Chương 23.2: Hệ thống thần y.
“Đúng vậy!
Chủ nhân, cô vừa sinh ra là chủ nhân của tôi đã gieo vào đầu cô một hệ thống y học siêu tân tiến siêu trâu bò rồi, cho nên, tôi đang ở trong đầu cô!
Cho tôi ra ngoài thôi nhỉ!
Tôi rất đáng yêu đấy!”.
“Ở trong đầu tôi?”.
Cố Vân Tịch sợ hãi, hai tay không kìm được mà bảo vệ đầu, thậm chí còn soi vào trong gương, xem xét đầu mình nửa ngày!
Trong đầu cô có thứ gì đó?
Mẹ ơi quá kinh khủng!
“Khụ khụ…chủ nhân, trước tiên cô cho tôi ra ngoài đã, tôi giải thích với cô!
Đây là bảo bối đó!
Tôi cho cô một món quà lớn!”.
“Tao cho mày ra kiểu gì được?”.
Ai ngờ, suy nghĩ này của cô vừa xuất hiện là một thứ tròn vo béo múp trắng xoá đột nhiên xuất hiện trong phòng, Cố Vân Tịch giật mình!
“Hahahahaha!
Ra ngoài rồi ra ngoài rồi!
Rốt cuộc cũng ra ngoài được rồi…xì xì xì…cái nơi quỷ quái này sao bầu không khí ô nhiễm thế?
Mẹ kiếp!
Phì phì phì…”.
Cố Vân Tịch hoảng sợ nhìn cái thứ béo tròn trắng tinh trước mắt, đây là mèo con à?
Hay là chó con?
Tóm lại, là động vật đúng không!?
Thứ này thế mà lại biết nói chuyện?
“A a a…”.
Cố Vân Tịch sợ hãi ngồi bẹp xuống đất, yêu quái trời ơi!
Kiếp trước đứng trước bờ vực sống chết vô số lần khiến cô vô thức cầm lấy cái ghế bên cạnh ném mạnh về phía cục trắng tinh kia, ra tay khá là…tàn nhẫn!
Cục trắng tinh ngẩn ngơ!
Hoàn toàn không ngờ một thứ đáng yêu dễ thương như mình, lần đầu tiên gặp phải chủ nhân lại bị đối xử như vậy!
Nhất thời nó không kịp phản ứng, kết quả lại bị đập ngay chính giữa!
“Oa….”.
Cục trắng tinh bị đập trúng thì kêu gào thê thảm một tiếng, thấy chủ nhân mới của mình vẫn còn muốn đánh với vẻ mặt “dữ tợn”, nó sợ đến mức chạy “vụt” một tiếng, bay lên nóc tủ quần áo.
Tốc độ đó đến Cố Vân Tịch cũng phải kinh ngạc không thôi!
Cục trắng tinh nằm nép bên cạnh mép tủ, rụt đầu, rủ tai, đôi mắt to tròn ngân ngấn nước nặn ra mấy giọt lệ, hai chân trước liên tục xoa xoa, trông cực kỳ đáng thương!
“Huhuhu….chủ nhân, cô thế mà lại đánh tôi, tôi đáng yêu thế này!
Tôi đáng yêu thế này mà!
Huhuhu…”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Nó chạy lên cao,Cố Vân Tịch nhất thời không với tới, lúc này, sự hoảng sợ ban đầu đã vơi đi không ít, dù sao thì cái thứ be bé trước mắt này cũng thật sự không có tính công kích.
“Rốt cuộc mày là thứ gì?
Thế mà lại biết nói!”.
Cục trắng tinh nằm trên tủ quần áo, đáng thương nói: “Chủ nhân, tôi không biết nói, không phải…là tôi không biết nói tiếng con người của các cô, chẳng qua, trong đầu cô có một hệ thống thần y!
Cái đó phiên dịch lại, cô đương nhiên có thể nghe hiểu lời tôi nói!”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Cái quái gì thế?
“Chủ nhân, hệ thống thần y là báu vật của dòng họ tôi, là chủ nhân cũ của tôi nghiên cứu và phát minh ra, hoàn toàn dùng khoa học kỹ thuật hàng đầu nhất, còn tôi, tôi là thú cưng do chủ nhân chế tạo ra!
Kết hợp toàn những loại gen tốt, gen đẹp một cách hoàn hảo, tôi có đáng yêu không?”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Đã đến lúc này rồi mà nó vẫn không quên hỏi nó có đáng yêu không?
“Dòng họ của mày?
Dòng họ nào?
Người ngoài hành tinh à?”.
“Phụt…”.
Cục trắng tinh nở nụ cười: “Không đúng không đúng!
Tôi là thú cưng do chủ nhân chế tạo ra, tôi nói dòng họ của tôi, thật ra chính là dòng họ của chủ nhân!
Bọn họ giống với các cô, đều là loài người, có ngoại hình và cấu tạo di truyền giống cô, chẳng qua là bọn họ lớn lên ở một khu vực khác, còn chỗ cô…quá hoang dã!”.
Cố Vân Tịch: “…”.
Cục trắng tinh thấy chủ nhân mới hình như nghe lọt tai rồi, thế là phấn khích nói: “Chủ nhân, hệ thống thần y siêu trâu bò, dòng họ tôi có khoa học kỹ thuật phát triển, xa xôi đến mức người ở chỗ cô không thể nào tưởng tượng ra được đâu, hệ thống thần y này được kết hợp bởi những kỹ thuật đỉnh cao của dòng tộc tôi, thật sự siêu siêu trâu bò đấy!”.
“Chủ nhân, sau này có nó rồi, cô có thể sở hữu y thuật cao cấp nhất thế giới này, từ nay về sau sẽ đi lên đỉnh cao của đời người!”.
Cục trắng tinh phấn khởi nói như vậy, nhưng Cố Vân Tịch lại đột nhiên nghĩ đến một người khác, kiếp trước cái người phụ nữ đó giống cô đến bảy phần, lại một lòng muốn giết cô!
Người phụ nữ đó, trong tay có rất nhiều sản phẩm dựa vào khoa học kỹ thuật mà cô chưa từng nhìn thấy!
C65 -