Chương 37.2: Phỉ thúy tím cực phẩm
Đường Tĩnh Vân gật đầu tỏ ý đã hiểu, cô nhớ đến trên con phố Đông Ngũ Môn này có vài cửa hàng lâu đời, nghe nói họ có nguồn cung cấp hàng rất chất lượng, có lẽ đây là một trong những cửa hàng đó, ngay sau đó cô đã cười nói, "Được, cứ quyết định vậy đi."
Nhân viên đặt khối đá mà cô chọn lên chiếc cân gần đó, nặng hơn năm ký, lão Dư cười nói, "Tính là năm ký thôi, bỏ số lẻ đi."
Đường Tĩnh Vân mỉm cười cảm ơn, đồng thời lấy trong ví ra 5000 tiền mặt, nói mới nhớ, đây là tiền tiêu vặt mà sáng nay Khương Diệp đưa cho cô, không ngờ cô lại dùng nó trong nháy mắt.
"Đã mua xong rồi, vậy chúng ta cắt nó ra ngay đi." Đường Tĩnh Vân cười nói, cô đã ôm khối đá đi về phía chỗ cắt đá.
Hiện tại cô đã thành lập một công ty đầu tư, số vốn ban đầu phải bỏ vào là rất lớn, phải chờ công ty phát triển lớn mạnh thì mới có thể lấy lại vốn, đương nhiên là cần phải có thời gian, rất có thể sẽ gặp khó khăn trong việc xoay vòng nguồn vốn, số vốn hai triệu đó cũng chẳng vào đâu, nếu đã có cơ hội này thì cô quyết định cắt khối đá này ra, một mặt cũng có thể bơm thêm vốn vào công ty của mình.
Đường Tĩnh Vân không biết sử dụng máy cắt đá, Bạch Dịch Thanh cũng đoán được phần nào, ông ta thấy Đường Tĩnh Vân đặt khối đá lên bàn cắt thì đã chủ động cầm máy cắt lên, Đường Tĩnh Vân cười nói, "Bạch tiên sinh, hãy chúc tôi khởi đầu tốt đẹp!"
Bạch Dịch Thanh cảm thấy cô gái này khá thú vị, không tính đến cái khác, chỉ riêng thái độ của cô là rất tốt, với điều kiện kinh tế xã hội hiện tại, số tiền 5000 đồng này có lẽ đủ để trang trải chi phí sinh hoạt trong nửa năm cho một gia đình năm người, nhưng thái độ của cô rất thản nhiên, đúng là giống như câu nói của cô " chỉ chơi thử", ông ta thầm lắc đầu trong lòng.
Làm sao ông ta biết được Đường Tĩnh Vân tự tin như vậy, ai có thể ngờ rằng cô đã nhìn thấu được thứ bên trong của khối đá thô này chứ.
Nhát cắt đầu tiên của Bạch Dịch Thanh là một mảng đá màu trắng, ông ta dừng lại rồi tiếp tục cắt nhát cắt thứ hai, ông ta cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng giây tiếp theo ông ta lại giật mình vì nhìn thấy một tia màu tím! Ông ta lập tức dùng khăn ướt bên cạnh lau đi, nhìn thấy màu sắc hiện ra là một màu tím cực kỳ trong suốt, không tì vết, trong mắt ông ta hiện lên sự phấn khích, quay sang mỉm cười với Đường Tĩnh Vân, "Đường tiểu thư, cô nói như thần vậy, đúng là 'khởi đầu tốt đẹp'!"
Trước đây khi ông ta làm người đứng quầy cho ông chủ cũ cũng hiếm khi cắt được khối đá thô nào có chất lượng như vậy! Giọng nói của ông ta cũng khá lớn, đám đông vừa đứng xem người cắt đá trước đó vẫn chưa giải tán hết, họ nghe thấy thì có không ít người vây xung quanh!
"Thật sự là phỉ thúy tím!"
"Cực kỳ trong suốt, chắc chắn là loại Lão Khanh thủy tinh!"
"Đây là loại phỉ thúy hảo hạng nhất!"
"Tại sao tôi chưa cắt được loại nào giống thế này ở chỗ lão Dư vậy?"
...
Những người xung quanh bàn tán xôn xao, Bạch Dịch Thanh lại nhận thấy Đường Tĩnh Vân luôn giữ vẻ mặt thản nhiên, tưởng chừng như việc cắt ra được phỉ thủy có giá cao ngất trời cũng không thể khiến cô kinh ngạc, sự đánh giá của ông ta về Đường Tĩnh Vân lại càng cao hơn, ông ta cảm thấy vừa rồi mình đã sơ sót, phong thái của cô gái này thực sự rất phi thường!
Đã có người háo hức ra giá, chỉ là Đường Tĩnh Vân đã gật đầu với Bạch Dịch Thanh, Bạch Dịch Thanh liền hiểu được ý trong mắt cô, ông ta cầm chiếc máy cắt ở bên cạnh lên lau chùi cẩn thận, với một khối phỉ thúy cao cấp như vậy, ông ta không đành lòng để nó có bất kỳ tổn hại nào!
C108 -