Chương 44: Anh Kỳ kim ốc tàng kiều sao (1)
Tất cả đầu bếp đều cúi đầu dọn đồ ăn dọn liền rời đi, có lẽ là có vết xe đổ, lần này ngược lại không có hầu gái dám đánh bạo ngẩng đầu.
Đương nhiên, cũng không ai nguyện ý!
Có ai nguyện ý vì nhìn sắc đẹp rồi bị quăng ra ngoài đến ngã gãy xương, trừ phi thật là đầu óc chứa đậu!
Tô Lạc Ương luôn cảm giác Kỳ Mặc Trần đang đối nghịch cô, cô gắp đồ ăn gì, đũa Kỳ Mặc Trần cũng sẽ nhanh chóng duỗi tới, cuối cùng đồ trên đũa cô, liền không thể không để vào trong chén của ác ma này!
Tô Lạc Ương thật sự không hiểu được vì sao người đàn ông này lại cố tình cô coi trọng món gì thì anh liền muốn cái đó, người đàn ông này không tự có tay sao!
Cô thật sự rất muốn ném đũa, nhưng nghĩ đến lần trước ăn cơm ở Nhất Phẩm Cư cô đã không biết sống chết rống anh, lần này dù như thế nào cũng không thể lại tìm đường chết.
Thật ra ngay từ đầu Kỳ Mặc Trần đều đang chờ cô gái này bởi vì bảo vệ đồ ăn mà náo loạn với anh, anh thích cảm giác lần trước ăn cơm cùng cô ở Nhất Phẩm Cư, kết quả cô từ lúc bắt đầu đến bây giờ lại là chịu thương chịu khó giúp anh gắp đồ ăn, ngoại trừ trên mặt ngẫu nhiên sẽ lộ ra chút không vui.
Tô Lạc Ương lại gắp lên một khối thịt kho tàu, lần này người đàn ông này ngược lại không có lại bắt cô để vào trong chén anh.
Rốt cuộc đã có thể ăn, Tô Lạc Ương kẹp thịt kho tàu vừa định để vào trong miệng, lúc này, bên cạnh truyền đến giọng nói thanh lãnh đến có thể đông chết người của người đàn ông, “Lần trước vì sao lại khóc?”
Hả…
Sao người đàn ông này lại kéo đến chuyện kia rồi!
Nhưng mà, cô cũng không có khả năng nói là mơ thấy đứa bé đi, ổn định tinh thần, Tô Lạc Ương nhìn thẳng người đàn ông nói, “Không, không có việc gì, lần trước chính là ngủ ngốc, bị điện thoại của anh đánh thức, giọng nói khó tránh khỏi hơi khàn khàn, cho nên anh khẳng định là nghe nhầm!”
Người đàn ông nhìn cô gái, trầm mặc thật lâu, sau đó mở miệng nói, “Ừ, lần sau đừng như vậy nữa!”
Sau những lời này, Kỳ Mặc Trần cũng không nói nữa, yên lặng ăn đồ ăn Tô Lạc Ương gắp đến đã xếp thành ngọn núi nhỏ trong chén của anh, chỉ lưu lại Tô Lạc Ương cầm đũa hỗn độn trong gió.
Có phải gần đây người đàn ông này có chút không thích hợp không, từ sau khi cô yêu cầu rời đi Kỳ trạch, thái độ người đàn ông không sai biệt lắm đã thay đổi lớn 360 độ, tuy rằng ngẫu nhiên sẽ nói hai câu cô nghe không hiểu, nhưng cô cũng không phải kẻ ngốc, người đàn ông này giống như đang cố ý vô tình đối tốt với cô.
Dù là ngẫu nhiên nói những lời đó, hay là muốn bảo vệ cô, những chuyện đối tốt với cô này, đều chứng minh cô ở trước mặt người đàn ông này là không giống người thường.
Thật ra nghĩ đến người đàn ông này giống như cũng không quá làm người khó tiếp thu, chỉ là khi đó cô vừa mới sống lại trên thế giới này, vừa mở mắt đã phát sinh chuyện như vậy, lúc ấy là có chút làm người khó có thể tiếp thu.
Nghĩ nghĩ, Tô Lạc Ương vẫn là muốn nói chuyện với anh, rốt cuộc quan hệ hai người bọn họ là gì, “Kỳ Mặc Trần, anh, anh…”
Nhưng mà, Tô Lạc Ương thật vất vả lấy hết can đảm muốn nói chuyện với người đàn ông này, kết quả một tiếng chuông di động đã cắt ngang lời cô.
C61 -