Chương 434: Thợ săn và con mồi (1)
Ở trong mắt người ngoài, chỉ nhìn thấy một đạo hắc ảnh xuyên qua bên cạnh thành viên của Ám Tinh, thành viên Ám Tinh đó lại không biết vì sao lại đột nhiên ngã xuống đất không dậy nổi, điểm sinh mệnh về 0.
Mà tốc độ của đạo hắc ảnh này nhanh đến khiến người ta cứng lưỡi, chỉ mất năm sáu giây, đã lướt qua tất cả thành viên Ám Tinh đang xông lên phía trước.
Sau khi đạo hắc ảnh này dừng lại, hơn trăm thành viên Ám Tinh đều biến thành thi thể lạnh như băng, lưu lại chỉ là một mảng tĩnh mịch và vũ khí trang bị rơi ra.
Các người chơi đang xem diễn ở xa xa thấy một màn này, đều khiếp sợ tới tột đỉnh.
Thế này quá đáng sợ rồi.
Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành, sự liễu phất y khứ, thâm tàng thân dữ danh, cũng chỉ có bài thơ này mới có thể hình dung được sự rung động trong lòng mọi người lúc này.
- Ngươi rốt cuộc là người hay quỷ?
Duy Ngã Độc Cuồng nhìn hơn trăm thành viên tinh anh của Ám Tinh đã chết trước người hắn với vẻ không thể tin nổi, mà hắn còn chưa nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì, những người này đã chết hết rồi, lúc này đã không thể dùng từ sợ hãi đẻ hình dung chuyện như vậy.
- Ngươi nói thử xem?
Ánh mắt Thạch Phong chuyển qua người Duy Ngã Độc Cuồng, thản nhiên cười nói.
Nhìn nụ cười trêu tức của Thạch Phong, Duy Ngã Độc Cuồng cảm thấy hết hồn, thậm chí ngay cả ý đồ muốn phản kháng cũng không có, hắn cũng hoài nghi người trước mắt này không phải Hắc Viêm, mà là ác quỷ La Sát trong Thần Vực, bằng không sao có thể giải thích một màn không thể tin nổi này, người chơi sao có thể làm được loại chuyện này.
Duy Ngã Độc Cuồng đã quay cuồng rồi, suy nghĩ duy nhất chính là trốn.
Giao thủ với ác quỷ La Sát như vậy, cho dù có mười cái mạng cũng không đủ dùng.
Nhưng Duy Ngã Độc Cuồng vừa quay người, lại phát hiện Thạch Phong đã xuất hiện trước mặt hắn, ngay sau đó nhìn thấy Thâm Uyên Giả trong tay Thạch Phong tỏa ra quang mang chói mắt giống như mặt trời, chỉ là nhiệt độ cao tỏa ra đã giống như sắp khiến hắn tan chảy vậy.
Một chiêu này chính là Hỏa Diễm Bạo Liệt Thạch Phong vừa đề thăng tới cấp chín.
Duy Ngã Độc Cuồng còn chưa kịp phản ứng, Thâm Uyên Giả vô cùng nóng đã đánh lên ngực hắn, ngay sau đó toàn thân của hắn bị liệt diễm nóng rực giống như địa ngục đốt cháy, mà trên đầu Duy Ngã Độc Cuồng cũng bắn ra hơn vạn điểm thương tổn, lập tức cả người giống như bị thiên thạch đánh trúng, bay vụt ra ngoài, người chưa rơi xuống đất đã bị đốt thành tro tàn, chết tới không thể chết thêm được nữa.
Kích sát Duy Ngã Độc Cuồng, Thạch Phong xoay người nhìn về phía thành viên Ám Tinh ở đằng sau.
Sự khủng bố của Thạch Phong hoàn toàn chấn nhiếp các thành viên Ám Tinh còn lại.
Một người một kiếm, bách kiếm diệt tịch.
Ước chừng hơn trăm người trong nháy mắt cứ vậy không còn nữa, mà hội trưởng Duy Ngã Độc Cuồng của bọn họ lại không chịu nổi một kích, trực tiếp bị Thạch Phong giống như La Sát trước mắt đốt thành tro tàn.
Các thành viên Ám Tinh còn lại đều bị Thạch Phong nhìn, khiến bọn họ cảm thấy sông lưng lạnh toát, toàn thân trầm trọng giống như đổ chì, căn bản không có dũng khí để đánh tiếp.
Không ít người chơi quan vọng ở xa xa cũng ghi lại một màn vừa rồi, lập tức truyền lên mạng, dẫn tới một mảng chấn động, khiến tên của Hắc Viêm lại trở nên hot hơn.
- Trốn.
Không biết là ai hô ra chữ này, có điều người còn lại của Ám Tinh Công Hội đều tỏ vẻ rất đồng ý, lập tức cảm thấy tứ tán.
Mấy trăm người tách ra trốn, cho dù tốc độ của Thạch Phong có nhanh hơn mấy bậc, cũng không thể kích sát toàn bộ, cho nên Thạch Phong lựa chọn những Thích Khách và Du Hiệp lúc ban đầu được bảo hộ.
Trên người những người này đều cầm vật phẩm Cơ Giới Đồ Lục Giả rơi ra, về phần người khác giết hay không giết, đều không quan trọng.
- Mẹ nó, sao vận khí của ta lại kém như vậy.
Một Thích Khách đang chạy thoát thân nhìn Thạch Phong đang xông tới, sợ tới sắc mặt xanh mét, mắt thấy không tránh được, xoay người muốn liều mạng.
- Có bản lĩnh thì đến đây đi.
Nhưng Thích Khách này vừa quay người lại, Thâm Uyên Giả nóng rực như nham thạch nóng chảy đã xuyên qua ngực hắn, điểm sinh mệnh nhanh chóng thấy đáy, rơi ra ba kiện vật phẩm, hai kiện trong đó đều là vật phẩm của Cơ Giới Đồ Lục Giả rơi ra.
Thạch Phong lập tức bắt lấy vật phẩm của Cơ Giới Đồ Lục Giả rơi ra để vào trong để vào, lập tức xoay người lao về phía mục tiêu kế tiếp.
Ngay khi người của Ám Tinh đã chạy ra phạm vi của Tuyệt Đối Thời Gian, Thạch Phong đã liên tiếp tiêu diệt sáu người, tổng cộng rơi ra mười lăm kiện vật phẩm, về phần ba người còn lại, đã hoàn toàn chạy ra khỏi cự ly mà Thạch Phong có thể đuổi bắt.
- Thu hoạch cũng không tệ lắm.
Thạch Phong nhìn nhìn vật phẩm rơi ra có thêm trong ba lô, cười hài lòng.
Cộng thêm mười lăm kiện vật phẩm này, hắn đã lấy được năm mươi hai kiện vật phẩm rơi ra, cơ hồ là một nửa đồ rơi ra của Cơ Giới Đồ Lục Giả.
Ngay khi Thạch Phong chuẩn bị xoay người rời khỏi, đột nhiên phát hiện các người chơi của công hội khác đều nhao nhao lao về phía hắn, trong ánh mắt mỗi người đều lộ ra vẻ tham lam, hoàn toàn coi Thạch Phong là dê béo.
Nếu Thạch Phong chỉ cầm đi ba bốn kiện vật phẩm rơi ra, có đánh chết bọn họ cũng sẽ không tới đối địch với Thạch Phong.
Nhưng vật phẩm vật phẩm rơi ra mà Thạch Phong đạt được lại quá kinh người.
Lòng tham đã hoàn toàn chiến thắng lòng sợ hãi.
Tuy Thạch Phong thể hiện ra thực lực khiến người ta run rẩy, nhưng tất cả mọi người biết, sức bùng nổ Thạch Phong thể hiện ra chỉ là ngắn ngủi, hơn nữa sau khi sử dụng kỹ năng cấm ma phạm vi lớn khẳng định cần thời gian cooldown rất dài, cho nên bọn họ mới có tự tin xông tới.
Thạch Phong biết không ổn, lập tức xoay người bỏ chạy.