Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 315: Long Lân Sáo Trang (2)

Chương 315: Long Lân Sáo Trang (2)

Sau đó Thạch Phong đưa Cấp Tốc Chi Ngoa cho Hỏa Vũ, Hỏa Vũ hiện tại đã đạt tới cấp 19, cách cấp 20 đã không xa, mà Thủy Tinh Chi Khải và sách thiết kế long lân thì Thạch Phong giữ lại cho bản thân.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, ba người Thạch Phong tiến vào trong thông đạo thủy tinh.
Thông đạo thủy tinh này rất dài, nhìn không thấy cuối, hơn nữa ma pháp nguyên tố trong thông đạo vô cùng nồng đậm, thậm chí có thể nhìn thấy nguyên tố ma pháp hiện ra giống như cực quang, vô cùng hoành tráng, cùng lúc đó trên người mỗi người đều có thêm một BUFF, tất cả thương tổn ma pháp đề thăng 300%, không cần nghĩ cũng biết nguyên tố ma pháp nơi này là nồng đậm tới mức nào.
Bất tri bất giác đám người Thạch Phong dọc theo thông đạo này đi thêm hơn một tiếng, cuối cùng cũng tới dưới một sơn mạch.
Đương nhiên sau khi ba người nhìn thấy tòa núi lớn này, lập tức đều ngây ra.
- Đây không phải đều là Thất Diệu Tinh Thạch chứ.
Thủy Sắc Sắc Vi nhìn núi lớn thủy tinh trước mắt, trong lòng rung động không thôi.
Thủy Sắc Sắc Vi đã từng tới hội bán đấu giá Hắc Dực Thành, cho nên từng thấy Thất Diệu Tinh Thạch.
Mọi người đều biết, Thất Diệu Tinh Thạch là một trong những tinh thạch ma đạo lực tốt nhất trong Thần Vực, không chỉ vô cùng thưa thớt, giá lại khiến người ta lực bất tòng tâm, thành lớn có trăm vạn nhân khẩu như Bạch Hà Thành cũng không có tư cách sử dụng, cũng chỉ có hoàng cung vương thành và hội bán đấu giá Tinh Nguyệt mới sử dụng Thất Diệu Tinh Thạch để chế tác cầu thang phù không (bồng bềnh trên không).
Lúc trước Thủy Sắc Sắc Vi còn tưởng rằng những thủy tinh này đều là Ma Thủy Tinh, có điều hiện tại sau khi nhìn thấy tòa núi lớn này, Thủy Sắc Sắc Vi có thể khẳng định rằng, đây đã không phải là Ma Thủy Tinh, bởi vì Ma Thủy Tinh căn bản không thể khiến phiến thiên địa này có nguyên tố ma pháp nồng đậm như vậy được, không ngờ có thể hình thành ma vân bảy màu.
- Chắc vậy rồi.
Thạch Phong bỗng nhiên gật đầu.
Nghĩ đến có nhiều Thất Diệu Tinh Thạch như vậy, trong lòng Thạch Phong vô cùng thèm muốn.
Ở trên thị trường, một tòa Thất Diệu Tinh Thạch to bằng nhà dân có thể mua được trấn lớn năm vạn nhân khẩu cũng thừa sức, Thất Diệu Tinh Thạch trước mắt chính là một tòa sơn mạch, to bằng cả một tòa Bạch Hà Thành.
Một tòa thành thị chế tác được Thất Diệu Tinh Thạch, đây là khái niệm gì, sợ rằng có bán cả Tinh Nguyệt Vương Quốc cũng không mua được nhiều Thất Diệu Tinh Thạch như vậy.
Đáng tiếc những thứ này đều không mang đi được, thậm chí là không thể khai thác một chút để mang đi.
Muốn khai thác Thất Diệu Tinh Thạch ít nhất cũng phải là trình độ lấy quặng cấp đại sư mới được, Thạch Phong chỉ là trình độ khai thác học đồ sơ cấp, muốn khai thác thì quả thực chính là nằm mơ.
Thất Diệu Tinh Thạch đáng giá hơn cả vàng ở ngay trước mắt, lại chỉ có thể nhìn, tim Thạch Phong như đang nhỏ máu.
Có điều cũng không có cách nào cả, ai mà ngờ được nơi này lại có Thất Diệu Tinh Thạch?
Thạch Phong lắc đầu, hơi tỉnh táo lại một chút, nhìn thấy có một cầu thang thông tới đỉnh núi ở cách đó không xa, thế là liền nói:
- Chúng ta lên núi xem thử, nơi giải trừ phong ấn nói không chừng chính là chỗ này.
Hỏa Vũ cũng không hiểu nhiều về Thất Diệu Tinh Thạch, cho nên không có cảm giác gì, chỉ là bị cảnh đẹp của tòa sơn mạch này khiến cho rung động, nhưng Thủy Sắc Sắc Vi thì lại biết, nếu không phải có Hỏa Vũ đẩy đẩy Thủy Sắc Sắc Vi, đánh thức nàng, Thủy Sắc Sắc Vi sợ rằng vẫn đang đắm chìm trong rung động to lớn.
Dẫu sao đây cũng toàn là tiền cả.
Nếu có thể móc xuống một chút từ bên trên, cũng đủ để một công hội nhất lưu tưới tắm một đoạn thời gian.
Ba người Thạch Phong dọc theo cầu thang đi lên núi, Thạch Phong đột nhiên phát hiện áp lực càng lúc càng lớn, hơn nữa áp lực này giống hệt khi vừa tới Tử Yên Cổ Trạch, có điều áp lực lúc này lại lớn hơn.
Sau khi Thạch Phong đi tới đỉnh núi, toàn thân đã mồ hôi đầm đìa, thân thể giống như làm từ chì, vô cùng nặng nề, Thạch Phong đã như vậy, hai người Hỏa Vũ và Thủy Sắc Sắc Vi càng không cần phải nói, lúc này đã ngồi bệt dưới đất, một bước cũng không đi nổi, đành phải để một mình Thạch Phong đi tới chỗ một tòa bia đá to lớn ở cách đó không xa.
Chỉ là nhìn bia đá này, Thạch Phong cũng có thể cảm thấy, trung tâm phiến thiên địa này chính là bia đá màu lam bán trong suốt trước mắt.
Bởi vì tất cả ma lực đều đến từ bia đá này, căn bản không phải là từ Thất Diệu Tinh Thạch hình thành.
Đi tới trước bia đá, Thạch Phong phát hiện phía dưới cùng của bia đá này có rất nhiều thần văn màu vàng, tuyệt đối là thần văn phức tạp nhất mà Thạch Phong từng thấy, bên trong bia đá không ngờ có một thân ảnh lập loè.
Sau khi Thạch Phong thấy rõ thân ảnh trong bia đá, hai mắt lập tức mở to, khiếp sợ vô cùng, không thể tin được đây là sự thật.
Bởi vì thân ảnh trong bia đá này hắn đã từng thấy rồi.
Nhưng Thạch Phong không rõ, vì sao lại xuất hiện ở đây?
Ngay khi Thạch Phong đang đứng đờ đẫn, Hỏa Vũ và Thủy Sắc Sắc Vi vừa bình thường lại cũng đi tới.
- Hội trưởng, có phát hiện gì không?
Hỏa Vũ thấy Thạch Phong lâm vào trầm tư, kinh ngạc hỏi.
Thủy Sắc Sắc Vi không chú ý thấy biến hóa của Thạch Phong, bởi vì nàng đi tới phía sau bia đá, đã bị thứ khác hấp dẫn, nàng là Nguyên Tố Sư, mẫn cảm đối với ma lực hơn xa nghề nghiệp khác.
Trong bia đá tỏa ra ma lực khủng bố, tuyệt đối là tinh thuần nhất mà Thủy Sắc Sắc Vi từng thấy, giống như chính là Chúa Tể của tất cả nguyên tố ma pháp.
Sau khi Thủy Sắc Sắc Vi nhìn thấy thân ảnh trong bia đá, cũng sửng sốt đứng đờ tại chỗ.
- Sao vậy?
Thủy Sắc Sắc Vi không thể tin được, dụi dụi mắt, còn tưởng rằng mình nhìn lầm.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất