Trọng Sinh Hào Môn: Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào (Dịch)

Chương 16.2: Đùa cậu chút thôi.

Chương 16.2: Đùa cậu chút thôi.
Ba người tới tầng hai, tìm một vị trí trống ngồi xuống.
Trước đây Cố Vân Tịch vẫn một mực ăn cơm ở tầng hai.
Tiền, cô không hề thiếu chút nào!
Lục Hạo Đình thật sự nuôi cô như một thiên kim tiểu thư, tiền tài chưa bao giờ hạn chế cho cô.
Mặc dù biết cô nhóc này thật sự cũng không hề thiếu tiền!
Nhưng anh vẫn sẽ cho cô một lượng lớn tiền tiêu vặt định kỳ!
Ba người, bốn món mặn một món canh, hai mặn hai chay, tốn hơn 120 tệ, Cố Vân Tịch mời!
Với mức độ chi tiêu ở thành phố Giang Châu, số tiền này xem như là rất thực tế rồi!
Sắc mặt Tưởng Hân Lôi hơi rầu rĩ: “Sắp thi tháng rồi, lần này cũng không biết sẽ thi thế nào nữa?”.
Cố Vân Tịch ngẩng đầu nhìn cô ấy một cái.
Thành tích của Tưởng Hân Lôi chỉ có thể xem là tầm trung ở trường trung học số một, thành tích của Lương Sơ Hạ thì không tệ, nhưng cũng chỉ xem như là không tệ mà thôi.
Trường trung học số một là trường danh tiếng, tài tử các nơi đều tề tựu về đây, rất rất nhiều người có thành tích vượt trội.
Cố Vân Tịch nói: “Lớp 12 là năm cuối rồi, sang năm chúng ta sẽ thi đại học, hai người chuyên tâm một chút, cố gắng thi vào trường danh tiếng cho mình, sau này chúng ta còn học đại học cùng nhau!”.
Tưởng Hân Lôi trợn trừng mắt: “Cái gì?
Cậu muốn bọn mình thi cùng trường đại học với cậu á?”.
Cô nương này nuốt nước miếng một cái, nhớ đến thành tích trâu bò của Cố Vân Tịch: “Ờm…cậu muốn thi trường nào?”.
Cố Vân Tịch nhìn cô ấy một cái: “Cao cấp nhất cả nước!”.
Tưởng Hân Lôi: “…”.
Lương Sơ Hạ: “…”.
“Cậu muốn thi vào đại học Bắc Kinh?”.
Đại học Bắc Kinh là trường số một cả nước, những học sinh ngoại tỉnh như bọn họ muốn vào trường dựa vào điểm thi là cực kỳ hiếm.
Cố Vân Tịch khựng lại.
Kiếp trước, cô thi vào đại học Bắc Kinh, học ngành quản lý tài chính, thành tích vẫn xuất sắc vượt trội!
Nhưng kiếp này, cô vẫn muốn thi vào đại học Bắc Kinh sao?
Nhớ đến Lục Hạo Đình, trong lòng cô bỗng nhiên nảy ra một kế hoạch khác… “Với thành tích của mình, đại khái không cần thi cũng đủ để tuyển thẳng!”.
Tưởng Hân Lôi: “…”.
Lương Sơ Hạ: “…”.
Bỗng nhiên muốn đập chết cậu ta quá, làm sao bây giờ?
Cố Vân Tịch không nhiều lời: “Được rồi, còn một năm nữa, hai cậu cố gắng hướng đến điểm số vào đại học Bắc Kinh là tốt rồi!”.
Hai người liếc nhau, tâm trạng đều hơi nặng nề!
Ăn cơm xong, bọn họ chuẩn bị về ký túc xá nghỉ trưa!
Lúc chuẩn bị xuống lầu lại bị một tiếc hét chói tai làm dừng bước: “Cố Vân Tịch…”.
Là giọng của Vương Diệu Tình.
Cách đó không xa, Vương Diệu Tình nổi giận đùng đùng vọt tới, con mắt còn hơi sưng, chắc là khóc vì bị xử phạt.
Bên cạnh cô ta còn có hai nữ sinh khác nữa.
Vương Diệu Tình phẫn nộ xông tới: “Mày còn mặt mũi tới trường sao?”.
Cố Vân Tịch cười khẽ một tiếng: “Người bị phạt cũng không phải tôi, sao tôi lại không có mặt mũi tới trường?”.
“Mày…”.
Vương Diệu Tình nghẹn họng, tuỳ tiện nói: “Mày dụ dỗ anh Tần Hiên, chuyện trơ trẽn như thế mày còn làm được, khiến cả trường đều biết, mày dựa vào đâu mà còn có mặt mũi tới trường?”.
“Xì!”.
Cố Vân Tịch phì cười, bởi vì chuẩn bị ra ngoài nên cô đã đội lại mũ lưỡi trai và đeo kính râm, bây giờ lạnh lùng đứng đó, trông rất ngầu!
“Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi dụ dỗ cậu ta?”.
Vương Diệu Tình sửng sốt, lập tức nở nụ cười: “Làm sao?
Làm thì cũng đã làm rồi, bây giờ còn không dám thừa nhận à?”.
Cố Vân Tịch cười nói: “Một đứa con hoang thôi mà, có tư cách gì mà bảo tôi dụ dỗ cậu ta?
Lẽ nào cô không biết, tôi ghét nhất là con hoang sao?”.
“Cố Vân Tịch!”.
Tần Hiên ở bên cạnh vốn chỉ định hóng chuyện, nhưng nghe xong câu này thì không chịu được, tức giận lên tiếng, con hoang!
Cố Vân Tịch đáng chết còn dám nói cậu ta là con hoang trước mặt nhiều người như vậy, quả thật vô cùng nhục nhã!
“Cố Vân Tịch, ban đầu là cậu cầm quà chạy tới trước mặt tôi tỏ tình với tôi, nói thích tôi, tôi không đồng ý, cậu trả thù tôi như vậy sao?
Bây giờ lại còn không dám thừa nhận, sao lòng dạ của cậu lại ác độc như vậy?”.
Cố Vân Tịch quay đầu nhìn Tần Hiên, mũ lưỡi trai che khuất nửa khuôn mặt của cô, dưới cái kính râm màu xám đen chỉ lộ ra cái cằm xinh xắn.
Đôi môi đỏ mọng của cô khẽ nhếch, bảy phần lạnh lẽo, ba phần xinh đẹp: “Đùa với cậu chút thôi, đừng nói với tôi là cậu tưởng thật đấy nhé!”.
Hiện trường lặng ngắt như tờ!


C53 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất