Trọng Sinh 2006: Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 63: Tôi Đã Nói Xong, Ai Tán Thành, Ai Phản Đối?

Chương 63: Tôi Đã Nói Xong, Ai Tán Thành, Ai Phản Đối?


Trần Giang Hà ba hoa khoác lác chưa bao giờ cần kịch bản, há mồm là nổ, hơn nữa nghe có vẻ rất cao cấp thượng đẳng: "Trên tay tôi có brochure kinh doanh(4) của công ty Kỳ Lân, nếu có hứng thú tìm hiểu mà nói, thì chủ động lên đây lấy đi."
4. Brochure kinh doanh: Là một dạng ấn phẩm quảng cáo chứa đựng và bao gồm những thông tin giới thiệu chung về sản phẩm và dịch vụ mà nhà cung cấp Brochure muốn gửi gắm đến những người được xem là khách hàng mục tiêu của họ.
"Tôi cũng muốn tìm hiểu một chút, công ty Internet Kỳ Lân nổi danh đại học Trung Sơn là loại tồn tại gì."
Bộ trưởng Đường Nguyệt Đình đứng lên đầu tiên, đi đến trước bục giảng, cầm lấy một cuốn sổ tay quảng cáo, sau khi xem sơ qua, cười gật đầu: "Có vẻ rất ghê gớm."
"Tôi có thể thử làm công việc bán thời gian này không?" Đường Nguyệt Đình hỏi, cô vốn đã từng trải nghiệm một khoảng thời gian ở bộ Ngoại Liên của hội học sinh, sau đó lại cảm thấy hội học sinh có quá nhiều cạm bẫy, nên chuyển qua viện Đoàn Ủy, dựa vào sự cố gắng làm tới chức bộ trưởng bộ Giám Sát.
"Đương nhiên có thể."
Trần Giang Hà gật đầu, lại nửa đùa nửa thật nói: "Nhưng chị đã là bộ trưởng, không thể giành vị trí bộ phó với mọi người nữa đâu."
"Không đâu, tôi không tham lam đến vậy."
Đường Nguyệt Đình cười nhẹ nhàng, nói: "Tôi chỉ muốn kéo một chút tài trợ để ủng hộ Đại Hội Thể Dục Thể Thao mùa thu, nhân tiện làm đầy kho vàng nhỏ của bản thân một chút, làm một mà được hai, quá hoàn hảo."
Trần Giang Hà cũng cười gật đầu, sau đó lớn tiếng hỏi các vị đang có mặt: "Bộ trưởng Đường đã tiên phong, có ai theo kịp nhịp độ không? Ai muốn làm kiêm chức thì giơ tay lên để tôi thấy."
"Tôi!"
"Tôi!"
. . .
Lục tục có người giơ tay, cuối cùng ngoài bộ trưởng bộ Tổ Chức Trương Kim Khoa không tỏ thái độ ra, những người khác đều giơ tay.
Trương Kim Khoa nghĩ thầm, đây rõ ràng việc nặng nhọc mà hội học sinh phải làm, dựa vào cái gì mà đi dụ dỗ cán sự của Đoàn Ủy chúng tôi?
Chỉ có điều, cô ấy nghĩ như vậy, còn các cán sự ưu tú ở đây thì không nghĩ như vậy, không ai đi chê tiền, tuy nói đây là việc không đúng phận sự được sắp xếp tạm thời một cách đột xuất, nhưng đúng như bộ trưởng Đường vừa nói, vừa có thể rèn luyện năng lực, vừa có thể làm đầy kho vàng nhỏ của mình, loại chuyện tốt làm một mà được hai này, sao lại không làm?
Lên đại học, vào Đoàn Ủy, làm cán sự, không phải là để rèn luyện năng lực sao?
Không chỉ có như thế, nhiệm vụ lần này còn liên quan đến hai vị trí bộ phó, ai ai trong các cán sự ưu tú đang ngồi đây cũng muốn cạnh tranh một chút.
"Trợ lý Trần, nội dung kiêm chức là để chúng tôi cầm brochure, đi tìm thương gia ở gần trường học bàn chuyện hợp tác sao, phí sẽ được tính như thế nào?"
Lúc này, Đường Nguyệt Đình lại mở miệng hỏi.
"Bộ trưởng Đường hỏi đúng điểm quan trọng rồi."
Trần Giang Hà cười khen cô, mỗi câu của bộ trưởng Đường đều thích hợp thỏa đáng, không hổ là nhân vật cấp bộ trưởng của Đoàn Ủy, quả nhiên có EQ cao.
"Ký kết được với một thương gia, có thể thu được hoa hồng là một trăm đồng, ý của Đoàn Ủy là một nửa dùng cho Đại Hội Thể Dục Thể Thao mùa thu, một nửa còn lại làm phí khổ cực cho cá nhân kiêm chức."
Trần Giang Hà nói xong, lấy ra một bản hợp đồng đưa cho Đường Nguyệt Đình.
"Ký kết với một thương gia cho hoa hồng một trăm đồng?"
Đường Nguyệt Đình trợn mắt ngạc nhiên.
"Sao vậy, bộ trưởng Đường cảm thấy quá ít?"
Trần Giang Hà cười hỏi lại.
"Không có, không có."
Đường Nguyệt Đình khoát tay, nói: "Trước kia tôi đã từng làm việc bán thời gian là phát tờ rơi ở dưới cầu vượt, một ngày phát một nghìn năm trăm tờ, chỉ có ba mươi đồng, lúc ấy còn làm rất hăng hái!"
"Ha ha."
Trần Giang Hà cười ha ha.
Mức lương trong nước năm 2006 thường khoảng dưới hai nghìn đồng, Việt Đông(5) là thành phố tuyến một cũng không cao hơn được bao nhiêu, giá thuê sinh viên kiêm chức lại càng rẻ, phát tờ rơi một ngày có thể kiếm ba mươi đồng đã được xem là không tệ rồi.
5. Việt Đông: tên gọi khác của Quảng Đông.
Giá cả mà Trần Giang Hà khai ra là vô cùng phúc hậu, không hề kiếm tiền môi giới, có điều hiện tại anh đã thăng chức trở thành giám đốc, cứ ký kết được mười đơn sẽ được thêm năm trăm đồng tiền thưởng năng suất.
"Tôi nhận làm công việc này."
Đường Nguyệt Đình không chút do dự tỏ thái độ, sau đó hỏi: "Có thể cho tôi thêm mấy cuốn brochure và vài bản hợp đồng không."
"Không thành vấn đề." Trần Giang Hà nhếch miệng cười, lại dặn dò nói: "Chị cũng không thể ôm hết công việc, cho những người dưới quyền nhiều cơ hội một chút."
"Chuyện khác có thể nhường, nhưng việc kiếm tiền này tôi sẽ không nhường đâu, mọi người tự dựa vào bản lĩnh của mình, chỉ cần nghiêm túc làm việc, tôi tin tưởng mỗi một cán sự ở đây cũng sẽ không thua tôi."
Đường Nguyệt Đình cười cười nói.
"Xuất sắc."
------



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất