Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới (Dịch)

Chương 47.1: Tiền và ân huệ

Chương 47.1: Tiền và ân huệ
Có một số người, dù họ có tỏ ra bình thường và kín tiếng đến đâu cũng sẽ thể hiện ra những đặc điểm mà người khác không thể phớt lờ, bởi vì những người như vậy được định sẵn có những tính cách khác với người thường, nhưng có một điểm chắc chắn họ đều giống nhau là mỗi khi gặp chuyện lớn đều rất bình tĩnh, trên khuôn mặt và đôi mắt điềm tĩnh của họ sẽ mang vẻ dày dặn kinh nghiệm từng nếm trải sự đời, không bị lay chuyển bởi bất kỳ sự cố nào.

Đường Tĩnh Vân vào lúc này chính là như vậy.

Dù ở trong trường cô rất kín tiếng, gặp người khác chỉ cười nhàn nhạt, bây giờ đối mặt với người đàn ông hung tợn đột nhiên lên tiếng hỏi thì cô cũng chỉ mỉm cười, bình tĩnh gật đầu, "Đúng vậy, tôi là Đường Tĩnh Vân."

"Thân thủ của cô cũng không tệ đấy, nhưng các người sinh sự ở chỗ của tôi thì không thể chỉ vài ba lời của cô mà cho qua được."

"Vậy ngài cho rằng phải thế nào?"

"Theo quy định của tôi ở đây, những ai gây chuyện sẽ phải bồi thường gấp mười lần, nếu không thể bồi thường thì sẽ đánh gãy một tay hoặc một chân rồi ném ra ngoài."

"Thật vậy sao? Không châm chước được sao, hay là... gọi cảnh sát."

"Hừ! Đừng rượu mời không uống mà uống rượu phạt!" Sắc mặt người đàn ông thay đổi, cuộc trò chuyện vốn đang êm xui bỗng trở nên vô cùng gay gắt. Đôi mắt chim ưng của ông ta lạnh lùng nhìn Đường Tĩnh Vân, vết sẹo gớm ghiếc khiến ông ta trông rất dữ tợn, như thể giây tiếp theo ông ta sẽ vẫy tay bảo người dạy cho họ một bài học.

Người quản lý quán bar đã ngoan ngoãn đứng bên cạnh người đàn ông khi ông ta cất tiếng nói, thân phận của ông ta ngay lập tức khiến nhiều người cảm thấy hoang mang, chắc chắn ông ta là một người có địa vị.

Sắc mặt của rất nhiều người liền thay đổi, Lâm Minh, Thượng Minh Châu và những người có quan hệ tốt với Đường Tĩnh Vân đều có chút lo lắng, họ không biết Đường Tĩnh Vân sẽ xử lý chuyện này như thế nào, bọn họ cảm thấy có chút áy náy vì đã làm như vậy, đây vốn không phải việc của cô, nhưng bây giờ sự việc lại nhằm vào cô.

Lúc này người gây họa là Ngô Tiểu Phi đang nhìn Đường Tĩnh Vân với ánh mắt oán hận, nếu không phải cô khiêu khích người đàn ông có vết sẹo đó thì họ cũng không phải đối mặt với phiền phức sắp tới!

Lúc này Vinh Kiều đang tỏ vẻ lo lắng, nhưng cô ấy vẫn đứng đó, cô ấy biết tính Đường Tĩnh Vân sẽ không làm gì mà không tính toán trước, chắc chắn cô vẫn còn phương án dự phòng.

Quý gia nhìn cô gái với ánh mắt ngạc nhiên, sau đó vẫy tay với người phía sau, "Ném ra ngoài!"

Nhiều bạn cùng lớp nhìn cô với ánh mắt lo lắng, nhưng Đường Tĩnh Vân vẫn bình tĩnh đứng đó.

Sau đó...

Đám người nằm lăn lộn dưới đất đều bị ném ra ngoài, chỉ còn lại Đường Tĩnh Vân! Sau khi những người đó làm xong việc thì họ quay lại đứng sau lưng Quý gia, dường như đã bỏ quên Đường Tĩnh Vân ở đó.

Mọi người thấy cảnh này đều rất ngạc nhiên, tự hỏi chuyện quái gì đang xảy ra? Chẳng phải muốn ném cô gái dám khiêu khích ông ta ra ngoài sao? Tại sao giờ chỉ còn lại một mình cô?

Lúc này, trên khuôn mặt không cảm xúc của Quý gia hiện lên một nụ cười hào sảng, "Đường Tĩnh Vân cô hay lắm! Khi Chu gia nhắc đến cô với tôi, ông ấy chỉ nói khi gặp được sẽ có thể nhận ra cô ngay, khi đó tôi đã không tin, bây giờ tôi đã hiểu!"

Diễn biến bất ngờ như vậy khiến tất cả mọi người có mặt đều há hốc mồm!

Đường Tĩnh Vân như đã đoán trước được, cô lễ phép cúi đầu chào Quý gia, trên mặt nở nụ cười chân thành, "Vãn bối là Đường Tĩnh Vân, xin chào Ngũ gia! Thấy ngài tràn đầy sinh lực như vậy, nghĩ chắc Chu gia sẽ rất vui!"

Lúc này cô đang đứng dưới ánh đèn mờ ảo nhưng không giấu được phong thái của mình, dáng người thon thả thẳng tắp, gương mặt nổi bật trông vô cùng xinh đẹp, vẫn mang nét trẻ con, nhưng đôi mắt phượng hơi nhếch lên lại rất phong tình, khiến cho người ta vô thức bỏ qua tuổi tác của cô.


C139 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất