Chương 38.2 : Tần Hiên bị mắng.
Tần Lập Vinh nhíu mày, chưa từng nghe qua cái tên này.
“Con thua một đứa con gái?” Điều này khiến Tần Lập Dung không thể chấp nhận được, “Từ đâu tới?”
“Vừa mới chuyển tới.” Tần Hiên cũng không có nói thêm về thân phận của Cố Vân Tịch.
"Vậy lần này anh đứng thứ hai!
Thiếu bao nhiêu điểm?"
Sắc mặt Tần Hiên càng thêm khó coi: "Đứng thứ hai là đại ca.”
Sắc mặt Tần Lập Dung sững sờ, Tần Mặc?
Đột nhiên ông ta cảm thấy có chút bối rối.
Ngoại trừ sức khỏe bẩm sinh kém cỏi, đứa trẻ Tần Mạc kia thực sự không có vấn đề gì.
Nếu không phải sức khỏe có vấn đề, nó chính là người thừa kế hoàn hảo nhất của Tần gia, nhưng thật đáng tiếc…
"Đây là lần đầu tiên anh rơi xuống vị trí thứ ba." Tần Lập Dung ngữ khí lạnh lùng.
"Thứ ba là Diệp Cẩn!"
“Cái gì?” Tần Lập Dung tức giận đập bàn đứng dậy, “Anh ngay cả top ba cũng không có lọt vào?
Gần đây anh làm cái gì?”(
Tần Lập Dung tức giận, cảm thấy lần này mặt mũi đều mất sạch
Tần Hiên cúi đầu, răng sắp bị cắn nát, cậu ta cũng không nghĩ đến, lần kiểm tra này thành tích lại xếp như thế.
Cậu ta bị Cố Vân Hi đè bẹp, bị Tần Mặc đè nát, cuối cùng ngay cả tên khốn kiếp Diệp Cẩn cũng vượt mặt cậu ta, làm bản thân cậu ta tức muốn ói máu!
Đối mặt với cơn tức giận của Tần Lập Vinh, Tần Hiên suy nghĩ một chút, mới nói: “Cha, lần này là con không tốt, vốn con cho rằng thành tích của mình đã ổn định, nên muốn học thêm chút kinh nghiệm xã hội, đem thời gian đặt nhiều ở công ty, hiện tại Tuyết nhi luôn ở bên ngoài quay phim, con rảnh sẽ học bù lại, gần đây đúng con lơ là học tập!”
"Cha, con sẽ sửa, sau này nhất định lần nào con cũng đứng nhất, để không làm cha mất mặt!"
Nghe vậy, sắc mặt Tần Lập Dung trông khá hơn.
Kỳ thật, thành tích của Tần Hiên quả thực đủ tốt.
Đối với một gia tộc lớn như nhà họ, nếu con cái có được kết quả tốt trong học tập như vậy thì có thể dành nhiều thời gian cho công ty hơn, nhưng ông lại thích một đứa con trai hoàn mỹ trong mọi việc!
Nghĩ tới An Vân Tuyết, Tần Lập Dung cũng không tức giận Tần Hiên nữa, nhưng giọng điệu vẫn không tốt.
"Biết sai rôi thì tốt, anh phải biết mình là người thừa kế của Tần gia, nhất định phải nghiêm khắc với chính mình, việc gì cũng phải làm tốt hơn người khác."
Tần Hiên gật đầu, rất ngoan ngoãn: "Con biết, cha, con sẽ không bao giờ làm cha thất vọng."
Tần Lập Dung thấyTần Hiên ngoan ngoãn dể bảo, biểu tình cũng dịu đi một chút rồi nói: "Ừ!
Tốt lắm!
Về phần An Vân Tuyết, nhớ dỗ cô ta thật tốt.
Cô gái đó xinh đẹp, danh tiếng tốt, sau này cô ta gả cho con thì tốt quá rồi."(
"Bây giờ cô ấy còn nhỏ tuổi, tham gia vào giới giải trí, có thể dùng danh tiếng của mình để quảng bá sản phẩm của Tần gia.
Sau này hãy để cô ấy rút lui khỏi ngành giải trí, trở thành thiếu phu nhân Tần gia."
"Đến lúc đó, người đã là của con, An gia cũng là của con.
Đây là những tài nguyên trong tay con, con phải tận dụng triệt để, biết không?"
Tần Hiên gật đầu: "Con đã hiểu, cảm ơn cha dạy dỗ!"
”Ừ đi ra ngoài đi, Trở về suy nghĩ lại bản thân đi, đừng tái phạm nữa!"
”Vâng.”
Vừa rời khỏi thư phòng, sắc mặt Tần Hiên liền trở nên u ám, những năm này, bởi vì từ nhỏ sức khỏe của Tần Mạc đã yếu kém cậu ta luôn tự coi mình là con trai duy nhất của Tần gia
Cậu ta được nuôi dưỡng như một người thừa kế, dù là nhà Tần hay nhà họ Lữ, họ đều dành cho cậu ta những gì tốt nhất, và mong muốn cậu ta thành công!
Đây là lần đầu tiên trong đời anh vấp ngã nặng nề như vậy.
Lần đầu tiên bị mắng nặng nề như vậy, thật đáng ghét.
Xem ra cậu ta phải cần phải điều tra xem chuyện gì đang xảy ra!
C93 -