Chương 46: Người đàn ông bị hành hạ (2)
Một người đàn ông cứ ngồi dưới đất, anh cúi đầu, trên cổ tay đeo xích sắt, trong miệng còn phát ra tiếng gầm nhẹ của dã thú, “A!”
Diêm Lâm đứng ở cửa, đi qua đi lại, mấy tháng trước máu của Lạc Ương tiểu thư có thể hòa hoãn bệnh của chủ nhân, cũng có thể làm chủ nhân không quá thống khổ, hiện tại chủ nhân hạ nghiêm lệnh không thể lại thương tổn Lạc Ương tiểu thư, nhưng chủ nhân như vậy thật sự có thể chống đỡ được sao?
Trong phòng, người đàn ông để thân trên trần trụi, thống khổ trên thể xác và tinh thần khiến cho anh ngẩng đầu lên, tơ máu lan tràn từ khóe mắt đền mép tóc thoạt nhìn rất đáng sợ, “A!”
Diêm Lâm nghe được tiếng hô chói tai, thiếu chút nữa đã không quan tâm vọt vào, móng tay ấn vào thịt, lúc này lòng bàn tay anh cũng máu thịt mơ hồ, anh ảo não vì sao chính mình không thể thay chủ nhân chia sẻ loại thống khổ này!
Đôi tay Kỳ Mặc Trần bởi vì giãy giụa nên bị xích sắt chế tạo từ thép đen làm tay bị thương, đau đớn làm đầu óc anh thoáng thanh tỉnh trong chớp mắt, anh nghe được, nghe được cô gái kia nói anh là ác ma uống máu người!
Anh không phải ác ma uống máu người, anh chỉ là, chỉ là không khống chế được chính mình.
Nửa tiếng sau, bên trong bỗng nhiên không có âm thanh, Diêm Lâm đứng ở ngoài cửa trong lòng lộp bộp nhảy dựng, vội vàng đẩy cửa ra.
Chỗ cổ tay người đàn ông nhỏ máu, hiển nhiên là giãy giụa quá độ bị xích sắt tổn thương tới rồi, người đàn ông bị buộc xích sắt đã nhắm mắt lại, vẫn luôn không nhúc nhích!
Diêm Lâm vội vàng cầm chìa khóa giúp Kỳ Mặc Trần cởi bỏ khóa trên xích sắt, đang lúc anh muốn nâng Kỳ Mặc Trần đi ra ngoài, người đàn ông vốn hôn mê đột nhiên mở mắt, một ánh sáng đỏ chợt lóe qua trong mắt người đàn ông!
Diêm Lâm đang đỡ Kỳ Mặc Trần liền thân thể cứng đờ, lập tức phản ứng lại, biểu tình hoảng loạn quát hai thuộc hạ trước mặt, “Đi mau, đề phòng bậc một, liều mạng cũng không thể để chủ nhân rời đi biệt thự!”
Hai tên thuộc hạ kia cũng nhìn thấy chủ nhân tỉnh, trực tiếp sợ tới mức hồn phi phách tán, nghe được lời Diêm Lâm càng là giống như gió, chạy ra ngoài, tuyệt đối không thể để chủ nhân rời đi nơi này, nếu không ngày mai chỉ có thể nhìn thấy một mảnh máu tanh!
Diêm Lâm mới vừa nói xong, đã cảm giác chính mình giống như bị dã thú thích giết chóc rất nặng theo dõi, Kỳ Mặc Trần nắm cổ tay của anh ta, không hề phân trần đã ném ngã Diêm Lâm trên mặt đất.
Diêm Lâm chỉ cảm thấy xương cốt của mình đều sắp bị lần té ngã này làm vỡ nát, nếu là ngày thường người khác quăng ngã anh, Diêm Lâm cảm thấy cũng không có gì, nhưng hiện tại đối diện anh chính là chủ nhân, hơn nữa còn là chủ nhân đang phát bệnh.
Diêm Lâm đã chuẩn bị tốt phải chịu chết, nhưng Kỳ Mặc Trần quăng ngã anh xong thì hoàn toàn không có động tác tiếp theo, giây tiếp theo thân ảnh chủ nhân đã biến mất ở tại chỗ, Diêm Lâm nhìn sang cửa, lại là một bóng chợt lóe qua!
Không xong! Diêm Lâm thầm kêu không xong, nếu hiện tại chủ nhân rời đi nơi này, còn không biết bên ngoài sẽ biến thành cái dạng gì!
Diêm Lâm chịu đựng đau nhức trên người bò dậy, vội vàng đi ra ngoài, những người an bài bên ngoài hẳn là có thể ngăn cản trong chốc lát!
Nhưng anh lại đã đoán sai, lúc này mới trong chốc lát, bên ngoài đã nằm một đống người tứ tung ngang dọc, những người này đều là tinh anh chủ nhân tự mình bồi dưỡng, không nghĩ tới lại không qua được một chiêu của chủ nhân!
C66 -