Chương 45: Cây đại thụ vạn năm không ra hoa (2)
“Bị dọa!” Ba người này đứng trước mặt cô từ khi nào? Hơn nữa xem bộ dáng cũng đã được một lát, hiện tại năng lực phòng bị của cô cũng quá thấp đi.
Cô gái phản ứng quá kích cũng dọa ba người kia nhảy dựng!
Tô Lạc Ương híp mắt, “Các người là ai?”
Khương Vũ từng gặp mặt Tô Lạc Ương một lần liền đứng ra, chào hỏi với Tô Lạc Ương, “Hi, chị dâu, còn nhớ rõ tôi không, ông chủ Nhất Phẩm Cư!”
Nghe được Khương Vũ chào hỏi, hai người bạn tốt bên cạnh vẻ mặt giật mình, trăm miệng một lời nói, “Chị dâu?”
Tô Lạc Ương lại là sắc mặt cứng đờ, cô ngược lại biết ông chủ của Nhất Phẩm Cư, tấm thẻ vàng kia còn ở trong túi cô đấy, chỉ là, có thể đừng gọi cô là chị dâu không!
Khương Vũ giới thiệu hai người bạn tốt, “Chị dâu, tôi giới thiệu cho chị một chút, hai vị này giống như tôi, cũng là bạn của anh Kỳ, Tần Phong và Bạch Dịch Ngôn!”
Được rồi, cô giống như đã không cứu vớt được xưng hô này!
Người khác đã giới thiệu, cô cũng không tiện qua loa không để ý tới, huống chi đây còn là bạn của Kỳ Mặc Trần!
Tô Lạc Ương kéo khóe miệng lên, “Chào các người!”
Diện mạo của ba người đàn ông này đều là cực phẩm trong đàn ông, nhưng mà nghĩ đến đại ác ma Kỳ Mặc Trần kia, ba người này cũng không tính là gì, chờ đã, sao cô lại nghĩ đến Kỳ Mặc Trần.
Ba người đàn ông đang bị nụ cười của Tô Lạc Ương làm kinh diễm, nói như thế nào bọn họ cũng là nhân vật phong vân ở bên ngoài, tự nhiên gặp qua không ít mỹ nữ, nhưng loại có thể làm cho bọn họ liếc mắt một cái liền kinh diễm thì thật đúng là không có.
Tô Lạc Ương giống như nghĩ đến cái gì, “Các người là tới tìm Kỳ Mặc Trần?”
Khương Vũ gật gật đầu, “Chúng tôi tìm anh Kỳ có chút việc!”
Tô Lạc Ương: “À! Các người tới không đúng lúc rồi, đêm nay anh ta có việc, hẳn là sẽ không trở về!”
“Vậy chúng tôi có thể chờ anh Kỳ trở về, chị dâu, chúng ta tâm sự đi!” Tâm sự chị sao làm thu phục được anh Kỳ - cây vạn tuế vạn năm không nở hoa kia!
Tô Lạc Ương nghĩ nghĩ vẫn là sửa đúng xưng hô của Khương Vũ, cô thật là không quen xưng hô chị dâu này, “Cái kia, tôi tên Tô Lạc Ương, các anh gọi tên của tôi là được!”
Dứt lời, Khương Vũ lập tức lắc đầu đến giống như trống bỏi, “Khó mà làm được, anh Kỳ nói chị là bạn gái anh ấy, tôi cũng không dám gọi loạn!”
“……”
Tô Lạc Ương: “Không có việc gì, tôi cho phép anh gọi!”
“Phốc!” Bên cạnh vang lên một tiếng cười khẽ, đột nhiên một tờ danh thiếp đặt ở trước mặt Tô Lạc Ương, Bạch Dịch Ngôn cười nói, “Tô Lạc Ương tiểu thư, khí chất cô xuất chúng, có hứng thú tiến công giới nghệ sĩ không?”
Khương Vũ vẻ mặt giật mình, người bạn tốt này của anh ánh mắt cao muốn chết lại sẽ tự mình đưa danh thiếp cho người khác, không đợi Tô Lạc Ương trả lời, Khương Vũ đã kinh ngạc nói, “Mẹ nó, Bạch Dịch Ngôn, lá gan cậu mập lắm sao, dám công khai đào góc tường của anh Kỳ!”
Bạch Dịch Ngôn phản bác lại, “Lá gan mập cái gì, một người khiến người kiêu ngạo như vậy không thể bị mai một được, nếu cô ấy có thể tiến vào giới nghệ sĩ, tiền đồ là không thể giới hạn. Huống chi, không phải anh Kỳ không ở nơi này sao, sợ cái gì!”
Tần Phong vẫn luôn không nói gì chen vào một câu, “Các người trò chuyện đi, tôi đi bên cạnh ngồi một lát!” Nói xong liền đi đến bên cạnh sô pha.
C64 -