Chương 107: Xây Dựng Nền Tảng
"Em phải cận thận, đừng để lúc đó bắt gà không được còn mất nắm gạo."
Lục Dương khẽ cười một tiếng: "Thầy cứ yên tâm, em cam đoan hắn không biết tiền giấu chỗ nào đâu."
Tiền không thể không bỏ ra.
Nếu không thì làm sao câu được con mồi.
Bất quá.
Người kia cho dù có vào đây, cũng không có khả năng tìm ra chỗ giấu tiền của hắn.
Kiều Khải Minh nhẹ gật đầu
Tuy rằng không biết kế hoạch này có được hay không, nhưng nghe thì có vẻ hợp lý, vạn nhất thật sự bắt được kẻ trộm, điều này cũng là một chuyện tốt.
Ở ký túc xá, việc mất tiền thường xuyên sảy ra, trên cơ bản là tiền một đi không trở lại.
Kiều Khải Minh rời đi.
Mấy bạn cùng phòng của Lục Dương liền tới giường Lưu Lỗi, mang tấm ván giường ra, sau đó đem mười vạn tiền mặt đặt vào xuống dưới, sau đó đặt lại vị trí cũ.
Tấm ván giường lớn như vậy, bốn người Lục Dương bưng lên còn miễn cưỡng, huống gì chỉ có một tên ăn trộm.
Cho dù bị phát hiện chỗ giấu, tên trộm chỉ có thể trố mắt mà nhìn.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, mọi người đều đi ra ngoài.
Ăn sáng xong, Lục Dương nói ra: "Các ngươi đi học đi, để ta chú ý webcam là được rồi."
"Được, có chuyện gì thì mau liên hệ với ta."
Lưu Lỗi nhẹ gật đầu.
Lục Dương trở lại văn phòng, mở ra temview, liền điều khiển được máy tính Đinh Siêu, mở ra webcam trên máy tính, hình ảnh thu nét rất rõ ràng.
Đem hình ảnh thu nhỏ để qua một bên.
Lục Dương đi làm những việc khác.
Đầu tiên hắn lên sàn giao dịch MTGOX nhìn nhìn, phát hiện giá bitcoin đã bắt đầu tăng lên, ban đầu là 0.1 đô la hôm nay đã biến thành 0.4 đôla, chỉ cần mấy tháng, giá trị đã tăng gấp 4 lần.
Không chỉ như vậy.
Lượng giao dịch cũng tăng lên rất nhiều.
Lục đầu chỉ là một đường ngang, bây giờ bitcoin đã bắt đầu leo dốc, thể hiện ra tiềm lực của bản thân mình, Lục Dương mỉm cười, hắn biết rõ đây chỉ là mới bắt đầu.
Đợi đến sang năm, cũng chính là học kỳ hai năm nhất, bitcoin sẽ tăng đến 30 đola, đó chính là thời cơ của hắn.
Hiển nhiên mọi chuyện vẫn diễn ra giống kiếp trước, Lục Dương ở sàn giao dịch tiếp tục mua thêm 10000 bitcoin, cũng không gây ra bao nhiêu ảnh hưởng.
Lại cận thận đặt lệch mua tự động vài trăm bitcoin, sau đó hắn mới rời khỏi sàn giao dịch.
Tế thủy trường lưu ( Ý của câu này là : làm một việc thì gì thi nên cân phải kiên trì, như dòng sông chảy mãi không ngừng, làm việc cũng thế.)
Không cần phải vội.
Ở sàn giao dịch bên kia, nhất định phải cẩn thận, không thể để những con cá mập gửi được mùi, còn ở các chỗ khác thì không sao, Lục Dương lại fake ip lên diễn đàn, một mực thu mua bitcoin, trong khoản thời gian này, hắn đã mua được mấy nghìn coin rồi, việc này dù sao cũng không có gì mạo hiểm, hắn đã fake ip rồi, còn bị hacker tìm được IP thì có thể kiện được công ty VPN này rồi đấy.
Hình ảnh trên webcam vẫn chưa có gì biến hóa.
Lục Dương cũng không vội vàng, lại nhìn một chút kịch bản của Trần Dư, không thể không khen, kinh nghiệm của Trần Dư thật sự rất nhiều, từ biên kịch truyền hình đổi nghề sang biên kịch manga, Trần Dư đã rất nhanh thích ứng để làm việc.
Lục Dương cũng không tìm ra điều gì cần chỉnh sửa, liền tạm thời để qua một bên.
Mở ra nhóm chat công ty.
Lục Dương @ lão chu một tiếng, bảo hắn đến văn phòng mình một chuyến.
Rất nhanh.
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Mời vào."
Lục Dương ngẩng đầu nói ra.
Cửa phòng làm việc mở ra, đi vào là một nam nhân trung niên, thân thể có chút phát tướng, trên đầu lưa thưa vài sợi tóc, nhìn qua là biết dân kỹ thuật.
Đây chính là IT lần trước mà Lữ Tiểu Vũ tuyển được.
"Lão Chu, ngồi đi."
Lục Dương đứng dậy, chỉ vào ghế salon ở bên cạnh nói ra.
Đối với nhân viên, Lục Dương vẫn luôn nhiệt tình,
"Cảm ơn chủ tịch."
Lão Chu cũng lăn lộn được vài chục năm rồi, không có câu thúc như người trẻ, ngồi ở ghế salon, hỏi: "Chủ tịch, ngài kêu ta tới đây làm gì, có việc cần làm sao?"
Lão Chu làm một lập trình viên thế hệ trước, hiện tại đã ba mươi bảy tuổi, Lục Dương đã từng nhìn qua hồ sơ của lão, rất lợi hại, biết nhiều ngôn ngữ lập trình như C#,C++,Java,PHP, Database, kể ca Javascriot đều rất tinh thông.
Coi như là một nhân tài toàn diện.
Nhân tài lập trình viền khác với các nhân tài của các ngành khác, không phải càng già càng đáng giá, ngược lại, những lập trình viên trẻ tuổi đều là hàng hót của các công ty, nếu bạn làm lập trình viên đến ba lăm tuổi vẫn chưa có chức vụ, thì cơ bản về sau tiền đồ càng mong manh.
"Lão Chu, ta có ý định làm một trang web về manga, muốn hỏi ý kiến của cậu trước."
Lục Dương cười hỏi.
Công ty nhất định phải có một nên tảng riêng, đây là một khâu vô cùng quan trọng trong kế hoạch của Lục Dương. Tương lai các công ty lớn đi vào, ngành sản xuất giải trí sẽ rất căng thẳng, giá cả bàn quyền ngày càng tăng cao, nếu như không có một nền tảng dành riêng cho mình, cho dù có công ty lớn ở sau chống lưng, cũng chỉ có thể biến thành một quân cờ cho người ta chơi mà thôi.
Lão
Chu Nghiễm suy nghĩ một chút, nói ra: "Làm một trang web thì cũng không phải việc gì khó, chỉ là nhân thủ quá ít, một mình ta làm thì sẽ rất lâu."
Lục Dương lắc đầu, nói ra: "Đó không phải công việc của cậu, tôi sẽ nói cho cậu biết yêu cầu, sau đó ủy thác cho một công ty công nghệ bên ngoài làm, nhiệm vụ của cậu chỉ cần giám sát, dù sao mọi việc của không nên phụ thuộc vào bên ngoài, tôi muốn cậu nắm giữ mấy phần cốt lõi."
"Cái này không phải vấn đề."
Chu Nghiễm khẳng định nói.
Hắn đã làm lập trình lâu như vậy, không biết đã làm qua bao nhiêu dự án lớn nhỏ, chỉ là một việc giám sát mà thôi, nếu mà còn làm không được nữa thì nên tự cuốn gói về quê.
"Tốt."
Lục Dương tiếp tục nói: "Đợi trang web được xây dựng xong, liền do lão quản lý, tôi tin tưởng kinh nghiệm của lão sẽ không làm tôi thất vọng."
Chu Nghiễm có chút xúc động, từ khi rời khỏi công ty, hắn mới cảm nhận được thế nào là người đi trà lạnh, về sau hắn cũng đi phỏng vấn rất nhiều công ty khác, hoặc là tiền thương quá thấp, hoặc là nhìn thấy tuổi của hắn nên lập tức từ chối, lúc đấy hắn quá giận dữ nên trở về quê của mình để làm, bây giờ nhớ lại, xem ra quyết định của mình không sai.
Ở Lục Thành có thể sống với người thân, cùng vợ và con cái, còn có thể tìm được một công việc, Chu Nghiễm đã rất hài lòng.
"Chủ tịch, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của ngài."
Chu Nghiễm trùng trùng điệp điệp gật đầu.
Lục Dương còn muốn nói mấy lời động viện, hắn nhìn đến màn hình máy tình thì lông mày lập tức nhíu lại, nói ra: "Lão Chu, cậu về tiếp tục làm việc đi, còn vệ việc làm trang web, tôi sẽ bảo Giám đốc Lữ bàn bạc với cậu."
Chu Nghiễm đứng dậy rời đi, Lục Dương lại nhìn vào màn hình mày tính, khóe miệng hắn hơi hơi mỉn cười: "Không nghĩ tới, hóa ra là hắn..."