Chương 49: Một đêm kia (1)
“Ừ!” Nghe vậy, Kỳ Mặc Trần nhẹ nhàng gật đầu!
Chưa đến một lát, dì Thu ở dưới nấu thuốc bưng chén thuốc đã nấu xong đi vào, đi đến mép giường đặt canh xuống, “Canh tới rồi, để tôi đút cho Lạc Ương tiểu thư!”
“Ừ!” Kỳ Mặc Trần gật đầu, sau đó nhẹ nhàng nâng Tô Lạc Ương dậy, dì Thu bưng chén dùng cái thìa đút cho Tô Lạc Ương, nhưng đút thật nhiều lần Tô Lạc Ương đều không có uống vào.
Dì Thu có chút nóng nảy, “Vẫn luôn không uống vào, phải làm sao đây?”
Mắt đen của Kỳ Mặc Trần hơi trầm xuống, sau đó bưng chén thuốc trong tay dì Thu đi, uống một ngụm, sau đó nắm cằm cô gái trực tiếp mạnh mẽ cạy hàm răng cô gái ra, đút thuốc vào.
Cổ họng cô gái lăn lộn hai cái, Kỳ Mặc Trần lại uống một ngụm, sau đó tiếp tục đút, động tác này của anh trực tiếp dọa bốn người bạn tốt bên cạnh kinh ngạc đến hoàn toàn không biết chính mình là ai!
Tô Lạc Ương uống thuốc xong, bọn họ cũng ăn no!
Anh Kỳ cao lãnh của bọn họ đi đâu rồi? Bọn họ đều cho rằng người đàn ông tính tình thô bạo này cả đời đều sẽ không chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào.
Nửa tiếng sau, sắc mặt Tô Lạc Ương khôi phục không ít, Âu Dương Tứ cũng rút kim bạc trên người Tô Lạc Ương xuống dưới, “Anh Kỳ, cô ấy đã không có gì đáng ngại, chỉ cần cô ấy có thể khôi phục thật tốt thì sẽ không có việc gì!” Dứt lời, Âu Dương Tứ trực tiếp nhận được một ánh mắt sắc bén hình viên đạn, Âu Dương Tứ cũng là thông minh, biết chính mình nói sai chỗ nào, đành phải khóc không ra nước mắt sửa từ, “Em sai rồi, em lấy nhân cách và y đức của mình bảo đảm, cô ấy tuyệt đối sẽ không có việc gì, sẽ không có bất kỳ chuyện gì!” Như vậy được rồi đi!
Thật là, trái tim anh không tốt có thể đừng dọa anh như vậy không!
Nhận được đáp án vừa lòng, sắc mặt Kỳ Mặc Trần đã tốt hơn không ít, đau lòng dựa vào gương mặt cô gái, nhận thấy được trên giường nồng đậm mùi máu tươi, nhíu mày, chợt chặn ngang ôm Tô Lạc Ương vào trong ngực, bước đi tới cửa.
Mới vừa đi tới cửa đã dừng bước chân, nhìn người trong phòng một cái, lạnh lùng nói, “Cho các người mười giây, rời đi phòng này!”
Mọi người thật sự rất muốn cho Kỳ Mặc Trần một ánh mắt xem thường, thật là, như vậy cũng muốn ghen!
“Vèo!” Trên cơ bản ở nháy mắt Kỳ Mặc Trần dứt lời, người trong phòng đã đi không còn bóng dáng, chỉ để lại một mình dì Thu đang giúp Tô Lạc Ương thu dọn phòng! Kỳ Mặc Trần vừa lòng gật đầu, sau đó ôm Tô Lạc Ương bước nhanh rời đi, ôm cô tới phòng của mình.
Nhẹ nhàng đặt cô gái ở trên giường, sau đó cởi ra áo ngủ nhiễm vết máu loang lổ trên người cô ra.
Đôi mắt thâm thúy nhìn da thịt trắng nõn của cô gái, đáy mắt nhiễm một tầng lửa nóng, khi ánh mắt anh chạm đến cánh tay quấn lấy băng gạc của cô gái lại không thể không áp chế luồng lửa nóng kia xuống.
Chỗ này của anh tự nhiên không có áo ngủ cho cô gái thay, lấy ra một cái áo sơ mi màu trắng của mình, nhẹ nhàng mặc lên cho cô gái, sau đó tự mình đi phòng tắm.
Sau khi tắm nước lạnh thì tùy ý tìm băng gạc quấn cổ tay một vòng, sau đó ôm cô gái ngủ say vào trong lòng, ngửi hơi thở thanh ngọt tỏa ra từ trên người cô gái, cũng chậm rãi tiến vào mộng đẹp!
Khi Tô Lạc Ương tỉnh lại đã là buổi trưa, ánh nắng buổi trưa chiếu vào từ ngoài cửa sổ, trong khoảng thời gian ngắn có chút chói mắt, lại ý thức được đầu óc có chút mơ màng, trên người còn đặc biệt vô lực, lúc này mới nhớ tới tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
C72 -