồ hì hục hì hục bước đến chỗ cô, hỏi: “Sớm như vậy cậu đã trở lại trường rồi sao?”
“Ở nhà mấy hôm nay luôn mơ thấy một cô gái xinh đẹp, không nhịn được trở về gặp cô trước thời hạn.”
Trần Giang Hà nhếch mép mỉm cười, ánh mắt không chút kiêng kỵ quét khắp toàn thân Từ Chỉ Tích.
Mấy hôm không gặp, cảm giác cô Từ lại xinh đẹp rồi, có thể nguyên do là ngày nghỉ trong trường không có sinh viên, cách ăn mặc của cô không còn bảo thủ như thường lệ, tóc không còn buộc lại như trước nữa, mà là tự nhiên xõa xuống vai, chân váy xếp ly phong cách tươi mới, vòng eo mảnh mai hết sức nhỏ, dáng người uyển chuyển, đôi chân thon thả dưới váy rất là mê người.
Trần Giang Hà trước đó chủ yếu nhìn giá trị nhan sắc, lúc này chú ý đến vóc người của cô Từ, bỗng nhiên hiểu tại sao Vương Viễn Bằng lúc đầu lại chọn một mình cô là người đẹp “Bảy sao”.
Bởi vì Từ Chỉ Tích không chỉ là nhan sắc đỉnh nhất của Đại Học Tài Chính Quảng Đông, mà dáng người cũng là đỉnh, cho dù bỏ qua giá trị nhan sắc và dáng người, 36D của Lâm Tư Tề cũng không bằng cô.
“Không cho phép nói bậy bạ, cũng không được phép nhìn loạn.”
Từ Chỉ Tích cảm giác bị trêu chọc bởi lời nói vừa rồi của Trần Giang Hà, nhưng thấy ánh mắt anh càn rỡ, lại nhịn không được muốn gõ anh: “Có phải cậu ở nhà quá ầm ĩ hay không, bị ba mẹ đuổi lại trường học?”
“Cái này…”
Nụ cười của Trần Giang Hà vụt tắt, nếu bị vạch trần, dứt khoát bắt đầu than vãn: “Em là bị ba đuổi trở lại, sáng sớm không biết ông ấy lại nổi điên cái gì, lôi em từ trên giường liền đánh.”
“Cô nhìn xem tay chân của em, bị đánh thành dạng gì rồi.”
Trần Giang Hà vừa nói, vừa cho Từ Chỉ Tích xem những vết sẹo của anh để lại khi gặt lúa mấy ngày qua.
------



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất