Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 283: Nhân vật chính chỉ có một (2)

Chương 283: Nhân vật chính chỉ có một (2)

Hơn nữa kế hoạch của Lam Hải Long không chỉ có vậy, hắn muốn mượn sự thất bại của Thạch Phong, tuyên truyền chuyện này khắp nơi, khiến tất cả mọi người biết được, bao gồm cả ở trong Thần Vực, đến lúc đó tiêu đề đã nghĩ sẵn rồi, cao thủ Linh Dực thảm bại trước người chơi của U Ảnh, đến lúc đó ấn tượng tạo thành cho người ta chính là U Ảnh Công Hội không thua gì Linh Dực Công Hội.
Về phần Thạch Phong cũng sẽ trở thành trò cười của Linh Dực Công Hội, khẳng định sẽ bị Linh Dực khai trừ, kết quả như vậy cũng coi như là kết cục Thạch Phong dám cướp sự nổi bật của U Ảnh.
Hơn nữa trường hợp hiện tại náo nhiệt như vậy, không ít người đều hoan hô, hô to tên của Thạch Phong, khiến Thạch Phong đâm lao phải theo lao, không thể cự tuyệt.
- Sao có thể như vậy được?
Triệu Nhược Hi bất mãn nói.
- Thạch Phong là cao thủ trò chơi, không phải cao thủ cách đấu, để hai người bọn họ tiến hành so đấu, có thể chứng minh được gì?
Bị Triệu Nhược Hi nói như vậy, mọi người thấy có lý, chơi game giỏi là chơi game giỏi, lại không phải là cách đấu lợi hại, cho dù đánh bại Thạch Phong, cũng không thể chứng minh Trương Lạc Uy mạnh trên chơi game.
- Bạn học Triệu Nhược Hi, ngươi nói đùa rồi, Thần Vực là trò chơi thực cảnh ảo, các phương diện đều sẽ tiếp cận với thực tại, ta nghĩ người ở trong Thần Vực và từng chiến đấu với quái vật đều biết, tuy không thể nói cách đấu lợi hại thì nhất định chơi gam lợi hại, nhưng chơi game lợi hại thì ít nhiều cũng chứng tỏ cách đấu trong thực tại là không kém, ta cũng biết bạn học Thạch Phong rất lợi hại, có thể đánh bại Chu Ngọc Hổ xếp thứ ba trên cách đấu của trường học, thực lực như vậy, hai người mà không so chiêu một chút thì rất đáng tiếc.
Lam Hải Long cười nhạt, hắn có tự tin tuyệt đối với thực lực của Trương Lạc Uy, về phần Thạch Phong, tuy thực lực không tồi, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Trương Lạc Uy, bởi vì Trương Lạc Uy đã là trình độ chuyên nghiệp, hơn xa trình độ của Chu Ngọc Hổ.
- Đó gì Chu Ngọc Hổ xếp thứ ba toàn trường, không ngờ lại bị Thạch Phong đánh bại, thật không hổ là người quản lý trung tầng của Linh Dực Công Hội, Linh Dực Công Hội quả nhiên rất mạnh.
Không ít người ở đây đều giật mình, cũng càng mong đợi cuộc so đấu giữa Thạch Phong và Trương Lạc Uy.
- Đúng là không thể xem thường người trẻ tuổi, có thân thủ như vậy không ngờ lại một mực ẩn tàng, không kiêu ngạo không nóng vội, tâm tính này đúng là hiếm có.
Hứa Văn Thanh càng đánh giá Thạch Phong cao hơn.
- Có tâm tính này, thành tựu tương lai tuyệt đối sẽ không thấp, yêu cầu của Triệu tổng ngươi cũng quá cao rồi, chuyện của người trẻ tuổi thì cứ để bọn họ giải quyết, thế hệ trước chúng ta không nên nhúng tay vào thì tốt hơn.
- Không thể nào, với thân thể nhỏ yếu này của ngươi mà có thể đánh bại Chu Ngọc Hổ đó á.
Triệu Kiến Hoa cũng rất kinh ngạc nhìn về phía Thạch Phong, đối với đại hội cách đấu đại học Kim Hải, Triệu Kiến Hoa biết không ít, bởi vì Lâm Phi Long có thể giành được vị trí thứ chín, cho nên Triệu Kiến Hoa mới thưởng thức Lâm Phi Long.
- Được, mọi người đã chờ mong như vậy, sao ta lại nỡ cự tuyệt.
Thạch Phong cười nói.
Lam Hải Long vẫn rất biết nói chuyện.
Thạch Phong rất hiểu Lam Hải Long, chính bởi vì Lam Hải Long, mới khiến mười năm vất vả của hắn trở nên uổng phí, điểm này hắn vẫn nhớ rõ, có điều đó là chuyện đời trước, nếu Lam Hải Long không chọc vào hắn, hắn cũng lười chẳng muốn quan tâm tới Lam Hải Long, nhưng Lam Hải Long đã muốn tìm hắn gây sự, như vậy hắn sẽ không khách khí, vừa hay đoạn tuyệt chấp niệm đời trước.
- Không ngờ Tiểu tử này lại đáp ứng, thật sự có mấy phần đảm lượng.
Cái nhìn của Triệu Kiến Hoa đối với Thạch Phong đã có chút thay đổi.
Trương Lạc Uy chính là nhân vật được xem như là thiên tài cách đấu, một bộ La Hán Quyền sớm đã từ nông đến sâu, rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không phải đối thủ, bản thân Thạch Phong chỉ một người chơi game, có thể đả bại Chu Ngọc Hổ thì đích xác là không đơn giản, nhưng so với Trương Lạc Uy căn bản không phải là cùng một cấp bậc.
Triệu Nhược Hi ở bên cạnh cũng cảm thấy bối rối.
- Sao Thạch Phong này lại ngốc như vậy?
Triệu Nhược Hi thầm nghẹn lời.
- Chỉ là bị Lam Hải Long tâng bốc một chút, không ngờ lại lên mặt, Trương Lạc Uy là cao thủ võ thuật chân chính.
Mà Lâm Phi Long đứng xa xa nhìn Thạch Phong rồi cười lạnh, hắn đã thấy trận so đấu đó của Thạch Phong, cũng biết Thạch Phong rất lợi hại, nhưng so với Trương Lạc Uy, vẫn kém một bậc, hơn nữa trận so đấu đó Chu Ngọc Hổ là sơ ý lơ là, hoàn toàn không để Thạch Phong vào mắt, cho nên mới bị một kích đánh ngã, nếu Chu Ngọc Hổ cẩn thận hơn một chút, tuyệt đối sẽ không phải là kết quả như vậy.
Chỉ cần Trương Lạc Uy đánh bại Thạch Phong, lại thêm Lam Hải Long tuyên truyền khắp nơi, cho dù Thạch Phong không thua trận trong game, nhưng thua trận trong so đấu được mọi người chú ý cũng vậy, mặt mũi của Linh Dực Công Hội khẳng định sẽ bởi vì Thạch Phong mà mất đi không ít, bởi vì hai bên là đại biểu cho công hội, không phải cá nhân.
Đây cũng là chỗ cao minh của Lam Hải Long.
Trực tiếp phủng sát Thạch Phong.
Trước tiên nói Thạch Phong lợi hại thế nọ thế kia, khiến mọi người kinh thán, sau đó lại đề thăng Thạch Phong này thành đại biểu của công hội, khiến một trận chiến đấu trao đổi bình thường biến thành so đấu giữa hai công hội, sau đó lại thông qua Trương Lạc Uy đánh bại Thạch Phong cường đại như vậy, mượn việc này để thể hiện sự lợi hại của U Ảnh.
Cho dù Thạch Phong là nhân viên quản lý trung tầng của Linh Dực, khẳng định cũng sẽ bị phạt nặng, dẫu sao đây cũng là vấn đề mặt mũi của công hội.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất