Chương 19.1: Thế này là yêu rồi.
Cô biết Lục Hạo Đình tuy bề ngoài nghiêm túc, nhưng trong xương thật ra rất nhí nhảnh!
Nhất là lúc đối mặt với cô!
Nhưng mà cô không biết Lục Hạo Đình lúc này cũng tí tửng như vậy!
Kiếp trước khi bọn họ ở bên nhau, Lục Hạo Đình đã lớn tuổi hơn một chút, trưởng thành hơn rất nhiều, già dặn hơn, mặt dày hơn, giỏi ra vẻ cũng rất bình thường!
Nhưng mà Lục Hạo Đình bây giờ vẫn còn là thiếu niên ngây thơ!
Lẽ nào là cô quá đơn thuần sao?
Nụ cười của Cố Vân Tịch làm chấn động những người khác trong ký túc xá, Tưởng Hân Lôi là người đầu tiên ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt phấn khích của Cố Vân Tịch, giơ điện thoại về phía cô, nhỏ giọng nói: “Cậu đang nằm vùng trong nhóm à?”.
Chuyện ở căn tin vừa rồi đã lan truyền, bây giờ các nhóm lớn trong trường đều rất náo nhiệt!
Cố Vân Tịch cười lắc đầu, ý bảo cô ấy đừng nói gì, kẻo quấy rầy người khác.
Không gian của ký túc xá này rất lớn, tổng cộng có sáu người, có người đang ngủ.
Tưởng Hân Lôi không nói gì thêm, tiếp tục nằm vùng trong nhóm!
Cố Vân Tịch tiếp tục nhắn tin với Lục Hạo Đình.
“Biết nhớ tới em là tốt rồi, em là vợ anh, anh nhớ em là phải!”.
Lục Hạo Đình: “…”.
Lục Hạo Đình để khăn lau trong tay xuống, ngồi xuống cái ghế salon bên cạnh, bây giờ mối quan hệ giữa anh và Cố Vân Tịch, anh thật sự có hơi…không biết nên làm như thế nào mới tốt!
Cô nhóc này, anh đương nhiên hy vọng cô có thể đối xử với anh như vậy mãi mãi, nhưng nghĩ đến trước đây là anh lại cảm thấy kỳ lạ, sao cô lại đột nhiên thay đổi như vậy?
Lẽ nào thật sự giống như lời cô nói, đó chỉ là sự kỳ quặc của con gái, trước đây đều là cố tình gây rắc rối để gây phiền phức cho anh?
Có lẽ thế!!
Nhưng nếu bảo hoàn toàn là thế thì Lục Hạo Đình tuyệt đối không tin.
Nhưng mà tạm thời, anh sẽ không truy hỏi, chỉ cần cô nhóc kia đồng ý thay đổi là được rồi!
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
“Đại ca, hôm nay anh tới quét dọn sao?
Bọn em tới giúp anh một tay!”.
“Đại ca!
Đại ca!”.
Lục Hạo Đình mở cửa ra thì thấy cấp dưới của mình là Lâm Chiêu và Vương Hầu!
Hai cu li miễn phí tới, tâm trạng của Lục Hạo Đình không tệ: “Vào đi!
Lau sàn nhà cho sạch!”.
Lâm Chiêu: “…”.
Vương Hầu: “…”.
Anh sau bảo tự nhiên chưa kìa, hay lắm sao?
Lục Hạo Đình liếc nhìn bọn họ: “Sao thế?
Không phải nói đến giúp đỡ sao?
Mau chùi sàn đi, lau sạch rồi cút nhanh lên!”.
Lâm Chiêu: “…”.
Vương Hầu: “…”.
Thảo nào con gái người ta nói tính tình anh không tốt, riêng cái dáng vẻ này của anh thôi, còn trông mong người ta có ấn tượng tốt với anh sao?
“Vâng!”.
Hai người tuân lệnh, vội vã cầm dụng cụ làm việc.
Bọn họ bình thường đều tự chăm sóc mình, chút chuyện nhỏ này, đương nhiên không làm khó được bọn họ.
Hai người cầm dụng cụ, tay chân lanh lẹ bắt đầu lau chùi, quét dọn vệ sinh.
Lục Hạo Đình ôm điện thoại di động, nằm trên ghế salon nói chuyện phiếm với cô vợ nhỏ!
Chờ một lúc lâu mà không thấy Lục Hạo Đình trả lời, Cố Vân Tịch đã gửi tin nhắn tiếp theo.
“Sau này nhớ phải nghĩ đến em nhiều hơn, mỗi ngày đều phải nhớ, biết không?”.
Lục Hạo Đình: “Tuân lệnh!”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Cố Vân Tịch trọn tròn mắt, xong rồi, sao cô lại cảm thấy dường như thủ đoạn của mình không bằng anh nhỉ?
Cố Vân Tịch: “Không được phép trêu ghẹo em!”.
Lục Hạo Đình gửi tới một khuôn mặt vô tội!
Cố Vân Tịch như phát hiện ra một châu lục mới, cái tên Lục Hạo Đình này, có phần mềm chat đã rất đáng kinh ngạc rồi, anh lại còn biết gửi biểu tượng cảm xúc?
Ai dạy anh?
C58 -