Trọng Sinh Hào Môn: Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào (Dịch)

Chương 45.2: để tránh bị đánh nhanh đi nịnh hót chị dâu đi.

Chương 45.2: để tránh bị đánh nhanh đi nịnh hót chị dâu đi.
Giang Minh Hàn phút chốc bị câu nói khích này nói không nên lời, trước này anh ta chưa từng nghĩ theo cách này.
“Anh cũng biết đại ca của chúng ta mặt nào cũng tốt, cho nên đại ca chúng ta có quyền lựa chọn, anh ấy thích ai thì sẽ theo đuổi người đó, chũng ta làm anh em nên giúp đại cả đạt thành tâm nguyện.” “Anh ấy muốn theo đuổi Cố Vân Tịch, vậy thì chúng ta giúp anh ấy theo đuổi Cố Vân Tịch, nếu anh cảm thấy Cố Vân Tịch không xứng đôi với đại ca, sẽ làm đại ca mất mặt, vậy chúng ta tìm cách để Cố Vân Tịch xứng đôi với đại ca đi, như thế không phải đại ca sẽ không mất mặt rồi sao?” Giang Minh Hàn: “…” Anh ta cảm thấy thế giới quan hoàn toàn sụp đổ rồi.
Giang Minh Hàn đang rối rắm, lông mày gần như nhíu lại, trước nay anh ta chưa từng nghĩ tới chuyện này còn có thể nghĩ như vậy.
Cái này… Anh ấy không nói nên lời.
Lưu Tinh Trì thấy Giang Minh Hàn nghe vào, lại nói tiếp: “Anh suy nghĩ kỹ lại xem, rốt cuộc nên làm thế nào để làm đại ca vui vẻ?” “Còn có, Cố Vân Tịch còn nhỏ tuổi, từ trước tới giờ không có cha mẹ dạy dỗ, cho nên không hiểu chuyện cũng là bình thường, lúc anh mười bãy tuổi hình như cũng không hiểu chuyện thường bị đại ca tẩn cho đó.” Giang Minh Hàn: “…” “Nếu đã biết Cố Vân Tịch không hiểu chuyện, vậy sao anh không dạy cho cô ấy?
Cả ngày chỉ biết trách Cố Vân Tịch không hiểu chuyện, trách cô ấy không đúng, nhưng anh lại không nói cho cô ấy làm như thế nào mới đúng, anh giúp đại ca thế sao?” Hai má Giang Minh Hàn giật giật mấy cái cuối cùng vẫn không nói một lời.
“Chúng ta cũng với đại ca là huynh đệ, từ nhỏ đã cũng chơi với đại ca, anh nói bây giờ đại ca thích một cô gái mà anh lại đưa cái mặt thối ra, anh là muốn để đại cả ở giữa khó xử hay sao?” Lúc này Giang Minh Hàn tuyệt đối nói không nên lời.
“Tôi lại thấy đại ca chẳng khó xử chút nào, mỗi lần tôi nói đại ca mấy câu thì đại ca lại không chút do dự mà bênh vực cho Cố Vân Tịch, anh ấy khó xử ở chổ nào chứ?” Giang Minh Hàn ủy khuất nói.
Lưu Tinh Trì: “…” Nhìn anh tư của mình đã bình tĩnh lại, Lưu Tinh Trì thật sự muốn cười lớn.
Ha ha ha.
Anh tư quả thật là đáng yêu quá!
Anh cười kíp mắt nhìn Giang Minh Hàn: “Nếu đã như thế, tôi khuyên anh nên sớm ngày nhìn rõ!
Đại ca là người rất cuồng vợ, anh ấy yêu thương Cố Vân Tịch có thừa, nhưng đối với chúng ta nói đánh là đánh.” “Vì để đời sống sau này ít bị đánh đi, nói không chừng anh còn phải đi nịnh hót chị dâu nữa đấy.” “Cái gì?
Kêu tôi đi nịnh bợ cô ta á?” Giang Minh Hàn sốc cực nặng.
“Đúng rồi!” Lưu Tinh Trì trở nên nghiêm túc: “Anh nghĩ xem!
Đại ca yêu thương Cố Vân Tịch như thế, dù cô ấy muốn gì thì đại ca cũng sẽ cho hết, lấy trí thông minh của cô ấy, nói không chừng còn có thể làm nên nghiệp lớn đó.” “Tôi nói thật như anh tư, trí tuệ của mấy huynh đệ chúng ta, trừ đại ca ra tôi không cảm thấy ai trong chúng ta hơn được Cố Vân Tịch!
Anh nghĩ thành tích của Cố Vân Tịch mấy năm nay, lại nghĩ đến thành tích của chúng ta trước kia đi, so sánh như thế sẽ thấy rõ thôi.” “Cho nên, cho cô ấy thời gian mấy năm, nói không chừng người chị dâu này còn trâu bò hơn cả chúng ta nữa, đến lúc đó đại ca vừa yêu cô ấy, mà cô ấy lại có sự nghiệp của mình, chúng ta muốn đi nịnh bợ cũng không được nữa rồi!” “Tôi khuyên anh, nhân lúc chị dâu còn chưa có trưởng thành mà chạy đến ôm đùi đi.” “Không nói cái khác, ít nhất sẽ ít bị đánh hơn!” Giang Minh Hàn: “….”


C107 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất