Chương 414: Nó tới rồi
- Thực sự không ngờ Hắc Viêm hội trưởng lại đại giá quang lâm, tuy ta khẳng định không phải là đối thủ của ngươi, nếu Hắc Viêm hội trưởng muốn giết ta, ta đương nhiên sẽ không phản kháng, nhưng hôm nay ta không phải đại biểu cho một công hội Ám Tinh mà là toàn bộ các công hội của Bạch Hà Thành, Hắc Viêm hội trưởng ngươi làm như vậy sẽ khiến Linh Dực Công Hội đứng ở mặt đối lập với các công hội đó.
Tửu Hậu Điên Cuồng không muốn chết, hơn nữa hắn đích xác có tự tin nhất định, đó chính là các công hội lớn phía sau hắn.
Tuy Tửu Hậu Điên Cuồng hiên ngang lẫm liệt, phía sau cũng có các công hội lớn làm chỗ dựa, nhưng bước chân của Thạch Phong lại không bởi vậy mà dừng lại.
- Hắc Viêm hội trưởng, Tửu Hậu Điên Cuồng là đại biểu của các công hội chúng ta, nếu ngươi giết hắn, vậy chính là đánh vào mặt tất cả công hội chúng ta ở đây, hy vọng Hắc Viêm hội trưởng suy xét cho kỹ.
Một thành viên công hội tên là Tam Đầu Liệp Khuyển đến từ công hội tam lưu đột nhiên đi ra nói.
- Đúng vậy, đúng vậy, Linh Dực Công Hội các ngươi ở Bạch Hà Thành là thế lớn, nhưng chúng ta cũng không phải dễ bắt nạt như vậy, đến lúc đó cá chết lưới rách đối với mọi người mà nói đều là không có lợi, Hắc Viêm hội trưởng phải suy xét cho kỹ.
- Hắc Viêm hội trưởng, ta thấy chuyện này hay là thôi đi, hai bên chúng ta đều lui một bước chẳng phải là tốt hơn sao, việc gì phải làm căng, như vậy đều không có lợi với cả hai bên.
- Linh Dực Công Hội chỉ có năm ngàn người, nhưng tổng nhân số của tất cả công hội chúng ta lại vượt quá mười vạn, cho dù cao thủ của Linh Dực Công Hội nhiều như mây, chẳng lẽ mỗi người đều có thể một đánh hai mươi à?
Sau khi có người đứng ra, công hội khác cũng nhao nhao tỏ thái độ, ai nấy nhìn thì hiền lành khuyên giải, nhưng chỉ là đang dùng một loại phương pháp khác để đả kích Linh Dực, nếu hôm nay Thạch Phong bỏ qua, chẳng khác nào là nhuệ khí đang một mực súc tích của Linh Dực sẽ bị phá, trong mắt người ngoài chính là Hắc Viêm nhận thua, đến lúc đó cho dù những công hội bọn họ không cản người chơi của thành thị khác gia nhập Linh Dực Công Hội, chỉ sợ những người đó cũng bởi vì thất vọng mà từ bỏ đến Bạch Hà Thành gia nhập Linh Dực Công Hội.
Ban Cưu và Kiếm Ảnh ở sau lưng Thạch Phong lúc này vẫn vô cùng khiếp sợ.
Bọn họ có thế nào cũng không ngờ được, người lạ nguyện ý rút dao tương trợ không ngờ là hội trưởng của Linh Dực Công Hội.
Cái này quả thực là khó hơn cả năm trăm vạn trong thực tại, dẫu sao người chơi của Bạch Hà Thành cũng quá nhiều, càng đừng nói là Hội trưởng Linh Dực thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng bọn họ lại gặp được.
Có điều bọn họ nghe thấy lời nói của các công hội, trong lòng không khỏi trở nên phẫn hận.
- Những người này thực sự không phải hạng tốt lành gì.
Ban Cưu vốn không có hảo cảm với những công hội này, hiện tại lại kém đến cực điểm.
Kiếm Ảnh cũng gật đầu, cho nên hắn mới không muốn gia nhập những công hội này, cả ngày đấu đá lẫn nhau, chỉ nghĩ làm thế nào để có được lợi ích lớn nhất, kẻ địch hôm nay có thể là bằng hữu ngày mai, nhìn mà khiến người ta ghê tởm.
Tuy hai người là người ngoài, nhưng cũng nhìn ra mục đích của những công hội này.
Những công hội này rõ ràng là sai trước, tự ý chặn đường người chơi muốn gia nhập Linh Dực Công Hội, đây đã là tát vào mặt Linh Dực Công Hội, hiện tại lại không biết xấu hổ mà nói Thạch Phong đừng khinh người quá đáng, bằng không là đều không có lợi với hai bên.
Nhưng không thể không thừa nhận, Linh Dực Công Hội hiện tại không cường đại đến mức có thể phớt lờ sự liên hợp của những công hội này.
- Hắn rốt cuộc sẽ làm như thế nào?
Kiếm Ảnh không khỏi chú ý tới nhất cử nhất động của Thạch Phong hơn.
Nếu cứ vậy bỏ qua, Linh Dực Công Hội sẽ có thể bảo tồn, nhưng sẽ trở thành trò cười của mọi người, nếu đầu óc nóng lên, vậy chính là bị Ám Tinh Công Hội cho vào bẫy, đối địch với rất nhiều công hội.
Có điều hành động của tiếp theo lại khiến Kiếm Ảnh rất ngạc nhiên.
Thạch Phong không nói gì, đi tới trước người Tửu Hậu Điên Cuồng, cười nhạt.
- Vẫn là Hắc Viêm hội trưởng hiểu rõ tình lý.
Sau khi Tửu Hậu Điên Cuồng nhìn thấy nụ cười của Thạch Phong thì thở phào, cuối cùng cũng không cần chết rồi.
Nhưng một giây tiếp theo Tửu Hậu Điên Cuồng chỉ nhìn thấy một đạo mũi nhọn hiện lên, đột nhiên trước mắt biến thành một mảng u ám, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.
- Ngươi... Vì sao?
Tửu Hậu Điên Cuồng có thế nào cũng nghĩ không thông.
Mọi người cùng mang theo vẻ khó hiểu, vì sao Thạch Phong đến bây giờ vẫn dám động thủ?
Chẳng lẽ hắn không rõ hậu quả sau khi xuất thủ là nghiêm trọng cỡ nào sao?
- Xem ra các ngươi vẫn không hiểu Linh Dực Công Hội chúng ta rồi.
Thạch Phong khẽ cười nói.
- Tuy Linh Dực chúng ta không phải công hội quá tài giỏi, nhưng cũng không phải công hội để mặc người khác bắt nạt mà yên lặng không lên tiếng.
- Các ngươi đã dám làm lần đầu, vậy làm năm lần mười lần cũng có gì đáng để ngạc nhiên, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta lại ngây thơ buông tha cho các ngươi à?
Tuy thanh âm của Thạch Phong rất khẽ, nhưng tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy rõ ràng, mỗi một chữ Thạch Phong nói ra đều giống như đại chùy nện vào ngực bọn họ.
- Quá đẹp.
Ban Cưu nhìn Thạch Phong, cũng không khỏi sững sờ.
Đây mới là công hội trong cảm nhận của nàng, tất cả tùy tâm, cho dù cường địch bao vây, cũng sẽ không dao động.
- Ừm, chúng ta quả nhiên không đến một chuyến không công, hiện tại nhìn thấy hắn, trong lòng ta càng xác định, ta nhất định phải gia nhập Linh Dực, để được kiến thức Linh Dực Công Hội một chút.
Trong lòng Kiếm Ảnh cũng trở nên kích động.
Tuy Kiếm Ảnh và Ban Cưu kích động, nhưng các công hội lớn chặn cửa lại không có tâm tình tốt như vậy.