Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 471: Trầm mặc không biết

Chương 471: Trầm mặc không biết

Hạ Liên thở dài, không khỏi xòe tay nói.
Thạch Phong lập tức ném tới ánh mắt khinh bỉ.
Lại moi tiền!
Hắn vẫn là lần đầu nghe nói tiến vào Huyễn Nguyệt Chi Giản cần kim tệ đảm bảo.
Lần này hắn đến đây, toàn thân trên dưới chỉ mang theo hơn bảy trăm kim tệ, một phát đã bị cuỗm đi năm trăm kim tệ.
Điều này khiến Thạch Phong cảm thấy rất đau thịt, nhưng hắn lại không thể không giao.
Đối với Hạ Liên, Thạch Phong là hoàn toàn bất lực, bởi vì Hạ Liên thật sự quá tinh khôn, mỗi lần đều sẽ bắt được nhược điểm của hắn, hắn muốn tìm được ba vị NPC bậc bốn thì phải tiến vào Huyễn Nguyệt Chi Giản, tuy hắn vẫn có kế hoạch khác, nhưng chưa chắc đã có thể tiến vào, hơn nữa phải phí rất nhiều thời gian.
Thạch Phong rất không nỡ từ trong ba lô lấy ra năm trăm kim tệ, giao cho Hạ Liên.
- Đây là ánh mắt gì vậy, chỗ này chỉ là kim tệ đảm bảo, cũng không phải không trả lại cho ngươi.
Hạ Liên nhìn kim tệ lấp lánh kim quang, cười rất vui vẻ, tay ngọc vung lên, tất cả kim tệ chui vào trong túi tiền của nàng.
Trong lòng Thạch Phong thầm giơ ngón tay khinh bỉ.
Đã là giao kim tệ đảm bảo, vì sao phải giao cho ngươi, chứ không phải cho người quản lý tháp ngắm sao?
Hạ Liên giống như đoán được tâm tư của Thạch Phong, cười khẽ lấy ra một kí hiệu ngân nguyệt, đeo ở trước ngực, mà trên kí hiệu ngân nguyệt viết chức quản lý viên của tháp ngắm sao.
- Mẹ kiếp, nàng rốt cuộc là thân kiêm mấy chức?
Thạch Phong nhìn thấy kí hiệu ngân nguyệt liền triệt để hiểu ra, năm trăm kim tệ đó là triệt để không lấy lại được rồi, ngay cả một tia hy vọng cũng không có.
Quả thật là giao phí vào cửa.
Hơn nữa còn là phí vào cửa năm trăm kim tệ.
- Hừ, hiện tại thì biết rồi chứ, ta không đi lừa tên ngu ngốc ngươi.
Hạ Liên chỉ chỉ vào kí hiệu ngân nguyệt, cười dài nói.
- Được rồi, đi theo ta.
Thạch Phong thở dài một hơi, theo Hạ Liên lên lầu.
Về phần chuyện Thạch Trung Kiếm, chờ sau khi nhận nhiệm vụ Hạ Liên an bài rồi làm cũng không muộn.
Trong lầu các ở tầng hai của Huyễn Nguyệt Chi Giản có rất nhiều phòng đóng chặt, hoàn toàn giống như một nhà trọ dừng chân, toàn bộ hành lang thông tới một cửa đá to lớn đóng chặt, trên cửa đá điêu khắc vô số đồ án, mỗi một bức đồ án đều có ngụ ý và cố sự của mình, mà chỉnh hợp toàn bộ những cố sự này lại với nhau, sẽ thành cửa đá này.
- Trong cửa đá đó có bí mật sâu nhất của tháp ngắm sao, có phải rất muốn đi vào xem thử không?
Hạ Liên chỉ vào cửa đá to lớn, giống như nhìn ra suy nghĩ của Thạch Phong, cười bảo.
- Có thể đi vào sao?
Thạch Phong một mực rất hiếu kỳ với tháp ngắm sao.
Trong Thần Vực bất kỳ một cổ tích còn sót lại nào đều là một bảo tàng to lớn, càng đừng nói là cổ tích có thể bảo tồn hoàn chỉnh sau Đại phá diệt, vậy thì càng không tồi, nếu có thể thăm dò bí mật bên trong, tuyệt đối có thể khiến con đường thành thần của người chơi thoải mái hơn không ít, có điều ở đời trước lực lượng của Thạch Phong không đủ, căn bản không có tư cách tới tìm tòi nghiên cứu.
- Đương nhiên là không được rồi, ta phải nhắc nhở ngươi một chút, có một số việc, trước khi chưa có đủ thực lực thì không biết vẫn tốt hơn, giống như ngươi mở cửa ra vào của Vô Tận Thâm Uyên, hiện tại trên người gánh Thánh Ngân phải gom đủ Thất Chí Bảo, căn bản chính là tự tìm chết, ngươi biết Chiến Thần Điện đã tiêu tốn bao nhiêu năm để gom đủ Thất Chí Bảo không?
- Chỉ dựa vào một người ngay cả bậc một cũng chưa đến như ngươi thì sao có thể làm được?
- Bọn họ chỉ là muốn...
- Thôi, những chuyện đó ngươi không biết thì tốt hơn.
Hạ Liên giống như là cái gì cũng biết, nhìn Thạch Phong, liên tục thở dài, trong ánh mắt lộ ra các cảm xúc như thương tiếc và phẫn nộ.
Thạch Phong lập tức phát hiện, NPC Hạ Liên này rất đặc thù, cảm giác đây đã không phải là vấn đề trí năng cao, Hạ Liên trước mắt căn bản giống như một nhân loại.
Sau đó Hạ Liên đưa Thạch Phong tới trong phòng của chính nàng.
Trong phòng rất đơn sơ, trừ nơi nghỉ ngơi ra, khắp nơi đều là giá sách, bên trên đặt rất nhiều sách cổ, đều là loại mà ở nơi khác căn bản là không thể thấy.
- Ngồi đi.
Ngón tay ngọc của Hạ Liên vung lên, một chiếc ghế xuất hiện phía sau Thạch Phong.
- Ta tìm ngươi tới đây, chính là muốn ngươi đi làm một việc, chuyện này đám người chúng ta là không thể làm được, cũng chỉ có những Thiên Quyến Giả các ngươi mới có thể làm được, nhưng là chuyện này vô cùng nguy hiểm, không biết ngươi có nguyện ý tiếp nhận không?
- Đương nhiên, nếu ngươi nguyện ý nhận, ta có thể cho ngươi một cơ hội có được truyền thừa cao cấp, điều này là có trợ giúp cực lớn đối với sự trưởng thành sau này của ngươi, nếu ngươi có thể hoàn thành chuyện đó, lên có thể giúp ngươi trở thành người đứng đầu thành, có đất phong của mình.
Lời Hạ Liên nói ra trực tiếp khiến Thạch Phong kinh hãi, một câu cũng không nói ra được.
Chỉ là nhận nhiệm vụ cũng có thể có được một truyền thừa cao cấp, hoàn thành nhiệm vụ thì có thể trở thành người đứng đầu một thành, đây rốt cuộc là một nhiệm vụ cấp bậc gì?
Hệ thống: Người chơi có nhận nhiệm vụ không biết của Hạ Liên không?
- Xem ra không chấp nhận thì không thể cho ta biết phải làm gì.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Liên và nhiệm vụ không biết trong lòng Thạch Phong không nắm chắc chút nào.
Bởi vì hắn biết rõ một thiết luật của Thần Vực.
Trao đổi Đồng giá.
Phần thưởng càng cao thì phiêu lưu càng lớn.
Bản thân truyền thừa cao cấp là không tầm thường, càng đừng nói là phần thưởng đứng đầu thành.
Hắn có thể không quan tâm tới truyền thừa cao cấp, nhưng phần thưởng đứng đầu một thành, đây chính là muốn cầu cũng không cầu được, qua thôn này, sợ rằng không còn cơ hội nữa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất