Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 435: Thợ săn và con mồi (2)

Chương 435: Thợ săn và con mồi (2)

Vừa sử dụng xong Tuyệt Đối Thời Gian, lại đối mặt với mấy ngàn người chơi, cho dù hắn có mấy cái mạng cũng không đủ dùng.
- Xích Vũ lão đại, Hắc Viêm đó muốn chạy, nếu để hắn xông vào khu an toàn của Bạch Hà Thành thì chúng ta sẽ rất khó đối phó, hiện tại có nên sử dụng thứ đó không?
Một Chú Thuật Sư nói.
Lúc này Xích Vũ cũng lâm vào trong trầm mặc.
Liễu Thiên Thiên ở bên cạnh đột nhiên nói:
- Xích Vũ ca, chúng ta thực sự phải động thủ sao?
Những lời này của Liễu Thiên Thiên khiến người khác trong đoàn đội hơi kinh ngạc.
Bình thường Liễu Thiên Thiên là thích đánh giết nhất, hiện tại lại nói ra những lời này, sao lại không khiến người ta cảm thấy kỳ quái.
- Thiên Thiên, lúc trước không phải ngươi còn nói muốn giáo huấn Hắc Viêm một chút à? Hiện tại làm sao vậy? Không phải là sợ rồi chứ?
Một Thích Khách Đồng đội nói đùa.
- Xì, ai sợ, ngươi ngứa da phải không, hay là sau khi trở về hai người chúng ta luyện riêng một chút.
Liễu Thiên Thiên lườm Thích Khách đó một cái.
- Đừng, ta nói đùa thôi, ngươi đường đường là đại cao thủ trên bảng cao thủ, sao có thể bắt nạt ta như vậy.
Lập tức Thích Khách đó sợ rồi, vội vàng nói.
Liễu Thiên Thiên ở trong đoàn của bọn họ, trừ người mạnh nhất là Xích Vũ lão đại ra, không ai dám chọc vào nàng.
- Hừ.
Liễu Thiên Thiên đắc ý hừ một tiếng, lập tức quay đầu đi nhìn về phía Xích Vũ, trong ánh mắt mang theo vẻ u buồn, không biết Xích Vũ sẽ đưa ra quyết định gì.
Lúc trước nàng cũng không để Thạch Phong vào mắt, cho dù biểu hiện của Thạch Phong rất kiệt xuất, tối đa cũng chính là diễu võ dương oai ở Bạch Hà Thành mà thôi, nhưng hiện tại thì khác.
Chính mắt kiến thức thân thủ mau lẹ đó của Thạch Phong, Liễu Thiên Thiên đã hoàn toàn có thể khẳng định, thực lực của Thạch Phong tuyệt đối không chỉ giới hạn trong một thành, nhất là kiếm pháp chính xác đến khiến người ta run rẩy đó.
Rõ ràng là chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hơn nữa còn là trong lúc di động là nhanh vung ra hơn trăm kiếm, nếu chỉ đơn thuần kích sát người chơi thì cũng thôi, nhưng mỗi một kiếm đều từ chính diện đâm trúng ngực người chơi, ngay cả Xích Vũ cũng chưa chắc có thể làm tốt hơn.
Hắc Viêm có thân thủ như vậy, là hội trưởng của Linh Dực Công Hội, thân phận không thấp.
Nếu thật sự muốn xé rách da mặt, tiêu diệt Hắc Viêm, điều này đối với Tinh Hà Liên Minh mà nói cũng không phải chuyện tốt gì.
- Động thủ.
Xích Vũ cuối cùng vẫn hạ quyết tâm.
Nếu có thể đạt được rất nhiều vật phẩm cấp Ám Kim và cấp Tinh Kim, cho dù đắc tội thì thế nào, hơn nữa bọn họ là công hội nhất lưu đỉnh cấp Tinh Hà Liên Minh, ngay cả Phệ Thân Chi Xàcũng không ngại, huống chi là Linh Dực.
- Tốt quá.
Mấy Thích Khách trong đoàn đều trở nên hưng phấn, nhao nhao từ trong ba lô lấy ra một thủy tinh cầu đỏ như máu, mở ra Tật Phong Bộ và tiềm hành ngay lập tức lao về phía Thạch Phong.
Tốc độ di chuyển của Thạch Phong cực nhanh, người chơi bình thường căn bản là không đuổi kịp, cho dù là Du Hiệp, Thích Khách, Kiếm Sĩ có tốc độ di chuyển khá muốn đuổi kịp Thạch Phong cũng không thể.
Nhưng một màn bất ngờ đã xảy ra, những người chơi đuổi giết Thạch Phong này lại cách Thạch Phong càng lúc càng gần.
Mắt thấy từ khoảng cách hơn 100 mét biến thành 30 mét, chỉ cần thêm một bước, Thuẫn Chiến Sĩ và Cuồng Chiến Sĩ có thể sử dụng xung phong chặn Thạch Phong lại.
Nhưng cự ly 30 mét này, bất kể là những chiến sĩ đó liều mạng thế nào không thể kéo gần lại.
Loại cảm giác như gần như xa này quả thực khiến bọn họ phát cuồng.
- Đúng là không ít.
Thạch Phong quay đầu nhìn về phía mọi người đang truy đuổi ở phía sau hắn, khóe miệng nhếch lên.
Lúc này người truy đuổi Thạch Phong căn bản không phát hiện, bọn họ cách khu an toàn của Bạch Hà Thành không phải càng lúc càng gần, ngược lại là càng lúc càng xa.
Mắt thấy sắp chạy tới cửa đại sảnh truyền tống.
- Không tốt, hắn muốn thông qua pháp trận truyền tống để đào tẩu.
Mọi người đều quýnh lên rồi, nếu để Thạch Phong ngồi pháp trận truyền tống rời khỏi Bạch Hà Thành, bọn họ muốn đuổi theo là rất khó khăn.
- Các ngươi xem, sao ở đại sảnh truyền tống hình như có một nhóm người đi ra.
- Huynh đệ phía trước trợ ngăn cản một chút, trên người hắn có bảo vật cấp Ám Kim, chỉ cần giết hắn, bảo vật đó có thể rơi ra.
Nhìn thấy có khoảng hơn trăm người từ cửa đại sảnh truyền tống đi ra, người đuổi giết Thạch Phong lại dấy lên hy vọng, tìm cách để hơn trăm người đó chặn đường Thạch Phong, chỉ cần chặn được Thạch Phong một thoáng, bọn họ có thể hoàn toàn ngăn Thạch Phong lại.
Mà sau khi những người chơi đó nghe được cũng đều hành động, quyết đoán chặn cửa lớn của đại sảnh truyền tống, khiến tất cả người đuổi giết đều cao hứng không thôi.
- Chờ một chút, sao ta cảm thấy những người đó có chút quen mắt?
- Ài, hai vị đại mỹ nữ đứng này trước nhất không phải là Hỏa Vũ và Thủy Sắc Sắc Vi của Linh Dực Công Hội sao?
- Vì sao các nàng lại ở đây?
Theo cách cửa lớn của đại sảnh truyền tống càng lúc càng gần, mọi người đã dần dần có thể thấy rõ bộ dạng của hơn trăm người đó, đột nhiên cảm thấy chuyện có chút không đúng, bởi vì bọn họ từ trong ánh mắt của đám người Thủy Sắc Sắc Vi nhìn thấy loại ánh mắt mà lúc trước bọn họ nhìn Thạch Phong.
Đó không phải trào phúng không phải châm chọc, mà là ánh mắt nhìn con mồi.
- Hắc Viêm này quả thực xảo quyệt như cáo, chúng ta bị lừa rồi, hắn căn bản không phải là muốn trốn, mà là muốn dẫn chúng ta tới đây, mọi người cẩn thận.
- Sợ cái gì, bọn họ cộng lại chỉ có hơn trăm người, chỗ chúng ta lại có hơn vạn người, bọn họ còn có thể lật trời à.
Tuy lúc này mọi người đã phát hiện không đúng, nhưng cũng không quản được nhiều như vậy.
Tên đã lên dây không thể không phát.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất