Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới (Dịch)

Chương 35.2: Viên đá điên khùng

Chương 35.2: Viên đá điên khùng
Đường Tĩnh Vân gật đầu tỏ vẻ hiểu, thấp giọng cười nói: “Mới có một học kỳ, mà Kiều Kiều đã biết nhiều như vậy, xem ra không phải tới những nơi như thế này chứ?”
Vinh Kiều cười gật đầu, mặc dù cô ấy luôn miệng oán trách cha mình, nhưng ít nhiều cũng hiểu được phần nào tấm lòng của cha đối với cô ấy, cho nên đặc biệt để tâm khi học những thứ này, anh cả tính tình hẹp hòi, không có tầm nhìn xa, không nói tới việc mở rộng, ngay cả việc gìn giữ cái đã có cũng không được, đúng là một đứa con trai phá gia chi tử, còn anh hai, anh ba thì đã có sự nghiệp riêng ở bên ngoài, chắc có lẽ sẽ không về thừa kế gia nghiệp, anh tư một lòng phát triển trong giới giải trí, cũng không có nhiều hứng thú với thương mại, anh năm tới nay vẫn đang du học ở nước ngoài, khó mà nói được, vì để không làm suy giảm tài sản và vinh quang gia tộc, với sự kiêu ngạo của cô gái tên Vinh Kiều, cô ấy cũng nên gánh vác trách nhiệm này!
Đường Tĩnh Vân lần nữa đặt mắt vào viên đá thô đó, ánh mắt cô lóe lên, thử vận dụng dị năng có thể nhìn thấu xem bên trong viên đá, không ngờ lại thực sự xem được! Mặc dù chỉ nhìn xuyên được một chút, nhưng trong lòng cô vẫn thoáng lên sự kinh ngạc vui mừng! Tiếp tục dùng dị năng nhìn thấu, nhìn xuyên qua lớp du thanh mỏng kia, đập vào mắt là một khối đá trắng xóa, cô lại tiếp tục dùng dị năng thăm dò bên trong, thăm dò một hồi lâu mà không thấy màu xanh lục, thế là cô thầm khẽ thở dài, vậy mà lại thực sự chỉ là màu xanh lục ở lớp mặt!
“Tôi trả bốn mươi vạn!”
Chỉ thấy một người đàn ông tách đám đông ra đi tới, khoảng bốn mươi tuổi, dáng người cao lớn, mặc vest mang giày da, trông khá nghiêm túc, chính ông ta là người vừa lên tiếng.
“Chú Vương!”
Vinh Kiều nhìn thấy người đến, không nhịn được kinh ngạc kêu lên.
Vương Chính Vinh nghe thấy một giọng nói mềm mại mà quen thuộc truyền tới, quay đầu lại thì nhìn thấy Vinh Kiều ăn mặc thời trang, trên khuôn mặt nghiêm túc liền hiện lên nụ cười dịu dàng: “Kiều Kiều! Sao cháu cũng ở đây?” Nhìn thấy Đường Tĩnh Vân bên cạnh, hỏi: “Tới cùng bạn à?”
Vinh Kiều cười gật đầu, ôm vai Đường Tĩnh Vân giới thiệu nói: “Chú Vinh, đây là đồng bọn kiêm bạn thân của cháu - Đường Tĩnh Vân, là người bạn tốt nhất tốt nhất trên đời này của cháu! Sau này chú Vinh phải cho bạn của Kiều Kiều chút mặt mũi nha!”
Vương Chính Vinh không ngờ vẻ ngoài cô gái này cũng thuộc dạng vô cùng xuất sắc, điều hiếm thấy là khí chất trên người rất điềm đạm, trên khuôn mặt như ngọc là nụ cười nhạt thỏa đáng, vừa nhìn là biết đây là một cô gái rất có giáo dục, lập tức cười nói: “Chào cô, Đường tiểu thư, bạn của Kiều Kiều chính là con cháu tôi, tôi là Vương Chính Vinh, nếu không ngại thì cứ gọi tôi là chú Vương.”
Ông ta vốn còn lo lắng Kiều Kiều tới đất liền sẽ không tìm được bạn bè, nhưng khi nhìn thấy thế này vào lúc này ông ta liền cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, ông ta là người lâu năm trong công ty, nhìn Vinh Kiều lớn lên từ nhỏ, biết đứa trẻ này là cục vàng trong lòng ông chủ, thông minh khác thường, chỉ là tình hình trong nhà ông chủ quá hỗn loạn, còn tính tình của Vinh Kiều cũng khó đoán, nên vẫn luôn không có bạn cùng tuổi nào, bây giờ nhìn thấy cô gái hình như là cùng tuổi thực sự này, trong lòng yên tâm hơn nhiều.
"Chú Vương, chú đây là muốn giành viên đá thô này?" Vinh Kiều lên tiếng hỏi.
Vương Chính Vinh gật đầu, nhỏ giọng nói: "Công ty xảy ra chút rắc rối, chúng ta đợi lát nữa ít người rồi nói sau, đợi chú giành được viên đá thô này đã.”
Quay đầu nhìn chủ nhân viên đá thô đó, ánh mắt người đó thoáng hiện vẻ do dự, dường như không biết nên lựa chọn thế nào.


C102 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất