Chương 43.1: không có chút bản lĩnh làm sao có thể làm chị dâu mấy chú.
Rượu đỏ!
Đặc biệt là những loại rượu đỏ ngon, đối với những người thuộc tầng lớp thượng lưu yêu rượu đỏ, họ sẳn sàng chi cái giá trên trời để mua được nó.
Những chai rượu đỏ ngon cấp thể giới mõi năm đều được mang đi đấu giá, giá trị có thể lên đến hàng trăm ngàn đến hàng triệu một chai.
Trong giới thượng lưu, có lúc làm ăn không nhất thiết phải mang đến cho đối phương lợi ích gì, mà chỉ cần bạn có quan hệ, có thể có lòng đem tặng một món quà, thậm chí là số điện thoại là có thể thiết lập mối quan hệ, Rượu cũng như thế!
Nếu dùng tốt thì tuyệt đối có thể đổi được một cơ hội cực kì tốt, còn có tác dụng hơn là tặng tiền bạc, cũng dể làm đối phương tiếp nhận hơn.
Trong tay anh ta đúng là có mối quan hệ như thế.
Đã từng lăn lộn trong giới này nen anh ta quá hiểu rỏ đám người này!
Cố Vân Tịch cười nói: “Thế nào?
Làm hay không làm?
Không cần đầu tư quá nhiều, 500 vạn đến 1000 vạn là được.” Lâm Thâm cười cười: “Tôi nắm chắc đến 9 phần.” Cố Vân Tịch nói: “Thế là đủ rồi, phim của đạo diễn Chu người muốn diễn cũng không ít, tôi đem về tiền đầu tư như thế, không lẽ không mua chuộc được, cho nên…” Cố Vân Tịch quay đầu qua nhìn Giang Minh Hàn, trong đôi mắt sáng ngời lóe lên một tia sáng, “Anh tư, điện thoại cho anh hai, để anh ấy chào hỏi với đạo diễn Chu, nhưng đừng có thái độ ép người quá mà làm mất cơ hội của tôi đấy.” Giang Minh Hàn thiếu chút nữa là ói ra máu, xí!
Cô gái này đúng là không màng thể diện!
Thế mà lợi dụng anh ta rỏ ràng như thế!
Giang Minh Hàn uất ức nhìn Lục Hạo Đình: “Đại ca…” “Nhanh đi làm đi!” Lục Hạo Đình không vui trừng mắt nhìn Giang Minh Hàn một cái.
Giang Minh Hàn: “…” Dưới cái nhìn như muốn ăn thịt người của đại ca, Giang Minh Hàn ấm ức lấy điện thoại ra gọi, đầu bên kia liền bắt máy.
“Aizz!
Tiểu tứ à!
sao lại nhớ gọi điện cho anh hai vậy, bộ nhớ anh hả?” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói cực dâm đãng của Đường Lạc..
Giang Minh Hàn ấm ức cực kì, “Cố Vân Tịch muốn vào showbiz, muốn đóng bộ phim gì “Giấc mơ mùa hè phồn hoa” của đạo diễn Chu, cô ta tìm được người đầu tư cho đoàn phim, nhưng lại sợ người ta cướp vai trước nên muốn anh đánh tiếng trước với đạo diễn Chu.” Đầu bên kia trầm mặc một chút, mới truyền đến giọng nói cực kì bại hoại: “Cái gì?
Cậu nói cái gì?
Con nhỏ đáng chết Cố Vân Tịch làm trò gì thế?
Cô ta đang yên đang lành sao lại muốn vào showbiz?” Giang Minh Hàn đảo trắng mắt mấy lần không nói nhiều nữa: “Cứ làm theo lời tôi nói, đây là ý của đại ca.” “Êu, gần đây xảy ra chuyện gì mà tôi không biết thế, sao Cố Vân Tịch lại kéo đại ca vào?” Lục Hạo Đình giật lấy điện thoại: “Chị dâu của cậu làm gì tôi cậu quản làm gì, tôi sống rất tốt, dừa theo những lời vừa nói mà liệu mạng làm đi.” “Đại… đại ca?” “Ngoan ngoãn làm theo ý tôi, nếu làm không xong, tôi sẽ đánh cậu năm viện ba tháng không được ôm phụ nữ.” Đường Lạc: “…” Đám người: “…” Nói xong Lục Hạo Đình cúp điện thoại rồi ném trả cho Giang Minh Hàn, Quay đầu lại nhìn Cố Vân Tịch, ánh mặt lại dịu dàng đi, “Xong rồi!
Đã thông báo xong, nếu sau này vào đoàn phim mà bị ai bắt nạt thì cứ nói với anh, anh cho người đi thu thập bọn họ!” Cố Vân Tịch nhướng mày bật cười sau đó quay qua nói với Lâm Thâm: “Thế nào?
Như thế anh đã yên tâm chưa, những phiền não khác đã không còn rồi, còn lại phải xem bản lĩnh của anh rồi!”
C102 -