Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 258: Kinh hỉ liên tục (1)

Chương 258: Kinh hỉ liên tục (1)

- Thật không hổ là lão thủ thương trường, lừa người mà mặt không đỏ tim không đập nhanh, còn tưởng rằng là thực sự muốn tốt cho ta.
Thạch Phong cười lạnh không thôi, đáng tiếc lời nói như vậy là không đả động được hắn, nhất là đã sớm biết mặt thật của Thư Sinh Đàm Tiếu, càng không thể bị lừa.
- Đa tạ Thư Sinh huynh đã quan tâm, có điều Thư Sinh huynh cứ yên tâm, chỉ cần ta trở về bán lại những tài liệu này, rất nhanh sẽ có đủ kim tệ, trong mười ngày khẳng định có thể thanh toán tiền, không cần phải sửa hợp đồng phiền phức như vậy làm gì.
Thạch Phong mỉm cười.
- Chúng ta hay là mau chóng giao dịch đi, hội đấu giá sắp bắt đầu rồi.
Sau đó Thư Sinh Đàm Tiếu lại nói hơn mười lý do, như phải gia tăng lượng mua hoặc là giá rẻ hơn một chút, vân vân, đáng tiếc đều bị Thạch Phong nhất nhất cự tuyệt, điều này khiến Thư Sinh Đàm Tiếu sắp điên rồi, nhưng Thư Sinh Đàm Tiếu lại không thể nói rõ ra, tức giận đến thiếu chút nữa thì hộc máu.
- Thư Sinh huynh, ngươi không cần tốn nước bọt muốn sửa hợp đồng, hợp đồng này ta ta sẽ không sửa, nói như thế nào thì dùng giá 50 đồng để mua một bộ Kiên Cố Thạch, còn là mua sỉ năm vạn bộ, cũng là chuyện tốt đốt đèn lồng cũng không tìm thấy, cho dù tới chỗ NPC mua, tuyệt đối cũng không mua được nhiều như vậy, nói không chừng sau này không bán nữa.
- Ngươi cũng biết à.
- Đương nhiên, chuyện lớn như vậy ai mà chẳng biết? Ngươi không có vấn đề chứ? Muốn từ chỗ NPC mua Kiên Cố Thạch rồi lại bán sang tay cho ta để kiếm một lời à, ngươi nghĩ tốt nhỉ, lúc trước ta thấy NPC đó không đáng tin, cho nên mới đáp ứng ngươi, nhìn ngươi lúng túng như vậy, quả nhiên là NPC đó rất không đáng tin, ta đang rất chờ mong bốn vạn tám ngàn bộ Kiên Cố Thạch còn lại.
- Ngươi lừa ta.
- Ta chính là đại biểu cho Hoàng Hôn Hồi Hưởng, ngươi làm như vậy không sợ chọc giận Hoàng Hôn Hồi Hưởng à, chỉ bằng vào công hội tam lưu như Ám Tinh các ngươi, Hoàng Hôn Hồi Hưởng chúng ta một phát là có thể diệt các ngươi.
- Hoàng Hôn Hồi Hưởng, công hội nhất lưu, ôi ta sợ quá, đáng tiếc Hoàng Hôn Hồi Hưởng các ngươi ở Phong Bạo Đế Quốc, cách Tinh Nguyệt Vương Quốc quá xa, cho dù lợi hại thì cũng có thể làm gì được ta, có thể làm gì được Ám Tinh? Có bản lĩnh thì cứ đến Tinh Nguyệt Vương Quốc, ta sẽ tiêu diệt Hoàng Hôn Hồi Hưởng các ngươi, hơn nữa xoá tên khỏi Thần Vực, có điều các ngươi tốt nhất hãy nghĩ tới vấn đề bồi thường trước đi đã, ha ha ha.
Sau khi Thạch Phong nói xong những lời này, cười to rời khỏi ngân hàng của Hắc Dực Thành, để lại Thư Sinh Đàm Tiếu vẻ mặt đờ đẫn ngồi bệt dưới đất.
Hoàn toàn không thể chấp nhận được sự thật bị lừa.
Có điều so sánh với bị lừa, phần lớn là một cỗ cảm giác nhục nhã, từ đầu tới cuối Thư Sinh Đàm Tiếu đều cảm thấy mình đều bị Thạch Phong trêu chọc, mà hắn lại vẫn giống như con khỉ sung sướng không thôi, nghĩ thôi cũng thấy mất mặt chết đi được.
Qua một lúc, Thư Sinh Đàm Tiếu mới tức giận hét lớn:
- Duy Ngã Độc Cuồng ngươi chờ đó, thế lực của Hoàng Hôn Hồi Hưởng chúng ta mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều, Hoàng Hôn Hồi Hưởng chúng ta nhất định sẽ tiêu diệt Ám Tinh các ngươi.
Thư Sinh Đàm Tiếu hồi thần, lập tức mở hệ thống thông tin báo cáo cho hội trưởng Vinh Quang Hồi Hưởng của Hoàng Hôn Hồi Hưởng.
- Hội trưởng, Duy Ngã Độc Cuồng đó rõ ràng không để Hoàng Hôn Hồi Hưởng chúng ta vào mắt, đã quyết tâm muốn lừa chúng ta năm ngàn kim tệ.
Thư Sinh Đàm Tiếu kể lại sự việc cho Vinh Quang Hồi Hưởng, khi nói chuyện một mực cảm thấy khiếp sợ, tuy hắn là tâm phúc của Vinh Quang Hồi Hưởng, nhưng lần này hắn mang tới tổn thất lớn như vậy cho công hội, không biết hội trưởng Vinh Quang Hồi Hưởng sẽ làm gì hắn.
- Ta biết rồi, một công hội tam lưu vẫn không đáng để ta phải phí tâm lực đi đối phó, cứ để Huy Hoàng Chiến Thần gõ tập đoàn phía sau Ám Tinh ở thực tại một chút, nếu Duy Ngã Độc Cuồng vẫn còn có một chút lý trí, hắn chắc sẽ biết nên làm như thế nào, muốn từ chỗ ta lừa đi năm ngàn kim tệ hoặc là năm ngàn vạn điểm tín dụng là không dễ dàng đâu.
- Có điều Thư Sinh, biểu hiện lần này của ngươi khiến ta cảm thấy rất thất vọng, sau khi mua đồ xong ở hội đấu giá thì trở về bàn giao với Thanh Lãng đi.
- Vâng, hội trưởng, ta sẽ bàn giao với Thanh Lãng.
Tuy Vinh Quang Hồi Hưởng không trách mắng Thư Sinh Đàm Tiếu, có điều trong lời nói lại đã nói rất rõ ràng, khiến Thư Sinh Đàm Tiếu lập tức già đi hơn mười tuổi, cho dù hắn không cam lòng, cũng chỉ có thể chấp nhận kết quả này.
Lúc này trong lòng Thư Sinh Đàm Tiếu đã rất hận Duy Ngã Độc Cuồng, nếu không phải vì Duy Ngã Độc Cuồng, hắn cũng sẽ không rơi vào kết cục như vậy.
Trừ khi hắn có thể có biểu hiện kinh người gì, mang tới lợi ích to lớn cho công hội, nếu không sau này hắn sẽ không thể được công hội coi trọng nữa.
- Không được, ta không thể bỏ qua như vậy, ta phải ở trên hội đấu giá mua được thứ khiến hội trưởng cảm thấy kinh hỉ, nói không chừng hội trưởng sẽ xóa bỏ trừng phạt đối với ta.
Thư Sinh Đàm Tiếu lại dấy lên một tia hi vọng cuối cùng.
Hiện tại hắn có 8 kim tệ từ công hội mang đến cộng thêm 10 kim tệ lúc trước có được, tổng cộng có 18 kim tệ, nhiều tiền như vậy, cho dù là công hội nhất lưu khác cũng không tranh được với hắn.
Bên kia Thạch Phong đã biến về bộ dạng Hắc Viêm đi tới hội đấu giá Hắc Dực.
Lần này kế hoạch của Thạch Phong rất thành công, không chỉ kiếm được rất nhiều kim tệ và tài phú, còn dẫn tới một cự vô bá cho Ám Tinh.
Hoàng Hôn Hồi Hưởng là công hội nhất lưu đỉnh cấp, hội trưởng công hội Vinh Quang Hồi Hưởng chính là có hơn hai mươi năm kinh nghiệm trò chơi ảo, ở giới trò chơi ảo dẫn dắt Hôn Hồi Hưởng chinh chiến hơn mười năm, hơn nữa kinh nghiệm phong phú, kỹ thuật thực lực cũng rất mạnh.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất