Chương 66: Được, Vì Trà Sữa, Tôi Liều Mạng!
Vừa mới bắt đầu mọi người đều rất hưng phấn.
Bọn họ cảm thấy mình làm cán bộ ủy ban đoàn đã lâu như vậy, muốn năng lực có năng lực, muốn tài hùng biện có tài hùng biện, nghĩ thầm động miệng lưỡi liền có thể khiến các ông chủ ngoan ngoãn bỏ tiền, chứ đừng nói đến việc tìm được những dự án tốt mà đôi bên cùng có lợi, nói chuyện hợp tác với bọn họ.
Nghĩ như thế, việc ký hợp đồng hẳn là chỉ mất vài phút đồng hồ.
Đáng tiếc, lý tưởng thì rất đầy đủ, hiện thực lại không như mong muốn.
"Giao hàng? Không làm không làm, người không đủ, không thể xử lý nổi."
"Các anh có đội ngũ giao đồ ăn chuyên dụng đoàn thể chúng tôi cũng không làm, lười điều hành một doanh nghiệp nhỏ."
"Nói thì dễ nghe, được đoàn ủy nâng đỡ, lại là công ty có tiếng, ai biết được đây có phải là một hạng mục lừa đảo tiền hay không?"
Bao gồm Đường Nguyệt Đình là bộ trưởng, lúc bắt đầu cũng gặp khó khăn.
"Không thể nào, những ông chủ của những quán ăn này chẳng lẽ đầu óc bị cửa kẹp rồi sao, hạng mục hợp tác tốt như vậy, vậy mà ngay cả cân nhắc cũng không cân nhắc mà đã trực tiếp từ chối rồi sao?"
Đường Nguyệt Đình liên tục tiến vào ba sạp hàng nhỏ, trò chuyện chưa đầy năm phút đồng hồ, đều không ngoại lệ mà bị các ông chủ cười khuyên lui, đứng ở dưới ánh mặt trời lau mồ hôi, vẻ mặt khó hiểu.
Những người khác cũng gặp cảnh ngộ giống như cô, thậm chí mới vừa mở miệng đã bị khuyên lui.
Duy nhất có Trần Giang Hà là ngoại lệ.
Cái tên này từ đầu tới đuôi không giống như là đi tìm các ông chủ nói chuyện hợp tác, dâng thuốc lá, nói chuyện phiếm, huyên thuyên, hi hi ha ha không chút khách sáo, đoàn người hơi không chú ý, hắn liền đi vào một quán mới mở "Gà hầm cơm tẻ", ở lại bên trong hơn mười phút sau, cười đùa tí tửng mà đi ra.
"Trợ lý Trần, nhìn cậu cười vui vẻ như vậy, chẳng lẽ ký được hợp đồng rồi?"
Đường Nguyệt Đình đi tới trước mặt Trần Giang Hà, tò mò hỏi một câu.
"Đúng vậy."
Trần Giang Hà gật đầu một cái, sau đó hỏi: "Tình hình chiến đấu của các cô sao rồi?"
"Không được tốt cho lắm."
Đường Nguyệt Đình hơi buồn bực, trong mắt cô, kết quả như thế đâu chỉ là không được tốt, quả thực là vô cùng thê thảm: "Cậu cho tôi xem hợp đồng cậu ký, tôi muốn học tập một chút."
"Này có gì phải học tập chứ?"
Trần Giang Hà tiện tay đem hợp đồng mới vừa ký đưa cho cô xem.
Đường Nguyệt Đình nhận lấy, sau khi nghiêm túc cẩn thận xem xét, ngoài miệng không nói gì, trong lòng lại đang âm thầm phân cao thấp!
"Đừng nản lòng, tiếp tục cố gắng, sau khi ký được hợp đồng tôi mời cô uống trà sữa." Trần Giang Hà cười cổ vũ.
"Được, vì trà sữa, tôi liều mạng!"
Đường Nguyệt Đình siết chặt nắm đấm, như là cắn thuốc lắc, tiếp tục tìm ông chủ sạp hàng nhỏ quen thuộc nói chuyện hợp tác.
Những người khác thấy bộ trưởng liều mạng như vậy, cũng kiên trì đi theo làm.
Kết quả vẫn là vấp phải trắc trở.
Một đám người làm việc dưới trời nắng chói chang gần hai giờ đồng hồ, vẫn như cũ không thu được kết quả gì.
Trái lại Trần Giang Hà, cái tên này lặng yên không tiếng động không ngờ đã ký được một hợp đồng.
Lần này ký chính là cửa hàng trà sữa, trước khi ký hợp đồng, Trần Giang Hà đặt trước mười lăm cốc sữa trà, ông chủ thấy hắn thành ý tràn đầy, lúc này liền quyết định chốt hợp đồng.
Ký xong hợp đồng, Trần Giang Hà ra ngoài triệu tập mọi người lại, bày mấy cái bàn ngồi xung quanh, đưa cho mỗi người một ly trà sữa.
"Mọi người cực khổ rồi, uống ít đồ giải nóng." Trần Giang Hà mỉm cười nói.
Vốn dĩ được người khác mời uống trà sữa là một chuyện vui, nhưng mà bây giờ tâm trạng của mọi người đều rất sa sút, tưởng tượng cùng thực tế chênh lệch quá lớn, trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận được.
"Trợ lý Trần, cậu lại ký được hợp đồng rồi à?"
Đường Nguyệt Đình mắt sắc, mắt sáng lên liền phát hiện trên bàn của Trần Giang Hà còn có một bản hợp đồng đã được ký.
"Ừm." Trần Giang Hà cười gật đầu: "Không ký thêm hợp đồng thì làm sao có tiền đãi mọi người uống trà sữa chứ?"
"Chuyện này..." Đường Nguyệt Đình sờ sờ cái trán: "Không ngờ chúng tôi mười mấy người, vậy mà lại đấu không lại cậu, mấu chốt cậu còn là sinh viên đại học năm nhất."
"Không được, tôi không uống trà sữa nữa, tôi phải tiếp tục chiến đấu, mài cũng phải mài ra được một hợp đồng."
"Bộ trưởng Đường, cô đừng vội."
Trần Giang Hà gọi Đường Nguyệt Đình lại, mỉm cười nói: "Tôi gọi mọi người lại đây, không chỉ có mời uống trà sữa, mà còn muốn tìm hiểu cụ thể các cô gặp phải vấn đề gì."
Đường Nguyệt Đình ngẩn người, ánh mắt rơi vào trên người Trần Giang Hà, cô phát hiện anh chàng này nói chuyện làm việc đều rất phong độ, nhìn không giống như là sinh viên đại học năm nhất, mà giống như một người dày dặn kinh nghiệm trong thương trường.
Nhưng mà nghĩ lại, có thể được Triệu lão sư vừa ý, trực tiếp nhảy dù vào đoàn thanh niên với tư cách trợ lý sinh, làm sao có thể không có chút tài năng nào chứ?
------