Chương 468: Mượn người dùng một chút (1)
- Hy vọng vận khí đừng quá kém.
Sau khi Thạch Phong lấy được 2000 viên Ma Thủy Tinh lại bắt đầu luyện kim hợp thành.
100 viên... 200 viên...
Ma Thủy Tinh không ngừng bị tiêu hao
Sau khi một hơi sử dụng 1650 viên, Thạch Phong cuối cùng cũng gom đủ 21 viên Ma Tinh Thạch.
- 21 viên Ma Tinh Thạch tới tay, còn thiếu ba gã NPC bậc bốn nữa.
Thạch Phong thu hồi 21 viên Ma Tinh Thạch và Hiền Giả Thạch trên bàn, trong đầu nghĩ đi đâu để tìm những NPC này.
Cường giả bậc bốn ở toàn bộ Bạch Hà Thành cũng chỉ có ba vị, mà muốn gom hết bọn họ lại với nhau.
Không phải Thạch Phong kiêu ngạo, cho dù hiện tại Thạch Phong mạnh hơn gấp mười lần, trở thành bá tước của Bạch Hà Thành, cũng không có mặt mũi lớn như vậy để mời ba người đến hỗ trợ.
- Chỉ có thể tới Tinh Nguyệt Vương Thành xem thử.
Thạch Phong nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có ở Tinh Nguyệt Vương Thành là có cơ hội lớn nhất, NPC cao cấp nơi đó cũng là nhiều nhất, là nơi dễ tìm được NPC bậc bốn để hỗ trợ nhất.
Sau đó Thạch Phong rời khỏi Tinh Ngân Thương Hành, chạy tới ngân hàng.
Chỉ có cất Hiền Giả Thạch lại vào kho của ngân hàng mới là an toàn nhất, nếu bất ngờ tử vong, Hiền Giả Thạch trong ba lô tất sẽ rơi ra, hắn không muốn bởi vì tử vong mà mất đi thánh vật luyện kim này.
Trên đường tới trung tâm của Bạch Hà Thành, cho dù Thạch Phong không muốn nghe ngóng, cũng nghe thấy rất nhiều người chơi đều đang nghị luận về Nhất Tiếu Khuynh Thành.
- Ngươi nói xem vì sao Nhất Tiếu Khuynh Thành lại lợi hại như vậy, không ngờ nhanh như vậy đã giành được thủ thông phó bản đoàn đội năm mươi người, ta nghe nói lúc trước Nhất Tiếu Khuynh Thành cũng không có cao thủ gì tọa trấn.
- Ta cũng cảm thấy rất bực mình, ta vốn đang cho rằng giành được thủ thông đầu tiên chắc là Phệ Thân Chi Xà hoặc là Linh Dực, nói như thế nào thì Phệ Thân Chi Xà do Băng Tuyết Nữ Thần Bạch Khinh Tuyết dẫn dắt, tuy Bạch Khinh Tuyết không có biểu hiện kinh người gì, cũng không được xếp vào Phong Vân Cao Thủ Bảng, nhưng chiến tích kinh người trước kia cũng bày ra đó, sợ rằng thực lực không kém gì Hắc Viêm, nhưng hiện tại lại bại bởi một công hội nhị lưu Nhất Tiếu Khuynh Thành, Nhất Tiếu Khuynh Thành này đúng là không đơn giản.
- Đúng vậy, đó chính là phó bản năm mươi, ta nghe nói trang bị rơi ra trong cấp khó là siêu tốt, đều là sáo trang có thuộc tính vô cùng tốt, căn bản không phải là phó bản khác có thể so sánh được, Nhất Tiếu Khuynh Thành có lô trang bị này, về sau công chiếm phó bản đoàn đội cỡ lớn cấp 20 là dễ dàng có thừa.
- Ta nghe nói Nhất Tiếu Khuynh Thành đã là bá chủ của Phong Diệp Thành, hơn nữa vẫn đang nhận người, đãi ngộ phúc lợi của công hội đều vô cùng tốt, trên mạng còn chứng thực công hội này trước đó không lâu có người đầu tư 10 ức điểm tín dụng, dùng để cho công hội xây dựng và phát triển, nghĩ một chút thôi cũng khiến người ta chảy nước miếng rồi, lúc trước ta vẫn chưa từng nghe qua có công hội nào có được nhiều đầu tư như vậy, ta cũng muốn tới Phong Diệp Thành gia nhập Nhất Tiếu Khuynh Thành.
Người chơi nghỉ ngơi hai bên đường cái đều rất chú ý tới Nhất Tiếu Khuynh Thành, thanh thế lúc trước Linh Dực vất vả lắm mới xây dựng ra đã bị Nhất Tiếu Khuynh Thành dễ dàng đánh tan.
Thạch Phong chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ đối với chuyện này.
Không thể không nói Nhất Tiếu Khuynh Thành lúc này giành được thủ thông phó bản đoàn đội cỡ lớn đúng là thời cơ tốt nhất.
Không chỉ khiến tên của Nhất Tiếu Khuynh Thành vang vọng Tinh Nguyệt Vương Quốc, còn có thể át đi danh vọng của Linh Dực, khiến mọi người di dời tầm mắt.
Có điều đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Bởi vì so sánh với thực lực cá nhân, người chơi quan tâm tới phó bản hơn, dẫu sao phó bản mới là nguồn gốc trang bị chủ yếu của các người chơi, nhất là trang bị cực phẩm.
Thạch Phong vừa gửi Hiền Giả Thạch vào kho cá nhân, hệ thống đã nổi lên thỉnh cầu thông tin, mà người yêu cầu trò chuyện chính là Bạch Khinh Tuyết.
- Bạch tiểu thư, chào ngươi.
Thạch Phong bắt máy, chào hỏi.
Nhất Tiếu Khuynh Thành giành được thủ thông phó bản cỡ lớn, tuy có hiệu quả đả kích nhất định đối với Linh Dực, nhưng thực sự buồn bực nhất phải kể tới Bạch Khinh Tuyết, Bạch Khinh Tuyết để có thể giành được thủ thông, đã phải trả giá không ít, ưu thế đã nắm giữ cũng không phải là công hội khác có thể so sánh, nhưng quả đào lại bị Nhất Tiếu Khuynh Thành hái mất.
- Hắc Viêm hội trưởng, ta muốn bàn một chuyện với ngươi.
Ngữ khí của Bạch Khinh Tuyết không vui không buồn, hoàn toàn khiến người ta không nắm rõ được tâm tình của nàng lúc này.
- Bạch tiểu thư cứ nói.
Thạch Phong cười nói.
- Ta muốn mượn ngươi một người.
Bạch Khinh Tuyết mở miệng nói.
- Mượn người?
Thạch Phong có chút nghe không rõ, cao thủ của Phệ Thân Chi Xà rất nhiều, chắc sẽ không thiếu người chứ.
- Đúng vậy, ta muốn mượn Dạ Phong của ngươi dùng một chút.
Bạch Khinh Tuyết gật đầu, nói một cách khẳng định.
- Về phần giá cả, ta có thể trả năm trăm vạn điểm tín dụng, thế nào?
- Mượn Dạ Phong?
Thạch Phong vừa nghe vậy, thiếu chút nữa thì đứng không vững, không biết Bạch Khinh Tuyết đang nghĩ gì?
Mượn Dạ Phong, không phải là đang mượn bản thân hắn à?
Mình từ lúc nào lại có mị lực lớn như vậy, không ngờ khiến Băng Tuyết Nữ Thần trong cảm nhận của người chơi coi trọng như vậy, đưa ra cái giá trên trời năm trăm vạn điểm tín dụng.
Đây chính là lương một năm của cao thủ nổi danh trong trò chơi ảo, mà hắn chỉ cần chỉ làm một việc là được...
Thế này cũng quá để mắt tới hắn rồi.
- Ta biết việc này có chút đường đột, kỳ thật ta đầu tiên là muốn mời cao thủ như Hắc Viêm hội trưởng ngươi đến hỗ trợ, nhưng nhưng hội trưởng của Linh Dực, liên lụy quá nhiều, danh khí quá lớn, ta chỉ có thể tìm Dạ Phong, Dạ Phong chỉ là thành viên của Linh Dực Công Hội, không có sự cho phép của Hắc Viêm hội trưởng ngươi, ta nghĩ hắn cũng sẽ không tới hỗ trợ.