Chương 19.2: Thế này là yêu rồi.
Cố Vân Tịch quyết định đổi chủ đề khác, bởi vì cô phát hiện ra, có lẽ, kiếp trước mình vẫn chưa hiểu Lục Hạo Đình lắm.
Cố Vân Tịch: “Em sắp thi rồi, căng thẳng quá!”.
Lục Hạo Đình: “Thành tích của em tốt như vậy, không cần căng thẳng, vững vàng ở vị trí số một!”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Rõ ràng là muốn trêu anh, sao lại có cảm giác ngược lại nhỉ?
Cố Vân Tịch: “Thân phận của em rất đặc thù, trước đây thành tích tốt như vậy, em sợ lần này lỡ đâu không đủ nổi bật, người ta sẽ châm biếm em!”.
Lục Hạo Đình: “Ngoan!
Bọn họ không dám đâu!
Nếu có người chế nhạo em, anh Hạo Đình sẽ báo thù cho em!”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Trong ký túc xá yên tĩnh, Cố Vân Tịch ôm điện thoại di động nhìn chòng chọc vào màn hình, đầu bên kia điện thoại thật sự là Lục Hạo Đình sao?
Cố Vân Tịch hơi mê man!
“Anh thật sự là anh Hạo Đình sao?”.
Lục Hạo Đình thấy cô nhóc bị mình trêu thành như vậy, gần như không giấu được nụ cười trên khoé môi, thật sự muốn nhìn dáng vẻ mê man của một người lúc nào cũng lạnh lùng, cố chấp, đề phòng như cô quá!
Lục Hạo Đình: “Ngoài anh ra, còn ai đối xử với em tốt như vậy được nữa?”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Xong rồi xong rồi xong rồi!
Bây giờ cô có thể chắc chắn, cô bị trêu ghẹo thật rồi!
Không đúng!
Thế này không giống tính tình của Lục Hạo Đình lắm!
Cô vẫn đầy đề phòng với anh, lúc thấy anh vẫn nằm trong trạng thái phòng bị, điểm này Lục Hạo Đình biết rất rõ.
Cho nên hầu hết thời điểm, anh đều không thể làm gì được cô, bất kể anh làm gì, cô cũng có thể nghĩ ra rất nhiều âm mưu khiến anh vô phương ứng đối!
Trước nay Lục Hạo Đình luôn rất cẩn thận với cô, rất sợ cô hiểu lầm, doạ cô!
Trước đây Lục Hạo Đình tuyệt đối sẽ không nói với cô như vậy.
Bởi vì anh chỉ cần cởi mở một chút, hoặc là lẽ là nói ra một số lời không nghiêm túc một chút thôi là cô sẽ cho rằng anh là lưu manh rồi!
Nhưng mà bây giờ… Cố Vân Tịch vắt óc suy nghĩ, rốt cuộc sai lầm ở đâu?
Suy nghĩ một lúc lâu, cô mới nở nụ cười!
Đúng rồi!
Lục Hạo Đình là ai?
Còn trẻ như vậy mà đã làm to như thế, không có năng lực thì làm sao mà được?
Trực giác của anh rất chuẩn xác, nhất là mắt nhìn người, rất sắc bén!
Hai ba ngày trước, một loại biểu hiện thay đổi của cô đã đủ để Lục Hạo Đình nhìn ra mục đích của cô rồi!
Nếu đã biết mục đích của cô, đương nhiên anh cũng cho phép mình cất cánh!
Cố Vân Tịch nhếch môi, con người này, năng lực điều tra quá mạnh mẽ!
Cố Vân Tịch thở phì phò trả lời anh một câu: “Đứng đắn lên, không được phép trêu ghẹo em!”.
Câu nói này khiến Lục Hạo Đình cười thành tiếng!
Thật ra anh cũng rất căng thẳng, anh cũng đang thăm dò thái độ của cô nhóc này một chút, hiển nhiên, kết quả này khiến anh rất sung sướng!
Nụ cười của anh khiến Lâm Chiêu và Vương Hầu đang quét dọn bên cạnh phải sợ hãi.
Mẹ ơi!
Đi theo cậu Lục lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên thấy anh ấy cười dịu dàng như vậy, đột nhiên cảm thấy toàn thân nổi da gà!
Hai người liếc nhau, vội vàng quét dọn cho xong, sau đó cùng nói với Lục Hạo Đình: “Đại ca, quét dọn sạch sẽ rồi, bọn em ra ngoài đây!”.
“Ừm!
Đi đi!”.
Lục Hạo Đình không thèm liếc họ lấy một cái.
Lâm Chiêu: “…”.
Vương Hầu: “…”.
Hai người rời đi, đến sân huấn luyện, Vương Hầu phấn khích lao tới như uống thuốc lắc.
“Các anh em!
Các anh em!
Đại ca yêu rồi!
Đại ma vương yêu rồi!”.
Tiếng hét này lập tức khiến cả sân huấn luyện sôi sùng sục!
C59 -