Chương 40.1: Đại hội đổ thạch
Cô đứng dậy mặc bộ quần áo mà Khương Diệp đã chuẩn bị sẵn cho cô, khoác lên chiếc áo sơ mi trắng che đi thân thể đầy dấu hôn, cô bình thản cài lại chiếc cúc áo phía trên cùng, chiếc quần đã được là cho thẳng tắp, lúc này cô lại trở về với dáng vẻ của một người phụ nữ đứng đắn.
Sau khi sửa soạn xong xuôi, Đường Tĩnh Vân mỉm cười hạnh phúc, khi nhìn thấy bữa sáng do Khương Diệp đã chuẩn bị sẵn ở trên bàn ở phòng bên ngoài, Khương Diệp đối xử với mọi người quả thực rất lạnh nhạt, nhưng anh lại là một người cực kỳ tinh tế, nếu như anh muốn đối xử tốt với một người nào đó, vậy thì anh sẽ quan tâm, săn sóc người đó đến tận xương tủy.
Ăn sáng xong cô vội vàng đi ra ngoài, hôm nay chính là ngày khai mạc phiên đại hội đổ thạch, được tổ chức ở quảng trường Đông Ngũ Môn, cho nên cô không thể bỏ lỡ cơ hội này.
——
Đổ thạch luôn là một việc yêu thích của những người yêu thích phỉ thúy hoặc những người thích thử thách, và đại hội đổ thạch được tổ chức tại quảng trường Đông Ngũ Môn từ trước đến giờ đều vô cùng nổi tiếng.
Tên đầy đủ của đại hội đổ thạch lần này là đại hội giao lưu kinh doanh của những người yêu thích ngọc thạch, nó đã được tổ chức trong mười năm qua, đại hội đổ thạch được lấy ý tưởng từ một phần của mô hình cuộc buôn bán công khai phỉ thúy, cũng là một cuộc buôn bán công khai phỉ thúy nhưng theo hình thức nhỏ, nó nổi tiếng với phương thức mua bán các loại ngọc thạch và nguyên thạch đặc biệt, được nhiều người yêu thích ngọc thạch ở Kinh Đô và các khu vực lân cận biết đến và hoan nghênh, và họ coi đây là một buổi đại hội của giới đổ thạch!
Ở đây liên kết với rất nhiều doanh nghiệp ngọc thạch, để tổ chức đại hội đổ thạch kéo dài một tuần, có hàng trăm thương nhân ngọc thạch đã tập trung tại quảng trường rộng lớn để tham gia đại hội này, từng tủ trưng bày đều được sắp xếp ngay ngắn bên trong quảng trường, số lượng tủ trưng bày có lẽ lên tới hơn một ngàn. Phía trước mỗi tủ trưng bày đều có một tấm bảng ghi các thông tin về nguồn gốc, hãng sản xuất, giá cả, trọng lượng của ngọc thạch, để đánh vào lòng những người yêu thích ngọc thạch, từ đó họ sẽ cảm thấy hứng thú mà đấu giá.
Trên sân cứ cách một đoạn đều sẽ được trang bị một bộ thiết bị có nhiều công dụng, từ thiết bị cắt nguyên thạch đến đánh bóng và các công cụ khác, đều đã được chuẩn bị sẵn ở đó, lúc cần thiết, thì hoàn toàn có thể cắt thạch tại chỗ, hoàn thành một cuộc mua bán. Mỗi năm đều diễn ra đại hội đổ thạch, với khoản giao dịch lên tới hàng chục triệu cho mỗi lần như vậy.
Đường Tĩnh Vân vội vàng đi đến chỗ Bạch Dịch Thanh , cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng bó sát và quần âu, chân đi một đôi giày vải, mái tóc ngắn mượt mà, trông sạch sẽ và gọn gàng, trên môi nở một nụ cười nhàn nhạt, khiến cho người ta cảm thấy có chút xa cách, trông cô trưởng thành hơn bạn bè đồng trang lứa.
"Chú Bạch, tôi vừa mới đến."
"Chào sếp," Bạch Dịch Thanh gật đầu và mỉm cười với Đường Tĩnh Vân, hôm nay anh cố tình sửa soạn cho bản thân, để bớt đi sự ủ rũ, thay vào đó trông ông ta chín chắn và giàu kinh nghiệm hơn.
Bạch Dịch Thanh mang đầy đủ các dụng cụ để đánh giá ngọc, bao gồm đèn pin thu nhỏ, kính lúp, v.v., trông khá chuyên nghiệp, trái ngược với ông ta, Đường Tĩnh Vân lại đi tay không, như thể cô đến đây để tham gia cuộc vui với cha mẹ của mình.
Đường Tĩnh Vân đi theo Bạch Dịch Thanh tiến vào trong hội trường, hai người đều không phải nhân vật nổi tiếng, cho nên vô cùng tự nhiên và không gây ra bất kỳ sự kích động nào, mọi người có nhìn thấy thì cũng chỉ nghĩ rằng đây là một người cha cũng khá lớn tuổi dẫn theo con của mình đến đây để học hỏi.
C117 -