Chương 42.4: Nhà buôn bán phỉ thúy
Trong lòng mọi người hiện lên một tia ghen tị, nếu biết phỉ thúy sau mảnh vải len đẹp đó là phỉ thúy Phúc Lộc Thọ 3 màu, thì bọn họ cũng đã sớm chốt đơn rồi! Không những là phỉ thúy màu da xanh được mọi người ưa chuộng, mà còn là loại phỉ thúy được người già cực kỳ yêu thích! Cái giá bảy triệu tệ này chẳng là gì cả!
Ông lão mặc đồ thời Đường run rẩy chạm vào viên phỉ thúy, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối không thể kiềm chế, ông ta biết rằng thứ này nhất định dùng làm bảo vật cho cửa hàng, dù có trả giá cao đến mấy cũng không thể mua được, một tiếng thở dài thoáng qua trong lòng.
Đường Tĩnh Vân không biết từ lúc nào đã đi đến gặp ông lão mặc đồ thời Đường, thấy ông ta rất thích, trong lòng cân nhắc nói: “Lão tiên sinh, tôi và ông xem như cũng có duyên, tôi thấy ông thích loại phỉ thúy này như vậy, nếu ông không chê bai thì có thể để lại địa chỉ, đợi tôi tìm được thợ đánh khối phỉ thúy này thành những món đồ trang sức, tôi sẽ đặt riêng một bộ để làm quà tặng cho ông, ông cảm thấy thế nào?”
Lão già mặc đồ thời Đường sửng sốt trong giây lát, sau đó trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, không ngừng nói: "Không cần tặng đâu, cứ để lão già này trả tiền!"
Đường Tĩnh Vân cười nói: "Không cần đâu, một khối phỉ thúy Phúc Lộc Thọ lớn như vậy, tặng cho ông một bộ cũng không mất mát gì nhiều, nếu ông không ghét bỏ, thì chúng ta kết bạn với nhau đi."
Thấy vẻ mặt của cô quả thực rất chân thành, ông lão mặc đồ thời Đường suy nghĩ một lúc, cuối cùng gật đầu: “Nếu thật sự là vậy, vậy thì tôi được xem như là đang lợi dụng cô bé này rồi, lão già tôi đây tên là Lưu Bán Dật, không biết cô bé tên gì? "
Đường Tĩnh Vân nheo mắt cười nói: "Tôi tên là Đường Tĩnh Vân, đây là Bạch Dịch Thanh." Vẻ mặt cô vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại hiện lên một tia ngạc nhiên, hóa ra là Lưu Bán Dật, một nhân vật nổi tiếng của giới phỉ thúy ở Hồng Kông! Nhà họ Lưu là một gia tộc lớn ở Hồng Kông có thể so sánh với gia tộc nhà họ Dung, nhưng nhà họ Lưu nổi tiếng nhất về ngành trang sức, không giống với trang sức nhà họ Dung, nhà họ Lưu mới là những người đứng đầu thực sự trong ngành trang sức ở Hồng Kông!
Kiếp trước cô đã nghe nói qua, ông lão này cũng rất yêu phỉ thúy, đương nhiên không thể thiếu ông ta trong đại hội đổ thạch ở Kinh Đô này!
Đường Tĩnh Vân lưu lại địa chỉ và số điện thoại của Lưu Bán Dật, một người già một thiếu niên nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Ngược lại, Bạch Dịch Thanh đang phải đối mặt với những câu hỏi khác nhau đến từ những phóng viên khác nhau, tin rằng sau ngày hôm nay, tin tức một cửa hàng phỉ thúy cắt ra được liên tiếp hai khối phỉ thúy tuyệt đẹp sẽ được đăng trên báo, nhất định sẽ gây náo động, và cửa hàng sẽ thực sự trở nên nổi tiếng ở Kinh Đô!
Những ngày tiếp theo, Bạch Dịch Thanh bắt đầu thường xuyên tham dự những đại hội sang trọng cùng với nhiều nhân vật nổi tiếng trong giới trang sức, giới thiệu để mở đường cho việc buôn bán cực phẩm phỉ thúy, Bạch Dịch Thanh và cửa hàng phỉ thúy dần trở thành chủ đề bàn tán trong ngành, ông ta được nhiều người biết đến và công nhận hơn, ông ta dần dần bước chân vào xã hội thượng lưu, nổi tiếng với vẻ ngoài hào nhoáng và khối tài sản hàng trăm triệu.
Còn Đường Tĩnh Vân, sau khi cô để lại một mình Bạch Dịch Thanh ở lại với hai khối phỉ thúy cô xem trọng, thì cô khiêm tốn âm thầm rời đi, bởi vì cô được người của tên khốn Đường Chí Khiêm mời đi!
C126 -