Chương 33: Bắt được một ngôi sao ca nhạc lớn trong tương lai (2)
Nói xong, cô gái không tự giác nâng đầu nhỏ lên, là một đôi mắt to thật xinh đẹp, chớp chớp thoạt nhìn thật sự chọc người thương yêu.
Tô Lạc Ương đều không tự chủ được vươn tay muốn xoa bóp khuôn mặt cô gái này, cô cũng thật sự động thủ, nhưng ở khi cô chạm vào gương mặt cô gái, trong đầu đột nhiên hiện lên một ít hình ảnh.
Vài giây sau Tô Lạc Ương mở to mắt, nhìn mặt cô gái, hoàn toàn là vẻ mặt không thể tưởng tượng.
Vừa rồi cô nhìn thấy gì, cô gái thoạt nhìn chạm vào một chút liền sẽ thẹn thùng này lại là ca hậu trong tương lai vài năm sau!
Cô gái bị Tô Lạc Ương nhìn chằm chằm đến có chút ngượng ngùng, “Sao, sao thế?”
Tô Lạc Ương thu hồi tay, chợt lại vẫy tay nói, “Không có việc gì không có việc gì, chỉ là thấy cậu quá đáng yêu, có chút nhịn không được thôi!”
“Cái kia, cậu nguyện ý dạy tớ không?” Cô gái thoạt nhìn tuy là vẻ mặt khẩn cầu, nhưng biểu tình thật sự rất muốn học trên mặt làm người nhịn không được muốn cười.
“Đương nhiên có thể!” Tô Lạc Ương cười nói.
Thấy Tô Lạc Ương đáp ứng, cô gái cũng cười, thường thường sẽ phát ra một chút tiếng cười, thật là âm thanh rất êm tai, trách không được tương lai có thể trở thành ca hậu nổi tiếng toàn bộ thế giới.
Cô đây có tính là bắt được một ngôi sao ca nhạc lớn trong tương lai không!
“Cậu đang cười cái gì?” Tuy rằng Tô Lạc Ương đeo khẩu trang, nhưng cô gái vẫn là có thể nhìn ra được Tô Lạc Ương đang cười.
Tô Lạc Ương hoàn hồn, áp chế vui mừng trên mặt vào đáy lòng, cũng coi như là cao hứng vì cô gái này đi, “Không có gì, chúng ta bắt đầu đi, cậu muốn học tất cả phương pháp giải đề của công thức nào?”
“Cái này!” Cô gái tùy ý chỉ một công thức!
“À, cái này sao, cái này phải giải như vậy……”
Thời gian tan học luôn là rất ngắn ngủi, rất nhanh liền vào học, cô gái nghe được tiếng chuông reo hoàn toàn là vẻ mặt không nỡ còn có kinh hỉ, cô ấy hoàn toàn không muốn trở về vị trí của mình.
Chờ Dương Lệ tiến vào, cô gái vẫn chưa có đi, Tô Lạc Ương nhẹ nhàng đẩy cô ấy một cái, “Vào học rồi, cậu đi về trước đi, chờ lát nữa tan học chúng ta lại tiếp tục!”
Nhưng cô gái cũng không có rời đi theo lời cô, cô ấy trở tay giữ chặt Tô Lạc Ương, “Cái kia, chỗ này của cậu không có ai, về sau tớ ngồi cạnh cậu đi, coi như có bạn!”
Tô Lạc Ương thấy trên khuôn mặt nhỏ cô gái viết, thu lưu tôi đi, thu lưu tôi đi, liền không nhịn được muốn cười, cô thật sự không nghĩ ra được cô gái đến đối diện người cũng sẽ thẹn thùng này, vài năm sau là làm sao trở thành đại ca hậu.
Nhưng mà, hảo cảm của cô đối với cô gái này chỉ tăng chứ không giảm, cô ấy nguyện ý không để ý tới những đồn đãi vớ vẩn kia ngồi gần cô, cô đã rất cảm động.
Tô Lạc Ương cười, “Được, cầu mà không được!”
Nghe được Tô Lạc Ương đáp ứng, cô gái cũng cười, dù sao cô thấy Tô Lạc Ương càng ngày càng thuận mắt, hiện tại cô cũng đặc biệt tán đồng lời nói của thầy Chu, những bạn học và giáo viên mắng bạn học Tô Lạc Ương là kẻ ngu ngốc khẳng định đều bị ghèn dán lại.
Dương Lệ đến gần phòng học, hiện tại cô ta đặc biệt chú ý tất cả hướng đi của Tô Lạc Ương, cô ta không nghĩ tới vị trí vẫn luôn để trống bên cạnh Tô Lạc Ương kia lại sẽ xuất hiện một người.
C36 -