Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 255: Không tìm chết thì sẽ không chết (1)

Chương 255: Không tìm chết thì sẽ không chết (1)

Người chơi tự do ở Hắc Dực Thành là chiếm tuyệt đại bộ phận, tiền trên người cũng không nhiều, khả năng mua có hạn, đều là mấy bộ hoặc là hơn mười bộ, trong thoáng chốc đã bán được hơn hai trăm bộ.
Trên mặt người chơi mua được Kiên Cố Thạch này đều vui như nở hoa, có một số người chơi thậm chí trực tiếp hô to trên đường, dùng điểm tín dụng thu mua kim tệ.
Nếu thông qua trung tâm giao dịch ảo mua kim tệ, những kim tệ này phải hai tiếng qua mới có thể vào tài khoản, nếu người chơi lén giao dịch, lập tức có thể có được, cho nên những người chơi này trực tiếp hô to, hơn nữa ra giá gấp đôi ở trên thị trường.
Thư Sinh Đàm Tiếu thấy NPC không ngờ lại bán những thứ này, hơn nữa giá còn rẻ hơn nữa, càng có không ít người chơi thu mua kim tệ trên đường, Thư Sinh Đàm Tiếu lập tức quýnh lên.
Nếu chuyện này truyền tới trong tai hội trưởng Duy Ngã Độc Cuồng của Ám Tinh.
Tài liệu rèn trên tay những chẳng phải là vĩnh viễn không bán ra được, kẹt lại trong tay sao.
Thế là Thư Sinh Đàm Tiếu lập tức kể lại cho lão bản của hắn, rất nhanh liền có được trả lời, lập tức bán rẻ đi, có thể bán được bao nhiêu thì có thể bán bấy nhiêu, tuyệt đối không thể để tồn đập, sau đó Thư Sinh Đàm Tiếu lập tức lao về phía địa điểm giao dịch đã ước định với Thạch Phong, lại gửi một tin tức cho Thạch Phong, nói hiện tại có thể giao dịch rồi, rất sợ Thạch Phong biết chuyện này, hắn lại ngay cả một lượng bạc cũng không bán ra được.
Sau khi Thạch Phong nhìn thấy tin tức này, mỉm cười, lập tức nói với người chơi khác hôm nay đã bán hết, ngày mai mới có, điều này khiến rất nhiều người chơi mới tới cảm thấy vô cùng chán nản, than thầm đã chậm chân, chỉ có thể ngày mai lại tới.
Sau đó Thạch Phong biến mất trong tầm nhìn của người chơi, tìm một nơi không người lại biến về Duy Ngã Độc Cuồng, cấp tốc chạy tới địa điểm giao dịch.
Quảng trường ở trung tâm Hắc Dực Thành, khắp nơi đều là người chơi tới đây thưởng thức, quảng trường trung tâm của Hắc Dực Thành là một tuyệt cảnh của Thần Vực, bởi vì Hắc Dực Thành tọa lạc trên đỉnh núi, mà trong một tòa tháp ngắm sao xa hoa cao chót vót ở quảng trường trung tâm, thông qua cầu thang nổi có thể trực tiếp thông tới đỉnh tháp, có thể thưởng thức toàn bộ cảnh đẹp của Hắc Dực Thành.
Dưới tháp ngắm sao, Thạch Phong tìm được Thư Sinh Đàm Tiếu.
Thư Sinh Đàm Tiếu lúc này thần sắc lo lắng, đầu giống như đèn pha, lúc ẩn lúc hiện, cuối cùng nhìn thấy Thạch Phong đang đi tới, sau đó cũng bước nhanh tới.
- Duy Ngã hội trưởng, bên trên đã cho ta chỉ thị, vì sự hợp tác trường kỳ với Duy Ngã hội trưởng ngươi sau này, chúng ta đáp ứng dùng giá 2 ngân tệ bán cho ngươi, chỉ cần ngươi cầm về những tài liệu rèn này, ít nhất có thể kiếm được gấp ba bốn lần.
Thư Sinh Đàm Tiếu đi đến trước người Thạch Phong, vẻ mặt tươi cười, bình tĩnh nói.
Hoàng Hôn Hồi Hưởng tốn rất nhiều thời gian mới kiếm được những tài liệu rèn này tới tay, thậm chí tốn không ít kim tệ và điểm tín dụng, mục đích trong đây chính là hy vọng có thể biến hết những tài liệu rèn này thành kim tệ, nếu vận khí tốt thì còn có thể kiếm được một khoản.
Nhưng khi nhìn thấy tài liệu rèn của các vương quốc khác cũng rất rẻ, hiện tại ở Hắc Dực Thành lại có NPC bán ra với giá rẻ mạt, hiện tại điều duy nhất Thư Sinh Đàm Tiếu muốn làm chính là đổi những tài liệu này thành kim tệ, cho dù là lỗ một chút cũng được, sau đó tới hội đấu giá Hắc Dực mua một số thứ có lợi cho sự phát triển của công hội.
Ý tưởng là tốt, nhưng thực tại lại rất khó.
Muốn Thạch Phong bỏ ra mấy trăm kim tệ để mua những tài luyện rèn này, rõ ràng là không thể, cho dù trên người Thạch Phong có hơn ba ngàn kim tệ.
Huống chi Thạch Phong tốn nhiều tâm lực như vậy, đương nhiên không thể dùng cái giá 2 ngân tệ để mua.
- 2 ngân tệ một bộ, thế cũng coi như có chút thành ý, có điều lúc trước có người nói nguyện ý dùng giá 1 ngân tệ bán sỉ cho ta rồi, hơn nữa số lượng không ít, nếu ta nguyện ý mua hơn một ngàn bộ, bọn họ còn nguyện ý giảm giá.
Thạch Phong lắc đầu, biểu hiện giống như không có hứng thú.
- Gì cơ, 1 ngân tệ một bộ, đó rốt cuộc là ai?
Thư Sinh Đàm Tiếu sắp điên rồi, vất vả lắm mới tìm được một người giàu có, kết quả lại bị cướp sinh ý, hơn nữa rất rõ ràng người đó biết chuyện NPC bán tài luyện rèn.
Một ngân tệ một bộ, hắn thà trở về bán những Kiên Cố Thạch này còn hơn.
Có điều các công hội ở Bạo Phong Đế Quốc chỗ Hoàng Hôn Hồi Hưởng lại không thiếu tài luyện rèn, rất nhiều người chơi tự do cũng có thể tự thỏa mãn, người mua quá ít, ngược lại người bán lại không ít, có điều bởi vì bọn họ thu quá nhiều, cho nên mới khiến giá của Kiên Cố Thạch tăng lên, vốn mua vào một bộ Kiên Cố Thạch căn bản là không đến 2 ngân tệ.
Nếu những Kiên Cố Thạch này là Ma Đao Thạch, nhu cầu sẽ cao hơn một chút.
- Người này thì chỉ có thể tự ngươi đi thăm dò, nếu không có việc gì thì ta đi trước, ta còn phải bàn giá cụ thể với hắn, không đến 1 ngân tệ một bộ Kiên Cố Thạch, không biết mua mấy ngàn bộ thì hắn sẽ nguyện ý bán bao nhiêu tiền một bộ.
Thạch Phong cười nói.
- Duy Ngã hội trưởng, xin chờ một chút.
Thư Sinh Đàm Tiếu vội vàng nói.
- Nếu Duy Ngã hội trưởng nguyện ý mua số lượng lớn, chỗ chúng ta cũng nguyện ý ra giá tương tự, nếu ngươi nguyện ý mua hai vạn bộ trở lên, chỗ ta có thể bán ra 60 đồng tệ một bộ, coi như là kết giao bằng hữu.
Lúc này Thư Sinh Đàm Tiếu cũng không quản được nhiều như vậy, hiện tại điều duy nhất đáng để lấy làm mừng chính là Duy Ngã Độc Cuồng vẫn chưa biết ở chỗ NPC có thể trực tiếp mua tài luyện rèn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất