Chương 48.1: anh ấy đau lòng rồi!
Sau khi thu dọn toàn bộ xong, còn 15 phút nữa mới đến giờ vào học, Lưu Tinh Trì và Lục Hạo Đình trở lại căn cứ, thuận tiện đưa Cố Vân Tịch đến trường luôn, mà Giang Minh Hàn thì anh ta còn có việc khác nên tự mình rời đi.
“Hai ngày nay ở trường có chuyện gì không?” Lục Hạo Đình hỏi.
Lưu Tinh Trì thì đang ngồi ghế lái ở phía trước, Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch ngồi ở ghế sau, nhìn cô gái mềm mại ngọt ngào bên cạnh, anh nhìn thật sự nhịn không được, thật muốn ôm cô vào lòng.
Cố Vân Tịch dựa vào anh cười nói: “Vẫn bình thường.” “Đúng rồi anh Hạo Đình, anh...
mấy năm tới đều ở đây sao?” Lục Hạo Đình dừng lại, “Em muốn hỏi cái gì?” “Em chỉ muốn biết thôi, mấy năm tới anh vẫn ở căn cứ nơi này hay là bị điều chuyển đến nơi khác?
Nếu điều chuyển đi thì sẽ đến nơi nào?
Có tính toàn gì không?” Lục Hạo Đình nhướng mày một chút: “Em hỏi cái này để làm gì?” “Sang năm em sẽ lên đại học rồi!” Cố Vân Tịch trừng mắt.
Lục Hạo Đình liền hiểu ý nghĩ của cô, trong lòng một trần ngọt ngào dân lên, góc mắt nhếch lên.
“Muốn thi đến nơi anh làm việc sao?” “Đúng á!
nếu không muốn gặp anh sẽ rất khó, dù sao thành tích của em cũng tốt, có thể tùy ý chọn trường đại học, anh đi đâu thì em sẽ theo đến đó!” Lời này Lục Hạo Đình quả thật thực sự thích nghe, cả người đều được bong bóng màu hồng bao quanh, liền dịu dàng nói, “Không cần, đừng đảo loạn kế hoạch của em, em muốn học đại học nào cứ đến đó học, anh đi theo em!” Cố Vân Tịch: “…” Điều động của căn cứ thì anh có thể muốn đi chổ nào thì đi sao?
Có cần bá đạo thế không!
Cố Vân Tịch cười nói: “Anh có khả năng đi đến Bắc Kinh là nhiều nhất phải không?
Đến lúc đó em thi đến đó nhé?” Kiếp trước Lục Hạo Đình là điều đến Bắc Kinh, chỉ là ruốt cuộc là điều động bình thường hay là vì cô đến Bắc Kinh học cho nên anh thì theo cô hay không thì không biết.
Đi đến Bắc Kinh cũng tốt, Lục Hạo Đình sờ sờ đầu cô, cảm thấy mái tóc mềm mại êm tay, cảm giác đặc biệt thích, “Cũng được, sau này anh thực sự sẽ điều động qua đó.”
Đế Cảnh Giang Châu cách trường nhất trung Giang Châu không xa, đi xe mấy phút là đến trước cổng trường rồi.
Còn hơn mười phút nữa mới đến giờ vào học, lúc này trước cổng trường rất là náo nhiệt, rất là nhiều học sinh đi bộ vào cổng trường.
Một chiếc xe bá khí quân đội đậu trước cổng trường, phút chốc hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
“Trời ơi, chiếc xe ngầu quá!” “66666!
Đây mới là xe mà đàn ông nên lái.” “Wao wao wao quá ngầu rồi!
Đây là của ai?
Sau trước này chưa từng thấy ở trường?” “Nhìn xem là ai ngồi trên xe vậy?” Đám người cực kì kích động, nhìn chằm chằm chiếc xe đang mở cửa, sau đó Cố Vân Tịch bước xuống xe.
“Em đi đây!
Nhớ ăn đồ ăn em đóng gói lại đấy.” “Anh biết rồi!
Đi học đi!” Nhìn bóng dáng Cố Vân Tịch đi vào trường học, Lục Hạo Đình ở trên xe ngồi nhìn một lát rồ mới nói: “Đi thôi!” Lưu Tinh Trì cười nói: “Đại ca, chị dâu thật sự thay đổi rồi!” Lục Hạo Đình trầm mặt một lát, mới nói: “Đã trải qua nhiều chuyện nên nghỉ thông thôi.” Lục Hạo Đình cuối đầu nhớ đến dáng vẻ trước kia của Cố Vân Tịch, lại nghĩ đến dáng vẻ hiện tại của cô.
Quả thật Cố Vân Tịch trước kia rất ngang bướng, nhưng Lục Hạo Đình cảm thấy đó mới là phản ứng bình thường của Cố Vân Tịch.
Cô của hiện tại hoạt bát hơn, tự tin hơi, nhưng vẫn ngang bướng.
Lạị… làm cho anh có chút hoảng hốt.
Anh cảm thấy Cố Vân Tịch đang giấu chuyện gì đó, thực ra anh không muốn Cố Vân Tịch gánh vác quá nhiều áp lực.
Nếu đây là cái giá của trường thành, có lúc anh tình nguyện Cố Vân Tịch vẫn giống như trước đây.
C112 -