Chương 97: Quần hùng tụ họp
Ám Nguyệt Sơn Cốc, Nghĩa Địa Ám Nguyệt.
Vô số bia mộ dựng đứng ở xung quanh một tòa giáo đường cũ nát, đêm khuya luôn luôn có tiếng kêu rên thống khổ truyền ra, mà bốn phía giáo đường cũ nát có không ít Thích Khách Cẩu Đầu Nhân quanh quẩn ở chỗ tối.
Nơi này là địa phương nổi danh nhất… Ám Nguyệt Sơn Cốc.
Bởi vì ở đây là phó bản đoàn đội hai mươi người được mở ra đầu tiên trong khu vực Hồng Diệp Trấn, đối với các công hội ở Hồng Diệp Trấn mà nói, tầm quan trọng không cần nói cũng rõ, so với 6 phó bản nhỏ trước đó, đây mới là phó bản mà tất cả công hội chú ý nhất.
Bởi vì phó bản đoàn đội khác phó bản tiểu đội, độ khó không chỉ cao, trang bị vật phẩm rơi xuống cũng càng tốt, có thể qua cửa phó bản đoàn đội, mới có thể chứng minh thực lực của một công hội. Ngoại trừ việc ấy ra, bên cạnh từng cửa truyền tống phó bản đoàn đội, đều có một bảng vinh quang to đùng, trên đó sẽ ghi chép lại đoàn đội và người chơi đánh thông phó bản, để kẻ đến sau chiêm ngưỡng.
Dĩ nhiên ngoại trừ đánh thông phó bản ra, còn có ghi lại qua cửa ngắn nhất, tiêu chuẩn bản ghi chép là ba giờ, chỉ cần có đoàn đội vượt qua bản ghi chép sẽ lưu tên. Bất quá việc lưu tên ấy không phải vĩnh cửu, mà là tạm thời, chỉ cần có đoàn đội khác sử dụng thời gian ngắn hơn sẽ thay thế.
Lúc này cả Nghĩa Địa Ám Nguyệt người đi tấp nập, ngoại trừ tất cả các công hội lớn Hồng Diệp Trấn, cũng không thiếu dã đoàn chuẩn bị khiêu chiến thử cái phó bản đoàn đội này.
- Oa, không hổ là cuộc chiến tranh đoạt đánh thông phó bản đoàn đội, trang bị kia quá hoa lệ rồi, dã đoàn chúng ta hoàn toàn không cách nào so sánh được.
- Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nhìn xem những công hội này cà nát mấy phó bản cấp 3-4 bao nhiêu lần. Dù là đoàn đội của công hội kém nhất, cũng mặc bảy tám món trang bị Thanh Đồng. Ngươi nhìn Võ Lâm Minh kia, thuần một sắc đều là trang bị Thanh Đồng, Thiết Kiếm Cuồng Sư lĩnh đội thế mà cả người mặc trang bị chính là bộ trang phục Răng Sói chỉ xuất hiện trong phó bản hang ổ Sói Đen cấp 4 kìa.
- Trang bị của Thiết Kiếm Cuồng Sư trong nhóm công hội chưa nhập lưu xem như không tệ, nhưng ngươi nhìn kia kìa, đoàn tinh anh của công hội tam lưu Thiên Đường Chi Quan có phó đoàn trưởng Phong Quá Khách, trang bị người ta chính bộ trang phục Linh Phong có từ phó bản cao cấp U Linh Bảo cấp 4, đây là bộ trang phục cực phẩm cấp 4 của Chú Thuật Sư. Những người khác cũng mặc không ít vài món trong bộ trang phục chỉ có ở U Linh Bảo.
Các người chơi trong dã đoàn nhìn thấy trang bị của đoàn công hội, thuộc như lòng bàn tay, không ngừng hâm mộ, càng nói khóe miệng càng chảy nước miếng.
Những phó bản nhỏ có độ khó cao cũng chỉ đội tinh anh của công hội tinh anh mới có thể thông qua, những người chơi tự do như họ, căn bản chỉ có thể hâm mộ ngẩng đầu lên nhìn.
Khi mọi người ở đây tán thưởng đội tinh anh của các công hội kia, Thứ Tâm đã mang một đội thành viên Thích Khách Liên Minh đi tới. Nhóm người này mặc trang bị thống nhất, hai mươi người đều thuần sắc bộ trang phục Thanh Đồng cấp 4, trong đó hai cây chuỷ thủ bên hông Thứ Tâm lóng lánh ánh bạc.
- Móa, không thể nào, đó là Song Tử Chi Thứ rơi ra khi giết BOSS cuối cùng của U Linh Bảo cấp 4 Khó Khăn cấp.
Một gã Thích Khách rất si mê chuỷ thủ thấy mà kinh hô.
Lập tức thành viên cấp cao của các công hội khác đều ghé mắt nhìn lại.
Hình dạng và màu sắc bên ngoài của nó, giống y đúc phiên bản được chính thức công bố.
- Thích Khách Liên Minh thật không hổ là công hội nhị lưu, thực lực quả nhiên không thể khinh thường, không một tiếng động liền thông qua U Linh Bảo cấp Khó Khăn. Chúng ta đến hiện tại mới giết chết BOSS thứ nhất của cấp Khó Khăn, vậy mà bọn họ đã thông qua được.
Phó đoàn trưởng Phong Quá Khách của Thiên Đường Chi Quan cảm khái.
- Hừ, thông qua được cấp Khó Khăn thì thế nào, mọi người chẳng phải vẫn cùng một khởi điểm, độ khó phó bản đoàn đội cũng không phải phó bản nhỏ có thể so sánh, muốn thông qua, dựa vào chỉ huy càng nhiều.
Thiết Kiếm Cuồng Sư nhíu mày, hừ lạnh khinh thường nói.
Hắn tự nhận thức kỹ thuật không hề thấp hơn Thứ Tâm, nếu không phải bị tên Dạ Phong kia đánh lén, làm cho hắn hạ xuống một bậc, có hắn lãnh đạo tiểu đội nói không chừng đã thông qua U Linh Bảo cấp Khó Khăn rồi.
- Thật thú vị.
Trương Lạc Uy lĩnh đội U Ảnh nghe các công hội khác nghị luận, khẽ cười nói, giống như hoàn toàn không để những người này vào mắt, tràn đầy cao ngạo.
Các công hội ở đây ai cũng không phục ai, dù sao trò chơi mới bắt đầu, ai cũng không biết về sau sẽ như thế nào. Thích Khách Liên Minh bất quá là ỷ vào cơ sở mạnh, nhưng đánh thông phó bản Nghĩa Địa Ám Nguyệt Mộ Địa lần này, cũng không phải cở sở mạnh là có thể bắt được, chỉ thể nói có một chút ưu thế mà thôi.
Lần đánh thông phó bản đoàn đội này, có thể nói là một lần xào lại địa vị các thế lực ở Hồng Diệp Trấn. Ai nắm được đánh thông phó bản, uy vọng của người đó có thể tăng lên trên diện rộng trong Hồng Diệp Trấn, phát triển cũng có thể nhanh hơn, nhất là đối với người chơi mới, lực ảnh hưởng rất lớn với họ.
Mọi người nhìn đồng hồ, cách thời gian Nghĩa Địa Ám Nguyệt mở ra còn có hai mươi phút, đều lẳng lặng đứng tại một bên yên tĩnh chờ đợi.
- Khinh Tuyết tỷ, nơi này thật náo nhiệt!
Hiểu Nguyệt kéo cánh tay ngọc của Bạch Khinh Tuyết nhìn bốn phía, cười đùa nói.
Bạch Khinh Tuyết gật đầu, nhìn xung quanh, vẻ mặt lãnh đạm, như tảng băng ngàn năm không thay đổi, nàng cũng không chú ý những công hội kia, mà đang tìm người nào đó.
Tuy mấy người Bạch Khinh Tuyết xuất hiện bình thường ở trước cửa phó bản Nghĩa Địa Ám Nguyệt Mộ Địa mà thôi, bất quá ánh mắt của mọi người đều không tự chủ chuyển dời lên trên thân nhóm người Bạch Khinh Tuyết, kể cả các nhân vật cấp cao của công hội.
Công hội nhị lưu, bọn họ còn có sức tranh đấu, nhưng công hội nhất lưu thì không còn suy nghĩ không an phận gì. Chủ yếu là bởi vì công hội nhị lưu và công hội nhất lưu chênh lệch quá lớn, không riêng gì về số lượng thành viên, mà còn chênh lệch về chất lượng thành viên và bối cảnh tài chính.
Bạch Khinh Tuyết chỉ đứng ở chỗ này, khiến cho phần đông thành viên cấp cao của công hội cảm nhận được áp bách cực lớn. Mà tạo thành sự áp bách nhiều như vậy ngoại trừ chênh lệch công hội, còn có thực lực cá nhân.
Chỉ cần là người chơi trò chơi thực tế ảo, không ai không biết danh nữ thần Băng Tuyết, đây cũng không phải dùng để tán thưởng gương mặt tuyệt đẹp của Bạch Khinh Tuyết, mà vì thực lực khủng bố.
- Không hổ là nữ thần Băng Tuyết, trang bị kia e rằng đã là trang bị cao cấp nhất của người chơi giai đoạn hiện tại.
Thứ Tâm nhìn thấy Bạch Khinh Tuyết đang mặc một thân chiến giáp màu đỏ thắm, trong lòng âm thầm bội phục.
Bộ trang phục Viêm Quang ấy chính là phó bản cao cấp Sơn Động Dung Nham Sơn cấp 5 mới ra. Phó bản kia bọn họ vẫn chưa qua cửa nổi, hơn nữa bộ Viêm Quang này là bộ trang phục Huyền Thiết cấp chỉ xuất hiện ở cấp Khó Khăn…
Này tốt hơn trang bị của hắn nhiều, lại càng không cần phải nói trong tay Bạch Khinh Tuyết cầm thanh kiếm Viêm Linh màu đỏ, đây chính là kiếm hai tay Bí Ngân cấp 5, bỏ xa Song Tử Chi Thứ Huyền Thiết cấp của mình.
Trang bị cả người thế kia gây cho đông đảo cao thủ áp lực rất lớn, đã thế Triệu Nguyệt Như và Hiểu Nguyệt cũng mặc trang bị Huyền Thiết, quả thực chính là tiết tấu muốn triển áp Nghĩa Địa Ám Nguyệt. Như vầy bọn họ còn tranh như thế nào?
- Sao hắn còn chưa tới?
Bạch Khinh Tuyết quét một vòng, không có phát hiện thân ảnh Thạch Phong, trên mặt mơ hồ lộ vẻ rét lạnh.
- Ha ha ha, Khinh Tuyết, nhất định là hắn biết rõ đến đây cũng mất mặt, cho nên mới không dám tới. Hay là chúng ta lại gọi mấy người đến đi.
Triệu Nguyệt Như nâng cao hai ngọn núi của mình, cười đắc ý.
Bạch Khinh Tuyết suy nghĩ, đánh thông phó bản Nghĩa Địa Ám Nguyệt rất quan trọng, nếu Thạch Phong thật không tới, như vậy sớm chuẩn bị cũng là việc nên làm.
Ngay lúc Bạch Khinh Tuyết chuẩn bị liên lạc thủ hạ, mấy người Thạch Phong mới vội vội vàng vàng chạy đến.
- Thật xin lỗi, để các người chờ lâu.
Thạch Phong gãi đầu một cái, rất ngượng ngùng nói.
Tuy hắn đã đuổi đến rất mau rồi, nhưng khoảng cách quá xa, hơn nữa trên đường gặp được một con tinh anh đặc thù cấp 5, cho nên tốn một chút thời gian…