Chương 11: (Hoàn)
Sau khi được trùng sinh, tôi đã thực hiện nhiều kế hoạch trả thù khác nhau, nhưng tất cả đều tiến hành hơi chậm.
Nhưng điều quan trọng nhất.
Là làm tốt bản thân, tập trung vào bản thân và yêu thương bản thân, cũng như không còn là thánh mẫu nữa.
Tôi đã cất đi trái tim thánh mẫu, không còn can thiệp vào nhân quả của người khác.
Cũng kịp thời phản công lại những kẻ xấu cố ý làm hại tôi và gia đình tôi.
Vẫn chưa kịp ra chiêu lớn, đã có thể lặng lẽ chứng kiến Chu Quốc Minh lặp lại những hành vi xấu xa và nhân quả của anh ta.
Kiếp này anh ta không thể coi tôi là bao máu nữa, chỉ có thể vơ vét giá trị và sinh mạng của một người phụ nữ khác.
Nhưng Lý Mộng cũng không vô tội.
Cô ta cũng đã gieo rắc rất nhiều ác ý.
Tôi ngồi lên máy bay đến trường mới, toàn thân thả lỏng nhắm mắt nghỉ ngơi giữa bầu trời xanh.
Kiếp này, tôi cuối cùng cũng đã báo được thù lớn rồi.
Dù chỉ là với thái độ bàng quan.
Khi máy bay hạ cánh.
Cuốn sách tôi bỏ quên được tiếp viên hàng không nhặt lên.
Là “Vụ án bí ẩn của Edwin Drood” của Dickens.
Khi cô ấy chìa tay đưa cho tôi, gió bất chợt thổi qua.
Cuốn sách bỗng nhiên lật đến trang đó, trên đó có một câu viết:
【Thái độ lịch sự nhất chính là không can thiệp vào chuyện của người khác.】
Đúng vậy, một khi đã can thiệp, sẽ phải chịu trách nhiệm, thậm chí mất mạng.
Cho nên kiếp này.
Tôi đã xác định đúng vị trí của mình, chọn cách đứng ngoài cuộc đời tồi tệ của Chu Quốc Minh.
(Hết truyện)