Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 10: Thâm Uyên Giả

Chương 10: Thâm Uyên Giả

Đóng khung trò chuyện với Hắc Tử, Thạch Phong nhìn xung quanh thấy không có người chơi nào chú ý tới hắn đột nhiên xuất hiện, hắn liền nhanh chân chạy vào một cái ngõ không có người.
Rương báu tinh kim mở ra, nhất định sẽ gây ra động tĩnh.
Tại quảng trường dày đặc người, lớn mật mở ra rương báu tinh kim, khoe khoang với người chơi khác, đó là hành động của newbie.
So với thế giới hiện thực, thế giới game không có bất kỳ ràng buộc nào, sự khát vọng các thế lực lớn đối với bảo vật không cần phải nói cũng biết, người chơi không có thực lực, kết quả tốt nhất là bị giết về cấp 0, nếu như đồ vật bên trong rương báu không rơi ra.
Chúc mừng ngươi, ngươi cả đời chỉ có thể ở trong thành thị, người khác đều đi ra ngoài giết quái thăng cấp, ngươi chỉ có thể chạy loạn trong thành thị, mấy tháng sau có thể hãnh diện trở thành hướng dẫn viên du lịch của thành thị.
Thạch Phong không phải Thích Khách, có thể tiềm hành tránh né truy sát, hiện tại cũng không đủ thực lực, đương nhiên phải náu mình một chút.
Trong ngõ nhỏ không người, Thạch Phong lẳng lặng quan sát một hồi, xác định không có ai theo dõi, trước hết lấy ra thanh trường kiếm màu đen.
Nhìn trường kiếm màu đen, Thạch Phong chau mày lại.
Thâm Uyên Giả, ma khí, yêu cầu nghề nghiệp Kiếm Sĩ, có lắp trang bị không.
- Rốt cuộc là có trang bị hay không đây?
Thạch Phong nhìn Thâm Uyên Giả trong tay có chút phát sầu.
hắn rất quen thuộc với ma khí, ma khí không giống trang bị bình thường khác, không có phẩm chất để phân chiav trang bị sử thi, sức mạnh càng thêm không gì sánh nổi. Đương nhiên cũng có tác dụng phụ, mặt xấu là phản phệ, hơi bất cẩn một chút là nhân vật liền trở thành rác rưởi, coi như một thanh kiếm 2 lưỡi.
Một đời trước, mấy vị cao thủ của Tinh Nguyệt Vương Quốc cũng bởi vì có ma khí, nhảy một phát lên trở thành cao thủ hàng đầu, dù hắn ở thời kỳ đỉnh cao cũng chỉ có thể ngước nhìn, nhưng sau một khoảng thời gian, có hai vị cao thủ nắm giữ ma khí, không xử lý được phản phệ cắn trả, đã biến thành nhân vật rác rưởi, chỉ có thể luyện lại.
- Được rồi, trước hết gác lại đã, hiện tại không thể mạo hiểm.
Thạch Phong thu hồi Thâm Uyên Giả, lắc lắc đầu. Trước 10 ngày hắn muốn kiếm 16.000 điểm tín dụng trong trò chơi, áp lực là rất lớn, không may xảy ra sự cố thì chính là kiếm củi 3 năm thiêu một giờ.
Sau đó Thạch Phong lấy ra rương báu tinh kim.
Nhìn cái rương lớn mạ vàng, Thạch Phong không ngăn được kích động.
- Một đời trước bọn họ cầm rương báu bí ngân đã có phương pháp phối chế thuốc cùng bản rèn trang phục, không biết rương báu tinh kim sẽ mở ra đồ tốt gì?
Hắn chơi Thần Vực 10 năm, gặp được rương báu tinh kim không quá 20 lần.
Tranh cướp mỗi rương báu tinh kim đều là một hồi chiến dịch lớn, có thể một mình nắm giữ, hầu như không thể tưởng tượng.
Từ từ mở ra rương báu, đột nhiên trong rương báu tỏa ra ánh sáng màu vàng óng, chiếu sáng cả ngõ nhỏ, nếu như đang là buổi tối, tuyệt đối sẽ là ngọn đèn trong đêm, gây nên chú ý của mọi người.
Thạch Phong không dám khinh thường, lập tức lấy đồ vật trong rương ra, ánh sáng mới dần dần biến mất.
Cũng may là ngõ nhỏ không có ai, không có bất kỳ ai phát hiện ra ánh sáng xuất hiện trong một thoáng này.
- Thần Vực thiết kế phần mở rương thật là hoành tráng, may mà đang là ban ngày.
Thạch Phong nhìn rương báu một chút, dời tầm mắt đến 3 đồ vật trên tay.
Theo thứ tự là 2 bản thư tịch cổ cùng 1 bộ chiến giáp.
Chiến giáp là một kiện trang bị cấp bí ngân, so với tưởng tượng thì kém hơn rất nhiều.
Thiên Không Chiến Y, cấp bí ngân, trang bị yêu cầu sức mạnh: 20 điểm, trang bị cấp 5, phòng ngự +25, sức mạnh +5, sức chịu đựng +3, nhanh nhẹn +3, độ bền 30/30, tính năng 1: nhược hóa lực lượng, giảm sát thương vật lý 15%.
Nhìn thuộc tính của chiến y, Thạch Phong cảm thấy rất kinh hãi, mặc dù cấp bậc so với trang bị đời trước thì thấp hơn rất nhiều, nhưng thuộc tính là cực phẩm, để Chiến Sĩ mặc vào, phòng ngự siêu cao không nói, một nhược hóa lực lượng, đối kháng boss hệ vật lý sẽ không còn là vấn đề, hiện tại bán đi nhất định là sẽ được cái giá trên trời.
- Quá tốt rồi, cấp 5 là có thể mặc rồi.
Thạch Phong cao hứng thu hồi Thiên Không Chiến Y, Kiếm Sĩ cũng mặc giáp, tới cấp 5 mà mặc trang bị này vào hoàn toàn có thể đảm nhiệm Thuẫn Chiến Sĩ.
Thạch Phong nhìn 2 bản thư tịch sau, nhất thời cả kinh.
Đoán Luyện Chi Thư cùng Dược Pháp Bí Lục, đây đều là sách quý nghìn vàng khó mua.
Mọi người đều biết rèn đúc cùng dược pháp cực kỳ khó học, mỗi một vị Đoán Tạo Đại Sư cùng Luyện Dược Đại Sư đều là thực lực tượng trưng của mỗi công đoàn, cho dù U Ảnh Công Hội nắm giữ 10 nước lớn, cũng chỉ có 2 Đoán Tạo Đại Sư cùng 5 Luyện Dược Đại Sư , mỗi người đều được cung phụng như đại gia.
Thế nhưng có 2 quyển sách này, có thể tạo ra 2 Đoán Tạo và Luyện Dược Đại Sư.
- Ta nhớ ở nơi nào đó trong Ám Nguyệt Sơn Cốc có một nhiệm vụ ẩn tàng, không chỉ có thể học rèn miễn phí, còn được thưởng thiên phú rèn, nếu như nắm giữ thiên phú rèn và Đoán Luyện Chi Thư nhất định, có thể nhanh chóng trở thành Đoán Tạo Học Đồ cao cấp, chế tạo trang bị thanh đồng kiếm được rất nhiều tiền.
Thạch Phong nhớ tới người chơi Một Búa Mua Bán của U Ảnh Công Hội, cũng bởi vì Một Búa Mua Bán hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng kia mới trở thành Đoán Tạo Đại Sư.
Ám Nguyệt Sơn Cốc là khu quái cấp 4, hơn nữa nhiệm vụ kia rất khó thực hiện.
- Xem ra cần phải mua vài món đồ, chuẩn bị cẩn thận một cái mới được.
Thạch Phong cất 2 quyển sách, nhắn cho Hắc Tử tin tới khu thương mại, sau đó hắn cũng tới khu thương mại.
Lúc này khu thương mại có không ít người chơi, rất nhiều người chơi giết quái quá mệt mỏi, sẽ đến khu thương mại nghỉ ngơi, uống một chén rượu, ngồi xuống nói chuyện phiếm, cũng có người lấy Vật Liệu Đánh quái rơi ra mang bán.
Thạch Phong tìm một miếng đất trống, lấy vải trắng phủ lên, lấy dược liệu mới hái cùng trang bị để xuống bắt đầu bày sạp.
Bố y cấp 4 phổ thông, giá 1 ngân tệ 20 đồng, Thanh Đồng Thuẫn giá 21 ngân tệ, tại thời điểm này cái giá đó đã coi như là rất có công đạo, rất rẻ rồi.
- Thảo dược hiếm, trang bị cao cấp, đến xem thử đi.
Thạch Phong thuận miệng hô lên.
Khu thương mại, người chơi bày sạp không ít, nhưng chủ yếu bán thảo dược cùng khoáng thạch…, hiện tại không một ai bán trang bị, Thạch Phong vừa hô lên lập tức trở thành tiêu điểm.
- Không thể nào, có trang bị thật à, lại còn là Thanh Đồng Thuẫn.
- Vận may nghịch thiên rồi, hiện tại ta ngay cả trang bị phổ thông đều không có, vậy mà ở đây ngay cả cấp thanh đồng lại cũng có.
- Đây là trang bị cấp 5, đùa gì thế ta không có nhìn lầm đi?
- Đây có là gì, đừng quên có một vị cao thủ đánh chết trấn trưởng, đó chính là tinh anh cấp 15, hiện tại làm hại cả trấn không tiếp nhận được nhiệm vụ của trấn trưởng.
Một số người chơi tiếp nhận nhiệm vụ của trấn trưởng tức giận đến thổ huyết, hận không thể ăn tươi nuốt sống vị cao thủ kia.
- 21 ngân tệ, giá này cũng quá cao đi, ta ngay cả 1% tiền cũng không đủ.
Người chơi vây xem thán phục không thôi, hiện tại Thần Vực mở ra đã 10 tiếng, khó mà tin được đã có người đánh ra trang bị cao cấp như vậy, hơn nữa còn lấy ra bán.
Phải biết các công đoàn lớn cùng phòng làm việc, trang bị đánh ra đều dùng trên người mình, cố gắng hết sức để tăng ưu thế, căn bản không có khả năng lấy ra bán, hiện tại người chơi phổ biến là cấp 1, trang bị cấp 5 là nghĩ cũng không dám nghĩ tới, chứ nói gì đến thuẫn thanh đồng cấp , nhưng giá 21 ngân tệ thì quá cao, người chơi bình thường thu nhập 1 ngày chưa đến 20 đồng, 21 ngân tệ là 2100 đồng, căn bản là chịu không nổi.
Thạch Phong nhìn người chơi càng ngày càng nhiều, mỉm cười cũng không nói gì.
Chỉ chốc lát có một đội người chơi chạy tới, cầm đầu là một vị Thuẫn Chiến Sĩ.
- Tránh ra, tránh ra, U Ảnh chúng ta tới rồi, đồ vật trên sạp chúng ta bao hết, những người khác có thể giải tán được rồi.
U Ảnh tiểu đội chen tách ra một con đường để Thuẫn Chiến Sĩ đi vào.
Thạch Phong quét mắt qua, phát hiện hắn nhận ra Thuẫn Chiến Sĩ này, hắn tên là Viêm Hổ, là người đứng đầu U Ảnh tại Hồng Diệp Trấn, đời trước hắn không thể phát triển nhanh chóng, lien tục bị lôi ra làm bia đỡ đạn, trong đó có ba thành công lao là nhờ sự nỗ lực của Viêm Hổ, không ngờ nhanh như vậy đã gặp mặt.
- Ngươi chính là chủ hàng?
Viêm Hổ nhìn lá chắn hình chữ thập màu xanh da trời mà kích động không thôi, sau đó nhìn sang Thạch Phong, không có Quan Sát Chi Nhãn, không nhìn ra đẳng cấp, một thân bộ đồ tân thủ, trên người cũng không hề có ký hiệu của công đoàn, chỉ là một người chơi bình thường, nhưng có thể đánh rơi ra trang bị, chắc là nhờ vào vận khí tốt.
Thạch Phong gật đầu nói:
- Không sai.
- Vậy được rồi, những thứ đồ này ta muốn hết rồi, một giá duy nhất 1 ngân tệ.
Viêm Hổ ngạo nghễ nói.
Giống như đồ vật trên sạp hàng đều là rác rưởi, không đáng tiền, cho ngươi 1 ngân tệ là để mắt tới ngươi rồi.
- Ta đây định giá rồi, không cho trả giá, xin đừng ở đây kì kèo mặc cả, ảnh hưởng đến việc làm ăn của ta.
Thạch Phong cũng không tức giận, không để ý đến Viêm Hổ.
Lúc này sắc mặt Viêm Hổ tái xanh, căm tức nhìn Thạch Phong, cười lạnh nói:
- Ngươi nhất định muốn đối đầu với U Ảnh Hội chúng ta? Ta cho ngươi một cơ hội, ngươi suy nghĩ thật kỹ đi rồi nói.
Nhất thời 5 tên thành viên U Ảnh xông tới.
Thạch Phong lườm Viêm Hổ một cái, rất thẳng thắn nói:
- Ngu ngốc.
Dám ở trong Hồng Diệp Trấn uy hiếp hắn, chẳng lẽ hắn không biết trong tiểu trấn không thể động thủ sao?
- Ngươi muốn chết!
Viêm Hổ giận dữ, hai mắt đỏ như máu, giống như hiện tại sẽ giết Thạch Phong.
- Ha ha ha, thật là thú vị, cấp 5 Thanh Đồng Thuẫn, làm sao có thể thiếu Thích Khách Liên Minh chúng ta chứ.
Lúc này lại đi tới hơn 10 người, mỗi người đều mang ký hiệu của Thích Khách Liên Minh, người vừa nói chính là Thứ Tâm, Thứ Tâm nhìn thấy hàng chính nhất thời liền sững sờ.
Trước đó, cao thủ Thạch Phong một lần liền thông qua khiêu chiến đồng thưởng, không ngờ lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn chiếm được trang bị thanh đồng cấp 5, nhất định là đánh chết quái tinh anh cấp 5, trong lòng càng bội phục Thạch Phong Thạch Phong hơn.
- Đây là 24 ngân tệ, ta muốn hết rồi, kết giao bằng hữu đi, sau đó có trang bị nào tốt, nhất định phải ưu tiên Thích Khách Liên Minh chúng ta.
Thứ Tâm không nói hai lời liền giao dịch 24 ngân tệ, tuy 24 ngân tệ rất cực khổ để góp đủ nhưng có thể cùng Thạch Phong cao thủ như vậy kết giao bằng hữu, chỉ có 2 chữ đáng giá.
- Được, ngươi đã sảng khoái như vậy, 50 đồng cũng không cần trả lại, liên hệ sau.
Thạch Phong rất rõ ràng đây là Thứ Tâm lấy lòng hắn, có thể hợp tác với đại công hội như vậy cũng không tệ.
Mà xung quanh người chơi đều bị khí thế của Thích Khách Liên Minh khiến cho giật mình, vừa ra tay là 24 ngân tệ, mắt còn không chớp lấy một cái, đây mới là đại công hội, để rất nhiều người chơi đều muốn đi báo danh, so sánh với U Ảnh công đoàn đó, nhất định không có tiền đồ, dồn dập quăng tới ánh mắt khinh bỉ.
Bị Thạch Phong khinh bỉ, bị Thích Khách Liên Minh vỗ mặt, mặt Viêm Hổ đỏ bừng, khóe mắt căng tới sắp rách, gọi một tên Thích Khách đến, lạnh lùng nói:
- U Lang ngươi đi theo dõi tiểu tử kia, ta muốn cho hắn biết, kết quả khi đối nghịch với U Ảnh.
Một bên khác, Thạch Phong đã sớm rời đi, đang ở khu thương mại mua đồ vật.
Trên người có 24 ngân tệ, so với tài sản của một công đoàn phổ thông ở Hồng Diệp Trấn thì còn nhiều hơn, hoàn toàn chính là cường hào, mua đồ chính là vung tay vung chân.
Một bình hắc thiết tửu giá 25 đồng mua 20 bình.
Một quả bom khói giá 20 đồng mua 30 quả.
Một quả táo giá 5 đồng mua 100 quả, mỗi giây khôi phục 30 điểm sinh mệnh, kéo dài 10 giây.
Một lọ nước ma pháp giá 5 đồng mua 100 lọ, mỗi giây khôi phục 30 điểm MP. Kéo dài 10 giây.
Chỉ còn dư lại có 3 ngân tệ.
- Phong ca ngươi cuối cùng cũng đến rồi, chúng ta bây giờ làm gì?
Hắc Tử một mực chờ ở khu thương mại, hiện tại sắc mặt đen thui, ánh mắt mang theo vẻ u oán, Thần Vực mở ra đã vượt quá 9 giờ, ngoại trừ mở ra tên gọi nhà thám hiểm, đến một sợi lông đều không có được, sắp buồn đến chết rồi.
- Đi thôi, chúng ta đi đánh quái.
Thạch Phong cười cười, gửi một lời mời vào tổ đội.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất