Trọng Sinh 2006: Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 67: Vừa Mới Bắt Đầu Liền Muốn Ôm Người Ta, Đó Chính Là Lưu Manh

Chương 67: Vừa Mới Bắt Đầu Liền Muốn Ôm Người Ta, Đó Chính Là Lưu Manh


"Bộ trưởng Đường, cô nói trước đi, khi đến thăm thương nhân hoặc đàm phán, cô gặp phải vấn đề gì?"
"Tôi không gặp phải vấn đề gì, cũng là vừa mới bắt đầu bản thân chưa quen thuộc hạng mục, trò chuyện một chút liền bị kẹt, cho nên nói chuyện không tới, sau khi luyện tập thêm vài lần, đã từ từ tiến vào trạng thái, nói tới thiên hoa loạn trụy, chính mình cũng bị đánh động, chỉ là không thể nào đả động được đến ông chủ."
Đường Nguyệt Đình nói xong lời cuối cùng, vẫy vẫy tay: "Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, tôi cũng rất tuyệt vọng ..."
"Không có vấn đề, chính là vấn đề lớn nhất."
Trần Giang Hà đầu tiên là bắt chước Đường Nguyệt Đính nói chuyện, sau đó là đổi chủ đề: "Nhưng mà cô mới vừa chạm đến cốt lõi, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Tôi trước tiên giúp cô nhớ kỹ, một lúc nữa sẽ viết cho cô phương pháp giải quyết."
"Mọi người hãy cho bộ trưởng Đường một tràng vỗ tay."
Trần Giang Hà lại đưa ánh mắt quăng tới một nam sinh ngồi ở bên cạnh Đường Nguyệt Đình.
"Tô Văn Bân." Đường Nguyệt Đình dùng cánh tay nhẹ nhàng chọc vào Tô Văn Bân đang ở bên cạnh uống trà sữa, nhỏ giọng nhắc nhở: "Đến cậu rồi, nói mình gặp phải vấn đề gì đi."
"Được."
Tô Văn Bân bỏ cốc trà sữa xuống, đứng lên một lát rồi cười toe toét nói: "Vấn đề tôi gặp phải là dù tôi cố gắng gây ấn tượng như thế nào, bọn họ cũng không hề bị lay động, dùng một câu nói khái quát, chính là mặt nóng dán mông lạnh."
"Ha ha ha."
Tô Văn Bân mới vừa nói xong, mọi người đều bật cười.
Trần Giang Hà cũng rất không tử tế nở nụ cười, sau đó giơ tay ra hiệu hắn ngồi xuống, tiếp tục người kế tiếp.
"Tôi còn thảm hơn, các ông chủ thông thường chỉ nghe tôi nói đoạn lời dạo đầu, kế tiếp liền vung tay để cho tôi đi, có lẽ cách giao tiếp của tôi quá máy móc."
"Bản thân cậu có thể tự phát hiện vấn đề của mình, phương thức giao tiếp có thể đúng lúc điều chỉnh."
Trần Giang Hà mỉm cười nói.
Sau đó, tất cả mọi người có mặt đều lần lượt nói ra vấn đề mình gặp phải.
Cuối cùng, vẫn là câu lúc trước Đường Nguyệt Đình nhắc tới "Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình".
Những ông chủ các sạp hàng nhỏ này rất thông minh, nếu kêu gọi bọn họ dùng một số tiền nhỏ để tài trợ cho hoạt động của trường thì có thể bọn họ sẽ không quá keo kiệt, về phần nói chuyện hợp tác kinh doanh, liên quan đến chuyện làm ăn, bọn họ đều sẽ rất cảnh giác.
Những cán bộ của đoàn ủy thể hiện mục đích quá mạnh, phương thức đàm phán cũng thô hơn, bị từ chối cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
"Kỳ thực nói chuyện làm ăn cùng tương đương với nói chuyện yêu đương, đều có năm bước, điều đầu tiên là ấn tượng ban đầu, thứ hai là hiểu biết lẫn nhau, thứ ba là giao tiếp thuận lợi, thứ tư là nảy sinh thiện cảm, thứ năm nước chảy thành sông."
Sau khi mọi người nói xong, Trần Giang Hà bắt đầu chia sẻ những thông tin hữu ích, thuận tiện giải đáp nghi vấn:
"Sở dĩ sẽ xuất hiện tình huống mặt nóng dán mông lạnh, phần lớn nguyên nhân là do thiếu kiên nhẫn, nam sinh đeo đuổi nữ sinh, nhất định phải có kiên trì, vừa tới đã muốn ôm ấp với người ta, tán tỉnh nhau, đó là đùa giỡn lưu manh."
"Tôi hiểu rồi!"
Trần Giang Hà vừa dứt lời, Đường Nguyệt Đình bỗng nhiên tỉnh ngộ, vỗ vỗ cái trán nói: "Trợ lý Trần lấy chuyện yêu đương làm ví dụ, kỳ thực đạo lý nói chuyện làm ăn cũng giống như vậy."
"Chúng ta chưa tạo dựng được nền tảng niềm tin với những thương nhân, mà chúng ta đã vội vàng đề xuất dự án với bọn họ, phàm là ông chủ nào có chút đầu óc, phản ứng đầu tiên nhất định là từ chối."
Đường Nguyệt Đình lập tức nắm được điểm mấu chốt của vấn đề.
"Không sai."
Trần Giang Hà gật đầu, đứng dậy, tiếp tục đề tài của Đường Nguyệt Đình nói: "Con người một khi đã có tâm lý phản kháng điều gì đó, thì cho dù bạn có nói bất cứ điều gì, sẽ rất khó để thay đổi suy nghĩ của người đó trong thời gian ngắn."
"Cũng giống như một cô gái từ chối lời tỏ tình của bạn, nếu muốn cô ấy thay đổi suy nghĩ và chấp nhận bạn, bạn nhất định phải dùng nhiều tâm tư với thời gian hơn để đánh động cô ấy mới được, dục tốc bất đạt."
Trần Giang Hà chậm rãi nói, lúc nói cũng gần xong, ánh mắt lại hướng về phía Đường Nguyệt Đình.
"Trợ lý Trần nói rất đúng."
Đường Nguyệt Đình mỉm cười đổi chủ đề: "Nhưng mà, giữa công việc và tình yêu cũng có những tương đồng và khác biệt. Trong tình yêu cần phải chung thủy với một người, nếu không dễ dàng bị người ta mắng là cặn bã."
Mọi người đối với cái này rất tán thành.
Trần Giang Hà tiếp tục theo những lời Đường Nguyệt Đình nói dẫn dắt: "Nói về kinh doanh thì không giống nhau, nếu không đạt được thỏa thuận với một công ty, bạn có thể đến công ty tiếp theo. Chỉ bằng cách thả lưới rộng, bạn mới có thể bắt được nhiều cá hơn. Nếu như không ngừng hấp thu giáo huấn tổng kết kinh nghiệm, cuối cùng cũng sẽ thành công."
Dứt lời, Tô Văn Bần ngồi ở bên cạnh Đường Nguyệt Đình đứng lên, vỗ tay nói: "Nói hay lắm, cảm giác như được khai sáng, tự nhiên hiểu ra!"
Ba ba ba, ba ba ba.
Mọi người cũng vỗ tay theo.
------



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất