Chương 18.1: Nằm mơ cũng nhớ.
Hình bóng của Cố Vân Tịch đã biến mất ở đầu cầu thang, nhưng mọi người ở tầng hai không hề di chuyển, ánh mắt vẫn dại ra nhìn về phía hướng Cố Vân Tịch biến mất!
Con mẹ nó!
Con mẹ nó quá tuyệt vời!
Mấy lời như thế mà cũng dám nói!
Nhà họ Tần là gia đình nổi tiếng trong giới chính trị ở Giang Châu, tất cả nhà giàu có quý tộc ở Giang Châu ai dám không giữ thể diện cho nhà họ Tần?
Nhà họ An cũng là nhà danh giá ở Giang Châu!
Nhà họ An mấy năm nay phát triển rất nhanh, nền tảng xem như không tệ, có tiềm lực hùng hậu.
Sản nghiệp của nhà họ An liên quan đến đất đai, ngành bán lẻ, khách sạn, giải trí…đặc biệt là ngành giải trí, phát triển cực kỳ tốt, là một tập đoàn toàn diện!
An Vân Tuyết bây giờ là cô chủ của nhà họ An, ngoại hình ngọt ngào, thành tích cũng ưu tú, dựa vào tài nguyên giới giải trí của nhà mình, còn trẻ mà cô ta đã là một trong những ngôi sao đang lên trong làng giải trí rồi.
Bây giờ cô ta vẫn chưa đến trường, đang quay ở đoàn phim!
Vì danh tiếng của An Vân Tuyết, cộng thêm địa vị của nhà họ An, An Vân Tuyết bây giờ được khen ngợi là tiểu thư quyền quý bậc nhất Giang Châu!
Còn Tần Hiên, vì Tần Mạc bị bệnh, không còn sống bao lâu nữa, cậu ta là người thừa kế duy nhất của nhà họ Tần, cho nên cho dù là nữ chủ nhân hiện tại của nhà họ Tần – xuất thân là người nhà họ Diêu có vị thế lâu đời ở thành phố Giang Châu- cũng phải khách sáo với cậu ta!
Bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên có người dám châm chọc Tần Hiên và An Vân Tuyết là con hoang một cách trắng trợn như vậy!
Trâu bò!
Nghĩ lại thì, không đúng hay sao?
Chưa nói đến Tần Hiên, trong lòng mọi người đều biết rõ thân phận của cậu ta.
Còn An Vân Tuyết, chẳng phải cô ta là con ngoài giá thú sao?
Cha mẹ của Cố Vân Tịch ly hôn lúc cô bảy tuổi, còn cô em gái cùng cha khác mẹ là An Vân Tuyết thì chỉ nhỏ hơn Cố Vân Tịch có mấy tháng, như thế vẫn chưa thể nói rõ vấn đề sao?
Điều buồn cười hơn là trên An Vân Tuyết còn có một người anh trai ruột là An Thừa Nghiệp, cái người này còn lớn tuổi hơn Cố Vân Tịch!
Không phải chứng tỏ rằng mẹ của An Vân Tuyết là kẻ thứ ba lên chức chính thất à!
Nghĩ lại lúc Cố Vân Tịch mới đến trường, đám Vương Diệu Tình còn nói cô là con hoang, chậc chậc!
Nhưng mà khi đó cho dù mọi người biết rõ trong lòng, nhưng có ai quan tâm đâu?
Một người là tiểu thư nhà họ An, ngôi sao đang nổi tiếng, tương lai xán lạn, một người là cô nhi bị gia tộc vứt bỏ ở nông thôn, mọi người đương nhiên sẽ chọn người trước.
Cố Vân Tịch có công bằng hay không, không ai quan tâm!
Cách đó không xa, ba thiếu niên đứng đó, rất hưng thú nhìn phương hướng Cố Vân Tịch rời đi.
Người dẫn đầu có sắc mặt ôn hoà, ánh mắt lại có vẻ cuồng dại, không chịu gò bó!
Một người bên cạnh híp mắt sờ cằm: “Anh Diệp, cái cô Cố Vân Tịch điên cuồng thật đấy!
Tôi thích!”.
Diệp Cẩn nghe vậy thì liếc nhìn người nọ, xoay người rời đi: “Cậu ta sẽ không thích cậu đâu!”.
Sắc mặt người kia lập tức xị xuống!
Diệp Cẩn, một nhân vật truyền kỳ khác trong trường trung học số một thành phố Giang Châu!
Truyền kỳ của Cố Vân Tịch là vì thành tích trâu bò, mọi người không thể chạm đến!
Còn truyền kỳ của Diệp Cẩm là vì cậu ta không học mà thành tích cũng trâu bò!
Cậu ta là người mà tất cả học sinh đều khao khát, cho dù đã là lớp 12, học hành nặng nề, nhưng vẫn rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ khắc khổ học tập của cậu ta!
C56 -